Chương 39: phiên ngoại 2 - Bạn cũ

Chương 39: phiên ngoại 2 - bạn cũ

Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: Kaorurits

Lớp của Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu đại khái là vì có hai đại thần luôn lao về phía trước, làm cho những người khác cũng ngại lười biếng, thành tích chỉnh thể khá tốt, có tiền đồ cũng không ít.

Mà những người này, đều nhận thức Trình An Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc.

Thậm chí không phải học sinh Nhất Trung năm đó cũng có rất nhiều người nhận thức Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu.

Kế tiếp người bạn cũ kia, lại có không ít người đến đây chào hỏi.

Người khác không hỏi, Ngôn Cảnh Tắc cũng không chủ động nói ra quan hệ của hắn và Trình An Tu, nhưng nếu có người hỏi, hắn cũng sẽ thoải mái hào phóng mà trả lời.

Những người không cùng niên cấp với bọn họ còn ổn, nghe qua sau khi kinh ngạc cũng chỉ dừng ở đó.

Mấy năm nay xã hội càng thêm cởi mở, nam nhân và nam nhân ở bên nhau cũng nhiều, bọn họ không đến mức đại kinh tiểu quái, nhiều người còn trực tiếp chúc phúc Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu.

Dù sao hai người cũng thật xứng đôi.

Nhưng người cùng niên cấp với bọn họ, đều phát ngốc.

Một người đã từ học ở lớp hai, khϊếp sợ mà nhìn Trình An Tu: "Tôi có lần còn thấy hai người đánh nhau ở WC mà..."

Trình An Tu: "... bọn tôi không có đánh nhau."

"Vậy hai người ở WC làm gì?" Người nọ theo hỏi bản năng.

Trình An Tu quay đầu lại, mặt vô biểu tình mà nhìn hắn: "Cậu cảm thấy một đôi tiểu tình lữ, có thể ở WC làm gì?"

Người hỏi chuyện: "!!!" Hắn năm đó tư tưởng quá thuần khiết, rốt cuộc bỏ lỡ vụ gì?!

Còn có, Trình An Tu cậu có thể đừng mặt lạnh nói ra mấy lời như vậy được không?

Cậu OOC* rồi á!

(*ooc là out of character, thoát khỏi tính cách lúc đầu, có giải thích mấy chương trước ý)

Mà lúc này, trong group lớp một, có người hỏi: "Có ai đi tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường hông? Biết bạn gái Ngôn Cảnh Tắc là ai chưa? Có phải học trường mình không?"

Bạn học kia của Ngôn Cảnh Tắc trả lời: "Là bạn học cùng trường mình, còn là cùng lớp nữa."

Người trong group đều chấn kinh rồi: "Vậy mà lại là lớp mình? Rốt cuộc là ai?"

"Nữ sinh lớp mình đâu! Mau ra đây! Mau thẳng thắn!"

"Ngôn Cảnh Tắc trước kia rõ ràng đâu có phản ứng nữ sinh!"

......

Vu Lê Minh nhịn không được trả lời: "Có lẽ không phải nữ sinh đâu..."

Bạn học theo sát trả lời: "Không phải nữ sinh."

Người trong lớp lại chấn kinh rồi: "Không phải nữ sinh, chẳng lẽ là nam sinh?"

"Ngôn Cảnh Tắc thích nam à?"

"Từ từ, Vu Lê Minh! Có phải cậu không! Cậu khi đó cả ngày quấn lấy Ngôn Cảnh Tắc!"

"Đúng vậy, Vu Lê Minh, tui lần trước định giới thiệu bạn gái cho cậu, cậu còn không cần!"

......

Vu Lê Minh hết chỗ nói rồi, y quấn lấy Ngôn Cảnh Tắc hồi nào? Y kia là chạy vặt cho Ngôn Cảnh Tắc được không! "Các người không cần nói hươu nói vượn, tôi chỉ là đàn em thôi!"

"Kia rốt cuộc là ai?" Mọi người khó hiểu cực kỳ.

Bạn học nọ nhìn thấy những người này nghĩ sao cũng không thông, có loại cảm giác mọi người đều say chỉ mình ta tỉnh.

