Thế Giới 2 - Chương 31: Đại Ma Tu Siêu Đẹp Trai

Khi Đào Tửu tỉnh lại, đt hiện mình đang ở trong một sơn động được bài trí một cách đơn giản.

Nàng nhìn trang phục ở trên người mình, ừm ~ cũng may, không phải là lá cây hay là da thú gì.

Rất nhanh, trong đầu đã truyền đến âm thanh hưng phấn của Tri Chích: “A Tửu, ngươi cuối cùng cũng tỉnh lại rồi, Lưu Đạo Huyền kia hôm nay sẽ tới để hủy hôn, ngươi nhanh mau mau đi vả vào mặt hắn.”

“Lưu Đạo Huyền cái gì?” Vẻ mặt Đào Tửu ngây ngốc, còn có hủy hôn là cái gì?

“À à.” Tri Chích vỗ đầu một cái: “Ta quên mất còn chưa cho ngươi xem cốt truyện nữa.”

Rất nhanh, Đào Tửu đã xem xong cốt truyện thuộc về bản thân.

Nguyên thân tên là Nhạc Thanh Loan, là con gái của tông chủ tiền nhiệm của Phái Vô Vi - Giáo phái lớn nhất ở lục địa Thương Huyền, mới mười bảy tuổi đã kết thành kim đan, lại mất không đến hai mươi năm để đạt tới giai đoạn cuối của Kim Đan, nhưng mấy trăm năm sau vẫn không thể đột phá giai đoạn cuối của Kim Đan.

Chỉ một ngày trước khi Đào Tửu đến, Nhạc Thanh Loan ra ngoài gặp được cơ duyên tốt, cuối cùng đột phá trở thành Nguyên Anh.

Nhưng trong quá trình đột phá lại xảy ra vấn đề, một nữ đạo sĩ của Phái Hợp Hoan lợi dụng thời điểm đột phá của nàng, lại nói mình và đạo sĩ có hôn ước với Nhạc Thanh Loan đã bí mật kết hôn, hi vọng nàng thành toàn cho hai người bọn họ.

Kết quả là, Nhạc Thanh Loan nhất thời phân tâm, hơn nữa tâm tình dao động, thiếu chút nữa thì tẩu hỏa nhập ma*.

*Tẩu hỏa nhập ma (chữ Hán:走火入魔) là một dạng tai biến trong quá trình tập luyện một phương pháp nào đó không đúng phương pháp khoa học dẫn đến hiện tượng tâm thần hoang tưởng dần dần sẽ trở nên điên dại, đồng thời sức khỏe sẽ giảm sút. Tẩu hỏa nhập ma là thuật ngữ được một số chuyên gia y học công nhận là rối loạn tâm sinh lý, song đến nay vẫn gây nhiều tranh cãi.

Mặc dù đã đột phá thành công, nhưng không biết tại sao, nàng lại bị thiên lôi độ kiếp làm tổn thương đầu óc, chỉ số thông minh của nàng chỉ như một đứa trẻ.

Từ đó trở đi, cuộc đời của Nhạc Thanh Loan xuống dốc, đầu tiên là bị vị hôn phu Lưu Đạo Huyền từ hôn, tiếp đó cùng đi chơi với sư tỷ rồi bị lạc đường, rơi vào trong tay một ma tôn thích làm con rối, sau đó bị luyện thành con rối song tu.

“Tri Chích, cái con rối song tu này là có ý gì?” Sau khi xem xong cốt truyện, Đào - đứa bé tò mò - Tửu có chút nghi hoặc: “Không phải là như suy nghĩ của ta chứ?”

... Tại sao mối quan tâm của ngươi lại luôn luôn đặc biệt như vậy?

Vẻ mặt Tri Chích có chút xấu hổ, gật gật đầu: “Ừ, chính là cái mà ngươi đang nghĩ tới.”

“Mẹ kiếp, còn có kẻ biếи ŧɦái như vậy, biến người ta thành con rối, vậy song tu kia còn có ý nghĩa gì nữa!”

Đào Tửu tức giận chửi bới, suy nghĩ một chút lại nói: “Tri Chích, Ma Tôn Con Rối này có đẹp trai không?”

