Chương 2: Thay đổi
Hai năm sau.
Trước cổng trường Trung Học phổ thông nào đó. Một đám học sinh đứng vây quanh một chiếc BMW 330i màu đen tuyền, không ngừng líu ra líu ríu.
“Ohh, học sinh nào của trường ta mà sang như vậy? Mẫu BMW này tối qua tao vừa thấy trên TV nghe nói cũng khoảng 2,499 tỷ”
“Trời ai mà richkid vậy?”
“Mấy người không biết à? Nghe nói là học sinh mới chuyển tới đó, nhà giàu cực!”
“Thiếu gia nhà nào lại đến trường hạng trung này?”
“Ai biết được, có khi tên đó rãnh tiền hoặc chán chơi với tụi nhà giàu rồi cũng nên”
Tiếng bàn tán không ngừng vẫn cứ vang lên, bỗng cánh cửa ô tô mở ra, từ bên trong một thiếu niên bước ra.
Thiếu niên lười biếng nhìn quanh một chút rồi khẽ gật đầu:“Chào mọi người, sau này đều là đồng học!”
“Hít”.
Không biết ai hít vào một hơi, tất cả mọi người đều đồng loạt hút khí. Thiên a! Không ngờ trên đời này vẫn tồn tại thiên thần a.
Nhìn đi, thiếu niên có làn da trắng noãn nà gần như là trong suốt, phối hợp với bộ đồng phục sọc caro xám trắng càng tôn lên nước da trắng tinh, vóc dáng cân đối, đôi mắt phượng hẹp dài sắc bén ẩn sau lớp kính dày, đôi môi mỏng hơi nhếch. Bàn tay thon dài như ngọc tiếp nhận lấy balo từ tay tài xế. Mái tóc mượt mà được vén một phần ra sau để lộ khuôn mặt gần góc cạnh rõ ràng, càng tăng thêm vẻ nam tính, nhưng ẩn sâu trong lớp tóc đen như mực đó là những sợi xanh sợi đỏ nhìn qua khiến thiếu niên nọ thêm phần yêu dã.
Thiếu niên này không ai khác mà chính là Hải Thanh. Cậu bây giờ hoàn toàn thay đổi lại trở về ngôi trường này với một thân phận hoàn toàn khác. Hải Thanh ngày xưa đã chết rồi bây giờ chỉ còn tồn tại Lãnh Quân. Con trai của Hàn Quân và Lãnh Phương.
Lại nói một chút về hai vị Hàn Quân và Lãnh Phong. Hàn Quân chính là người đêm đó đã đưa cậu về, đến nơi cậu mới biết người sắp trở thành cha trên danh nghĩa là một nhân vật như thế nào. Như thế nào à? Chỉ một chữ “BÁ”
Hàn Quân hiện là một ông trùm đứng top 2 thế giới về nghành kinh doanh bất động sản, nhưng đó chỉ là bên ngoài, thực chất ông chuyên buôn súng ống đạn dược cho các nước đang chiến tranh trên thế giới. Gia tài của ông được tính bằng con số “tỷ tỷ tỷ” . Quả thực cực kì ngưu bức.
Nhưng đó chỉ là một trong hai việc khiến cậu bất ngờ thôi.
Tối hôm đó.
Hải Thanh hoảng sợ nhìn căn biệt thự rộng lớn trước mắt, não nhanh chóng download thông tin Hàn Quân vừa nói. Cái gì mà bất động sản top 2, cái gì mà buôn súng ống…
Còn chưa kịp hồi thần liền thấy trong nhà chạy ra một nam nhân, trên người người này bận hán phục màu đỏ, mái tóc dài đến lưng được đơn giản buộc lên bằng một sợi dây đỏ. Đặc biệt là gương mặt đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành. Hải Thanh một lần nữa còn chưa kịp thích ứng thì thấy người nọ nhào vào lòng Hàn Quân, nâng mặt ông lên trao cho ông nụ hôn mãnh liệt.
Hải Thanh: “…” Đây là đang bán bánh cho chó sao?
Khoan đã đây đâu phải trọng điểm.
Khoảng 10p sau, sau khi hôn đủ người nọ mới đưa mắt nhìn sang thiếu niên đứng cạnh nãy giờ, hỏi Hàn Quân:" Hửm, cậu bé này là ai đây?"
“Con trai anh!”
Mặt người nọ lập tức lạnh xuống:“Hàn Quân tên khốn…anh …anh vậy m…mà lại dám có con riêng bên ngoài? Còn đưa về đây? Ditme anh là tên khốn!!! Tôi…tôi nhìn lầm anh rồi!”. Người nọ nói xong liền nhanh chóng muốn xoay người chạy đi.