Hắn đang muốn vạch trần chân tướng, hù dọa một chút những người này, đột nhiên nhìn thấy Trình An Tu ở trong group trả lời: "Là tôi."

Mọi người vẫn luôn đang nói chuyện, "Rốt cuộc là ai" vấn đề này đã có vài người trả lời bên dưới, thế cho nên Trình An Tu đột nhiên nói chuyện, mọi người đều chưa minh bạch Trình An Tu đang nói gì.

Bọn họ đều thực kinh ngạc: "Trình An Tu cậu thế nhưng nói chuyện!"

Nhiều năm như vậy chưa thấy cậu nói bao giờ, tui còn tưởng cậu không cần cái acc này nữa đó!"

"Trạng Nguyên cậu hiện tại đang làm gì vậy?"

......

Bất quá, cũng có người nhìn chằm chằm trả lời của Trình An Tu, đột nhiên ý thức được cái gì.

Ủy viên học tập xinh đẹp trong lớp vẫn luôn muốn biết bạn gái Ngôn Cảnh Tắc là ai, lúc này hỏi: "Trình An Tu cậu vừa rồi nói ' là tôi '? Đối tượng của Ngôn Cảnh Tắc chắc không phải cậu đấy chứ?"

Lời này vừa ra, trong group tức khắc không còn ai nói chuyện.

Người trong group đều sợ ngây người.

Lúc này, Trình An Tu lại trả lời: "Ừm."

Ủy viên học tập kia nói: "Hồi đó tôi đã thấy hai cậu không thích hợp rồi mà! Ngôn Cảnh Tắc hắn đặc biệt nghe lời cậu... nguyên lai các cậu là một đôi!"

Những người khác vẫn chưa phản ứng kịp, cũng là Vu Lê Minh nói: "Người mình thích nói, tất nhiên là nghe rồi."

Vu Lê Minh sau khi nói xong, mọi người mới sôi nổi lên tiếng: "Đúng là như vậy!! Ngôn Cảnh Tắc rất thích đi theo Trình An Tu."

"Trình An Tu bảo hắn làm bài, hắn không nói hai lời liền làm ngay."

"Trình An Tu bảo hắn cùng Trình lão sư ăn cơm hắn cũng đi!"

......

"Hai người Trình An Tu và Ngôn Cảnh Tắc, có tài có ngoại hình, thật xứng đôi a..."

"Trách không được sau khi ba ba Ngôn Cảnh Tắc nói hắn có đối tượng, còn nói Trình An Tu cũng có đối tượng, thì ra là họ ở bên nhau!"

"Bọn họ rốt cuộc từ khi nào nhỉ?"

"Hẳn là lớp 12 nhỉ? Lúc đó mối quan hệ của họ đã tốt hơn nhiều, bất quá lúc đó tôi lo học quá, không chú ý bọn họ."

......

Trò chuyện một hồi, một học sinh thật lâu không nói chuyện trong lớp đột nhiên @Trình An Tu: "Trình An Tu, không nghĩ tới cậu cũng thích nam nhân... năm cao trung tôi rất thích cậu, đáng tiếc không dám thổ lộ, sớm biết như vậy, khi đó tôi đã thổ lộ."

Mọi người: "!!!" Lớp bọn họ thế mà có người thứ ba thích nam nhân?

Hơn nữa hắn còn thích Trình An Tu?!

Được rồi, thích Trình An Tu rất bình thường, khi đó nữ sinh thích Trình An Tu cũng không ít.

Trình An Tu tuy rằng lạnh lùng, nhưng làm việc rất trách nhiệm, tuy rằng không thích giảng đề cho người khác nhưng nguyện ý chia sẻ bút ký của mình, lớn lên soái thành tích còn tốt... Đương nhiên, nữ sinh thích Ngôn Cảnh Tắc nữ sinh càng nhiều hơn nữa.

Mà lúc này, Ngôn Cảnh Tắc ra tới: "Cậu thích An Tu cũng vô dụng, em ấy thích tôi!"

Ngôn Cảnh Tắc lời này vừa ra tới, mọi người phảng phất thấy được bộ dáng dạt dào đắc ý của hắn khi nói Trình An Tu thích hắn cỡ nào.