“A~ Cũng không tệ.” Tuy rằng không tính là siêu cấp mỹ nam gì, nhưng dáng vẻ phong lưu dịu dàng cũng là xứng đáng.

“Là như vậy à.” Đào Tửu suy nghĩ một chút: “Nể tình ngoại hình của hắn không tệ, đến lúc đó ta cũng biến hắn thành con rối, rồi bán hắn vào kỹ viện là được rồi.”

“...”

Tri Chích nhịn không được mà nuốt nước bọt, vẫn là câu nói kia, đừng bao giờ đùa giỡn với phụ nữ.

Tâm nguyện của Nhạc Thanh Loan chỉ là hy vọng có thể thay đổi được cuộc gặp gỡ vốn có của mình, không để cho Phái Vô Vi phải xấu hổ.

Kết quả là đến chỗ A Tửu, cái mong muốn trả thù mãnh liệt này là gì vậy?

“A Tửu, vậy bây giờ ngươi... Có muốn đi đánh vào mặt của Lưu Đạo Huyền kia không?”

Với du͙© vọиɠ trả thù mãnh liệt của A Tửu, chắc hẳn là sẽ đi.

Không ngờ Đào Tửu xua xua tay: “Không đi không đi, vừa rồi ta có xem qua trí nhớ của nguyên chủ, Lưu Đạo Huyền kia có diện mạo thanh tú, loại tiểu bạch kiểm* này không phải là loại mà ta thích.”

*Tiểu bạch kiểm là cụm từ bắt nguồn từ tiếng Trung Quốc. Trong tiếng Trung cụm từ này là 小白脸 / xiǎo bái liǎn / dịch ra nghĩa thuần Việt là mặt trắng nhỏ. Cụm từ này để miêu tả những người cực kì đẹp trai, với nước da trắng trẻo, khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh tú, dáng người không được vạm vỡ cho lắm. Nguồn gốc của cụm từ tiểu bạch kiểm có lẽ xuất phát từ việc miêu tả vẻ đẹp của một người đàn ông với “khuôn mặt như một hòn ngọc bích”. Điều này có nghĩa là khuôn mặt của một người đàn ông trắng trẻo và mịn màng như ngọc bích. Trong ngôn ngữ bình dân hiện đại thì người ta sẽ gọi là “trai đẹp” hoặc “mỹ nam”.

???

Ngày nay, muốn đánh mặt còn phải xem đối phương có vừa ý mình hay không à?

Tri Chích bất đắc dĩ, đành phải hỏi: “Vậy bây giờ ngươi muốn làm cái gì, tiếp tục ngủ hay sao?”

“Thời điểm tốt như này, nếu đi ngủ thì thật đáng tiếc.”

Đào Tửu bước xuống từ chiếc giường đá và uống một bát nước.

Nàng lau miệng, nói: “Nhiệm vụ chính của lần này là gì? Chúng ta nhanh đi làm nhiệm vụ thôi.”

“Làm nhiệm vụ!? Ngươi chắc chắn chứ?” Ánh mắt Tri Chích mở to, giống như không thể tin được vào sự tích cực của nàng.

“Ừm, như thế nào, chưa tới thời điểm để làm nhiệm vụ lần này sao?”

“A… Không phải như vậy.” Nghĩ đến nhiệm vụ lần này, vẻ mặt của Tri Chích có chút kỳ quái.

“Bên trong... Nhiệm vụ lần này, là muốn thu thập nước mắt chân thành của Khải Dạ —— Đại Ma Tu lạnh lùng nhất trong thế giới này.”

“Nước mắt chân thành?” Đào Tửu chớp chớp mắt: “Thu thập những thứ đó thì có lợi ích gì sao?”

Tri Chích cười ngượng nghịu, cố gắng thuyết phục nàng nói: “A Tửu, ngươi yên tâm đi, Khải Dạ này tuy bị gọi là ma quân mặt lạnh, mang nhiều tiếng xấu nhưng ngoại hình lại vô cùng xinh đẹp.”

Đào Tửu khinh thường nói: “Ngoại hình đẹp thì có ích lợi gì, ta mà là loại người xem trọng vẻ bề ngoài sao?”

Tri Chích muốn hỏi, chẳng lẽ ngươi không phải như vậy sao?