Hàn Quân nhanh chóng kéo người lại mở giọng bất đắc dĩ:“Tổ tông a, em nhìn xem thằng nhóc này có điểm gì giống anh hả?”
Người nọ vùng vẫy mấy lần vẫn không thoát được hậm hực trả lời:“Khi nãy không phải anh nói là con anh sao?”
Hàn Quân gõ một cái cốc lên đầu người nọ, cười bảo:" Hừ suy nghĩ lung tung, không phải khi trước em than muốn có một cậu con trai để đào tạo sao? Thằng nhóc này…aizzz chuyện dài, vào trong để anh kể em nghe, Hải Thanh con cũng vào đây."
Sau một hồi nghe Hàn Quân kể chuyện, người nọ đôi mắt liền dâng lên một tầng sương, nhanh chóng chạy tới ôm lấy Hải Thanh.
“Huhu, con trai số khổ của ta a~”
Hàn Quân :"…"
Hải Thanh :"…"
Bây giờ Hải Thanh mới biết, người trước mặt này là Lãnh Phương là cựu ảnh đế, hiện tại đã dần bước ra khỏi giới giải trí nhưng lại tập trung đầu tư vào phát triển các công ty giải trí. Công ty giải trí Tinh Tiến chính là một trong những gia sản của ông. Cũng vì Lãnh Phương và Hàn Quân comeout với bên ngoài bản thân là đồng tính gây nên một trận sóng gió nên đất nước cũng thông qua quyết định cho phép đồng tính kết hôn.
Hải Thanh lần đầu trong cuộc sống cảm nhận được tình thương của cha mẹ liền gục đầu vào cổ Lãnh Phương khóc một hồi. Ngay đêm đó thủ tục nhận nuôi Hải Thanh liền được xử lí xong.
Trở lại.
Sau hơn 1 năm được Lãnh Phương và Hàn Quân rèn luyện và giúp cậu thay đổi liền xuất hiện Hàn Lãnh của hiện tại.
Cứ nghĩ đến hai người họ, lòng Hàn Lãnh không khỏi ấm lên, họ là gia đình thực sự của cậu, có lẽ là do cậu giống họ hoặc vì bất cứ lí do nào đó mà họ thương yêu cậu nhưng không sao cả, chỉ cần họ cho cậu gia đình- thứ cậu cứ tưởng sẽ vĩnh viễn mất đi, thì cậu sẽ toàn tâm toàn ý mà theo sắp xếp của họ.
Hàn Lãnh theo chân hiệu trưởng vào phòng giám thị thực hiện thủ tục cuối cùng và nhận lớp học. Cậu đã nhờ Cha (Hàn Quân) giúp mình chuyển vào lớp lúc trước mình học nên rất nhanh liền thấy cô chủ nhiệm lúc trước đến rước.
“Em là Hàn Lãnh? Chào mừng em, hiện đã vào lớp rồi em liền cùng cô vào lớp nhé!”. Chủ nhiệm Lý nói với cậu.
“Vâng ạ!”. Hàn Lãnh ngoài mặt thì nở nụ cười nhưng bên trong thì không khỏi cười lạnh, hừ lúc trước không phải xem thường, khinh bỉ tôi hay sao? Giờ thì sao? Bày ra cái vẻ mặt lấy lòng đó? Ha ha thói đời là vậy, chỉ cần có tiền có quyền thì cho dù là người điên cũng được người khác tôn trọng. Nhưng cho dù thông minh tài trí đến đâu đi nữa, mà mày nghèo thì chỉ có thể bị giẫm đạp dưới chân.
Cánh cửa phòng học vang thuộc được mở ra, Hàn Lãnh theo chân Chủ nhiệm Lý bước vào.
“Các em hôm nay lớp chúng ta có một học sinh mới các em sau này nhớ giúp đỡ bạn nhiều hơn!” chủ nhiệm Lý cười nói
“Chào, mình Hàn Lãnh mong được giúp đỡ!”. Hàn Lãnh cũng lên tiếng chào hỏi.
“Oa đẹp trai quá má ơi!!”
“Đây hình như là chủ nhân của chiếc BMW 330i lúc sáng đây mà!”
“Má ơi richkid, lớp mình có phú nhị đại…ư đau tim quá má ơi!!”
“Ơ…không lẽ tao chính là nữ chính ngôn tình học chung lớp thiếu gia nhà giàu, đẹp trai ga lăng và sau này sẽ tán đổ thiếu gia?”
“Mày bớt mơ tưởng!”
Những gương mặt này không phải đều là những ác nhân luôn lượn lờ xung quanh sỉ nhục, hành hạ cậu sao? Nháy mắt đã quên mình rồi cũng thật nhanh đi, vậy thì để tôi từ từ khiến mấy người nhớ lại vậy.
____________________________________
Chương sau nam phụ lên sàn(≧▽≦)