Khi đó Ngôn Cảnh Tắc cũng nói như vậy.

Bất quá năm đó, bọn họ đều cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc nói giỡn, còn lo lắng Trình An Tu nghe được sẽ nổi giận.

Hiện tại...

Mọi người sôi nổi @ Trình An Tu: "Cậu mau tới quản Ngôn Cảnh Tắc đê!"

Ngôn Cảnh Tắc nói: "Em ấy không quản tôi kịp đâu, yêu tôi còn không kịp ấy."

Ủy viên học tập nhịn không được nói: "Trình An Tu, cậu có cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc có hơi thiếu đòn không?"

Trình An Tu trả lời hai chữ: "Không có."

Một nam sinh rất sinh động trong lớp lên tiếng: "Trình An Tu cậu rất che chở Ngôn Cảnh Tắc a!"

Ngôn Cảnh Tắc trả lời: "Em ấy không che chở tôi thì che chở ai?"

Trình An Tu lại trả lời một chữ: "Ừm."

Mọi người hàn huyên trong chốc lát, kỷ niệm ngày thành lập trường bắt đầu rồi, Trình An Tu cùng Ngôn Cảnh Tắc đều buông điện thoại xuống.

Ngôn Cảnh Tắc tiến đến bên người Trình An Tu, cười nói: "Em đang rất vui vẻ sao?"

Tuy rằng Trình An Tu luôn là không có biểu tình gì, nhưng hắn thường thường có thể trước tiên phát giác được cảm xúc Trình An Tu, hiện tại Trình An Tu rõ ràng rất cao hứng.

Trình An Tu gật gật đầu.

"Bởi vì biểu thị công khai chủ quyền à?" Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.

Trình An Tu lại gật gật đầu, đột nhiên vươn tay, cầm tay Ngôn Cảnh Tắc.

Lúc trước những năm cao trung, cậu kỳ thật rất thấp thỏm, rất lo lắng.

Cậu thích nam nhân, mà chuyện này trước nay đều không phải chuyện đại chúng có thể thản nhiên tiếp thu.

Cậu sợ hãi người chung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ, cậu sợ người nhà Ngôn Cảnh Tắc không đồng ý, cậu càng cảm thấy mình có lỗi với cha mẹ.

Cho nên lúc ấy, cậu chỉ có thể tự che giấu cảm tình của mình thật kín.

Nhưng hiện tại, cậu rốt cuộc không cần sợ nữa.

Cậu muốn cho tất cả mọi người biết, Ngôn Cảnh Tắc là của cậu.

"Hai đứa chú ý một chút nha, người quay phim chụp ảnh đầy đấy." ngồi ngay phía trước bọn họ, giáo viên Ngữ Văn Lưu lão sư quay đầu lại.

Ngôn Cảnh Tắc cười cười, buông lỏng tay ra, đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Lưu lão sư, thầy có phải đã sớm biết chuyện con và An Tu không?"

Lưu lão sư trên tay cầm bình thủy tinh nấu trà hoa cúc, ông nhàn nhạt mà liếc mắt quét Ngôn Cảnh Tắc một cái, nói: "Trước đó trò đem quyển vở đầy lời ngốc nghếch kia đưa ta xem, bộ dáng quá cố tình... Bất quá trước kia ta không đúng là không nghĩ hai đứa có thể ở bên nhau."

Ông và cha Trình An Tu trước kia đã dạy qua nhiều học sinh như vậy, vẫn rất biết nhìn người, trước đó Ngôn Cảnh Tắc cố ý đem mấy lời ngốc lấy ra trước mặt người khác, thời điểm rớt ra, đều ý thức được chỗ không đúng.

Lúc ấy Ngôn Cảnh Tắc làm như vậy, hẳn là vì bảo hộ Trình An Tu... Chỉ bằng điểm này, ông nguyên bản kỳ thật không quá thích Ngôn Cảnh Tắc, đối với Ngôn Cảnh Tắc ấn tượng trở nên tốt hơn rất nhiều.

"Trước kia, kỳ thật con rất khốn kiếp, chỉ là đột nhiên thanh tỉnh." Ngôn Cảnh Tắc cười nói.