Nhưng mà không đợi nó mở miệng, liền thấy giọng nói của Đào Tửu thay đổi, thản nhiên nói: “Được rồi, nước mắt chân thành thì nước mắt chân thành, vậy bây giờ chúng ta cùng đi tìm Đại Ma Tu Khải Dạ nhé?”

Tri Chích vừa nghe liền biết, quả nhiên A Tửu là một người khuất phục trước cái đẹp, vừa nghe Khải Dạ có ngoại hình xinh đẹp, là nóng lòng muốn tìm thấy hắn ngay lập tức.

Nó kiềm chế sự phấn khích ở trong lòng: “Được rồi, trước tiên ta sẽ xem thử xem Khải Dạ đang ở đâu.”

“Tìm được rồi, hắn đang ở Tang Lâm cốc, cách chúng ta cũng không xa lắm.”

...

Rất nhanh, Đào Tửu đã đi tới Tang Lâm cốc.

“Tang Lâm cốc có rất nhiều ma thú cấp cao và cả linh dược quý hiếm, gần đây một cường giả dưới trướng của Khải Dạ bị trọng thương, hẳn là hắn tới đây để tìm thuốc.”

“A Tửu, ngươi có muốn tìm dược liệu rồi đưa cho hắn hay không, hay là bán cho hắn thì tốt hơn?”

Đào Tửu suy nghĩ một chút, đối với người lạnh lùng mà nói, hiệu quả của việc này là rất thấp nhưng cũng là một cách để tiếp cận từng bước một.

“Được rồi, muốn tìm thuốc gì đây?”

“Nghe nói ở Tang Lâm cốc có một tinh thể cỏ linh thiêng, gần gốc cây dâu tằm ngàn năm tuổi ở phía đông thung lũng.”

Cho đến khi Đào Tửu tìm được cây dâu tằm cổ kia, quả nhiên ở gần đó có thể tìm thấy tinh thể cỏ linh thiêng kia.

Đào Tửu không khỏi bật cười khi nhìn thấy đám cỏ mọc xiêu vẹo ở trên mặt đất.

“A, còn chưa nói tới, tinh thể cỏ linh thiên này có bộ dáng khá điên rồ.”

Nhưng mà ngay khi nàng biến ra cuốc, chuẩn bị đào cây cỏ kia ra, cây dâu tằm cổ thụ ở bên cạnh đột nhiên động đậy.

Dây leo màu đen mọc ra từ lòng đất và thân cây, quấn quanh cơ thể của Đào Tửu.

Nhìn cái dây leo to bằng cánh tay mình, Đào Tửu đang muốn sử dụng Mộng Sinh Kiếm để chém nó đi, không biết từ đâu có một người đột nhiên bay tới, ôm lấy eo nàng.

Người đàn ông nọ ôm lấy Đào Tửu, đồng thời rắc một nắm bột thuốc, mấy cái dây leo của cây dâu tằm cổ nhanh chóng rút lui.

Đợi sau khi trở lại mặt đất, Đào Tửu mới vội vàng rời khỏi vòng tay của đối phương, sau khi lui lại vài bước, nàng mỉm cười cảm tạ: “Đa tạ đạo hữu đã ra tay cứu giúp.”

Trong lúc nói chuyện, nàng âm thầm đánh giá đối phương một chút.

Nhìn thấy gương mặt có thể gọi là xinh đẹp của đối phương, khóe mắt của Đào Tửu không khỏi giật giật.

Đây chính là Đại Ma Tu Khải Dạ mà nàng đang tìm kiếm sao?

Nghe nói hắn được xưng là ma tôn mặt lạnh, vừa nhìn đã biết là một tên mặt liệt.

Haizz, thật sự là lãng phí một bộ da tốt mà.

Ngay lúc Đào Tửu còn đang âm thầm chửi bới, ma quân mặt lạnh ở trước mặt đột nhiên nở nụ cười.

Trong lúc hắn cười, lập tức khiến vẻ đẹp diễm lệ trên gương mặt kia bày ra đến cực hạn.

“Tiên tử tỷ tỷ không cần khách sáo như vậy, ta vừa nhìn thấy tỷ tỷ, trong lòng liền cảm thấy rất vui vẻ, có thể cho ta biết tên của tỷ tỷ là gì không?”