Kỷ niệm ngày thành lập trường thực nhanh bắt đầu, đầu tiên là người lãnh đạo lên đài nói chuyện, tiếp theo lại có một vài bạn cùng trường ưu tú phát biểu nói chuyện, còn khen ngợi một vài giáo viên.

Đương nhiên, không thể thiếu học sinh lên đài biểu diễn tiết mục.

Giáo viên được khen ngợi, có cha Trình và mẹ Trình.

Giữa trưa, mọi người ở nhà ăn của trường ăn tiệc đứng.

Mà lúc này, trên cơ bản lão sư Nhất Trung, đều đã biết quan hệ của Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu.

"Trách không được khi đó nghỉ đông và nghỉ hè, Ngôn Cảnh Tắc trò mỗi ngày đều chạy tới nhà Trình An Tu."

"Hai đứa, lúc trước ta đúng thật là không nhìn ra."

"Nếu ở bên nhau, phải ở bên nhau cho tốt đấy."

......

Đương nhiên, cũng có một ít lão sư rất chướng mắt việc hai nam nhân ở bên nhau, sau khi biết được việc này, thậm chí có chút khinh thường, nhưng bọn họ cũng không tới trước mặt Ngôn Cảnh Tắc và Trình An Tu nói bậy cái gì, nhưng thật ra trước mặt cha Trình mẹ Trình, có người mặt đầy đồng tình mà nói vài lời.

Cha Trình mẹ Trình tuổi không nhỏ, đã sớm khai thông tư tưởng, chỉ coi như không nghe thấy.

Kỷ niệm ngày thành lập trường kết thúc, vào ban đêm, chính là lúc bạn học lớp một tụ hội.

Mười mấy năm qua đi, các bạn học đã từng học lớp một sớm đã trải rộng đại giang nam bắc, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể tới tham gia họp lớp, cuối cùng tới tham gia chỉ có 30 cá nhân.

Ngôn Cảnh Tắc đã đặt một phòng ở khách sạn tốt nhất thành phố T, liền đi qua sớm.

Hắn cho rằng mình đã đến sớm, không nghĩ tới người khác so với hắn còn sớm hơn, lúc bọn họ đến đã có vài người đang chờ.

"Ngôn Cảnh Tắc! Trình An Tu!" Những bạn học đó nhìn thấy bọn họ, sôi nổi chào hỏi.

Mười mấy năm không gặp, mấy bạn nữ trong lớp phần lớn đều trở nên xinh đẹp hơn, nhưng thật ra học sinh nam, có béo phì, có hói đầu, vài anh hot boy học đường hiện tại đều nhìn không ra.

"Mười mấy năm qua đi, hai người các cậu lại càng soái!"

"Làm nghiên cứu khoa học không phải rất phí não à? Các cậu thế nhưng không bị trọc đầu!"

"Buổi chiều thật sự làm tụi tui hết hồn, không nghĩ tới các cậu thế nhưng ở bên nhau..."

......

Trình An Tu không quá am hiểu ứng đối cảnh tượng như vậy, vẫn luôn không nói chuyện, Ngôn Cảnh Tắc theo chân bọn họ hàn huyên.

Ngôn Cảnh Tắc không làm giá, mọi người rất nhanh liền quen thuộc, cũng nói về chuyện hắn cùng Trình An Tu: "Ngôn Cảnh Tắc, còn nhớ rõ hồi đó cậu học chữ Trình An Tu viết thư tình cho mình... Cậu khi đó đã thích Trình An Tu rồi chứ gì?"

Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên: "Đúng vậy."

Người nọ lại nói về thư tình à ảnh chụp đoạn chat bị truyền ra: "Cậu khi đó còn cãi bướng, lúc nói chuyện phiếm với người khác còn nói mình tuyệt không thích Trình An Tu, còn bịa đặt Trình An Tu thích cậu thế nào thế nào... Ha ha!"

Một vài chuyện tuổi trẻ, hiện tại chỉ ngẫm lại, liền cảm thấy rất vui vẻ, khá buồn cười.

"Kia không phải bịa đặt." Trình An Tu đột nhiên nói.

Người vừa rồi đang nói chuyện nghe vậy ngẩn người.

Ánh đèn khách sạn sáng ngời, chiếu vào trên mặt Trình An Tu, làm Trình An Tu thoạt nhìn có điểm ôn nhu: "Tôi khi đó đã rất thích anh ấy."

Nghe được lời này, người chung quanh đều sửng sốt.

Trình An Tu lại nói: "Lúc ấy thư tình bị truyền khai, kỳ thật là tôi viết."

Người chung quanh đều ngốc.

Vu Lê Minh cũng là người rất sớm đã đến đây.

Mấy năm nay, y vẫn luôn rất cảm kích Ngôn Cảnh Tắc.

Lúc trước học cao trung, nhà y gặp một chút sự tình, sinh hoạt rất gian nan, ít nhiều Ngôn Cảnh Tắc thu y làm đàn em, mới có thể cho y sống nhẹ nhàng thoải mái.

Bất quá nhiều năm không gặp, y có điểm không biết nên kêu Ngôn Cảnh Tắc là gì mới ổn, vẫn luôn không dám tiến lên, ở phía sau nhìn Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu.

Lão đại nhà y đã ôm được mỹ nhân về, y cảm thấy cao hứng thay lão đại, cảm thấy hai người vô cùng xứng đôi.

Nhưng hiện tại, y nghe được cái gì?

Những thư tình trước đó truyền khắp nơi, kỳ thật là Trình An Tu viết?

Trình An Tu còn nói cậu ta khi đó đã rất thích Ngôn Cảnh Tắc... Lão đại chat bị chụp màn hình đang nói chuyện về Trình An Tu, không phải cũng là sự thật chứ?

Vu Lê Minh đều ngốc, người chung quanh càng ngốc hơn.

Lúc này, bạn học kia của Ngôn Cảnh Tắc lúc này đã chịu kinh hách ban ngày, rốt cuộc đã hồi phục lại tinh thần: "Trước đó Ngôn Cảnh Tắc nói với tôi, hắn trước kia nói Trình An Tu yêu hắn cỡ nào đều là thật..."

Các bạn học: "......"

Khi Ngôn Cảnh Tắc một lần nữa trở lại lớp một, cha Trình an bài Ngôn Cảnh Tắc ngồi cùng bạn học hướng nội kia, bạn học đó bây giờ đã mang bộ dáng tinh anh, lúc này, y giật mình nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: "Cho nên, năm đó Trình An Tu cùng tôi đổi vị trí, không phải vì nhìn chằm chằm cậu học tập, mà là vì cùng cậu yêu đương sao?"

"Đúng vậy." Ngôn Cảnh Tắc nói: "Lúc trước tôi không hề nói xạo câu nào, đáng tiếc mọi người đều không tin... Bất quá tôi với bọn Trang Cao Hàng chat nói không thích Trình An Tu thì là giả, tôi lúc đó đặc biệt đặc biệt thích em ấy, nếu không phải vì An Tu, sao tôi có thể thi về lớp một được?"

Các bạn học: "......" Bọn họ đương nhiên không tin! Ngôn Cảnh Tắc lúc ấy thậm chí nói Trình An Tu kêu hắn cùng Trình lão sư ăn cơm, là muốn cho hắn ăn được ngon một chút... Bọn họ một xíu đều không cảm thấy đối mặt Trình lão sư còn có thể ăn ngon được!

Nhưng hiện tại hai người này tự mình chứng thực, bọn họ không thể không tin...

Cho nên, năm đó lúc bọn họ còn thực đơn thuần, hai người này kỳ thật đang ở bọn họ trước mặt yêu đương à?

Mọi người theo bản năng mà nhìn về phía Trình An Tu, đột nhiên chú ý tới Trình An Tu nhìn Ngôn Cảnh Tắc ánh mắt ôn nhu quá mức, hai người tay còn dắt tay nhau.

"Nhiều năm như vậy, các cậu vẫn luôn ở bên nhau?" ủy viên học tập xinh đẹp hâm mộ mà nhìn Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu.

"Đương nhiên." Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên, nắm tay Trình An Tu hôn một cái.

Trình An Tu liếc mắt nhìn Ngôn Cảnh Tắc một cái, nắm tay Ngôn Cảnh Tắc, cũng trên mu bàn tay Ngôn Cảnh Tắc hôn một cái.

Ngôn Cảnh Tắc tính cách thực hướng ngoại, hắn thân thiết Trình An Tu, tất cả mọi người cảm thấy rất bình thường, nhưng Trình An Tu đột nhiên thân thiết hắn, lại làm mọi người ở đây đều có hơi kinh ngạc, kinh ngạc qua đi, lại có cảm giác trái tim cũng mềm nhũn.

Hai người thật sự thực xứng đôi, nhìn đến bọn họ ở bên nhau, bọn họ không hiểu sao mà thấy vui vẻ.

Mặt khác... Trình An Tu như vậy, còn làm bọn họ rất thích, bọn họ đều muốn đoạt người với Ngôn Cảnh Tắc!

Đang nghĩ như vậy, bọn họ liền nhìn thấy Trình An Tu hướng tới Ngôn Cảnh Tắc cười.

Cậu cười thật sự quá đáng yêu!

Cho nên, Trình An Tu ở trước mặt Ngôn Cảnh Tắc, đều là bộ dạng này sao?

Nữ sinh một đám hai mắt tỏa sáng, các nam sinh cũng có loại cảm giác chịu không nổi -- nếu năm đó, Trình An Tu cũng theo đuổi bọn họ như vậy, viết thư tình cho bọn họ, bọn họ cũng muốn cong luôn.

Được rồi, nếu Ngôn Cảnh Tắc cũng theo đuổi bọn họ như vậy, bọn họ cũng sẽ cong...

Đáng tiếc, Trình An Tu tươi cười, bọn họ chỉ được kinh hồng thoáng nhìn -- Ngôn Cảnh Tắc đã đem Trình An Tu ôm lấy, còn đem mặt Trình An Tu ấn vào trong l*иg ngực: "An Tu em cười quá đẹp, đừng cho người khác nhìn thấy, chỉ cười cho anh xem là được."

"Ngôn Cảnh Tắc cậu cũng quá keo kiệt!" Mọi người nhịn không được nói.

Như vậy một phen lăn lộn, không khí càng tốt, còn có người hỏi Ngôn Cảnh Tắc: "Ngôn Cảnh Tắc, cậu và Trình An Tu ở bên nhau, có bị Trình lão sư đánh không?"

"Không có." Ngôn Cảnh Tắc cười rộ lên: "Kỳ thật Trình lão sư vào năm lớp 11, cũng đã biết bọn tôi ở bên nhau, lúc tôi học 11 cũng come out với cha mẹ rồi."

Các bạn học: "......" Lợi hại! Giữa họn họ có vài người hiện giờ còn đang độc thân đây, người ta mới lớp 11 đã đem chung thân đại sự ra giải quyết rồi!

Ngôn Cảnh Tắc cùng bạn học này nọ hàn huyên rất nhiều, cho tới sau đó, còn ngoài ý muốn biết được tin tức của Trang Cao Hàng và Bộc Trí.

Trang Cao Hàng tốt nghiệp cao trung sau đó xuất ngoại, Bộc Trí cũng theo đi ra nước ngoài, bọn họ ở nước ngoài sống cũng không tốt, vài năm sau, lại xám xịt cùng nhau trở lại thành phố T.

Thời điểm Trang Cao Hàng mới vừa về nước, nghe nói còn đi hẹn hò, nhưng sau lại cũng không biết là chuyện như thế nào, chuyện hẹn hò thất bại, còn cùng Bộc Trí đến với nhau. Mà mấy năm nay, Bộc Trí tính tình càng ngày càng kém, còn đánh Trang Cao Hàng, mà Trang Cao Hàng... Nghe nói y có vài tình nhân, quan hệ rất loạn.

Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nghe được tin tức về bọn họ, ngẩn người, thực mau lại cười: "Thật đúng là không nghĩ tới..."

Ngôn Cảnh Tắc thật sự không nghĩ tới, Trang Cao Hàng thế mà lại cùng Bộc Trí ở bên nhau.

Hắn biết Bộc Trí thích Trang Cao Hàng, nhưng hắn vẫn luôn cho rằng Trang Cao Hàng là trai thẳng.

Đúng thôi, Trang Cao Hàng chỉ sợ thật sự không thẳng, nếu hắn là trai thẳng, làm sao có bản lĩnh vẫn luôn treo nguyên chủ, để nguyên chủ cung phụng hắn?

Tuy rằng đã biết tin Trang Cao Hàng cùng Bộc Trí, nhưng Ngôn Cảnh Tắc rất nhanh liền đem đặt ở một bên mặc kệ.

Hắn hiện giờ sinh hoạt hạnh phúc, không rảnh quản người khác.

Nhưng làm Ngôn Cảnh Tắc không thể tưởng được chính là, hắn không rảnh phản ứng Bộc Trí cùng Trang Cao Hàng, hai người này lại chạy đến trước mặt hắn.

Họp lớp kết thúc, bọn họ cùng ra khỏi khách sạn, ở cửa liền gặp Trang Cao Hàng.

Trang Cao Hàng là tự tìm đến một mình.

Y tuy rằng chuyển trường rời khỏi Nhất Trung, nhưng vẫn nhận thức vài người Nhất Trung, cũng biết Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu trở về tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường.

Mà y qua đây, là bởi vì không cam lòng.

Y vẫn luôn không rõ, nguyên bản Ngôn Cảnh Tắc rất thích y, sao lại đột nhiên không thích y nữa.

Y cũng rất hối hận, y khi đó còn quá trẻ con, không hạ thấp được mặt mũi... Y lúc trước nếu chủ động xin lỗi Ngôn Cảnh Tắc, có thể nào cùng Ngôn Cảnh Tắc ở bên nhau được không?

Chẳng sợ Ngôn Cảnh Tắc vẫn là cái tên phú nhị đại không học vấn không nghề nghiệp, cũng khá hơn nhiều so với Bộc Trí, ít nhất Ngôn Cảnh Tắc có tiền còn không đánh người!

"Ngôn Cảnh Tắc, đã lâu không gặp." Nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc, Trang Cao Hàng chủ động chào hỏi.

Đại khái là bởi vì chuyên môn trang điểm qua, giá trị nhan sắc của Trang Cao Hàng cũng không giảm xuống, nhưng trên người y nhiều thêm một cổ tử son phấn khí, giơ tay nhấc chân, nhìn cũng có chút dầu mỡ.

"Đã lâu không gặp." Ngôn Cảnh Tắc nhàn nhạt mà nói một tiếng, liền phải rời đi.

"Ngôn Cảnh Tắc, chúng ta nói như thế nào cũng là bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cậu không cần phải lãnh đạm như vậy chứ?" Trang Cao Hàng cười nói.

"Chúng ta đã sớm không phải bạn bè." Ngôn Cảnh Tắc nói, vừa dứt lời, liền thấy được Bộc Trí.

"Trang Cao Hàng? Em tới tìm hắn?" Bộc Trí đi lên liền bắt được quần áo Trang Cao Hàng: "Em theo anh đi về."

"Bộc Trí!" Trang Cao Hàng đầy mặt nan kham.

Bộc Trí nói: "Trang Cao Hàng, em cho rằng Ngôn Cảnh Tắc tốt bao nhiêu? Hắn thích nam nhân, ba mẹ hắn đều từ bỏ hắn, đi tìm chị hắn trở về, hắn hiện tại cái gì cũng không có!"

Ngôn Cảnh Tắc: "......" Còn có chuyện này hả?

Học sinh lớp một : Bộc Trí cậu cũng suy nghĩ quá nhiều rồi? Cha Ngôn Cảnh Tắc hiện tại còn mỗi ngày lên mạng khoe con trai đó! Bất quá Ngôn Cảnh Tắc không có kinh doanh, làm nghiên cứu khoa học. Bọn họ ngay từ đầu cũng không tin là thật, cảm thấy không ngầu bằng kinh doanh.

"Bộc Trí anh buông tôi ra!" Trang Cao Hàng tránh thoát Bộc Trí, có lẽ là cảm thấy mất mặt, xoay người liền chạy.

Bộc Trí muốn đuổi theo, nhưng đi hai bước lại dừng, còn hướng qua Ngôn Cảnh Tắc, muốn đánh người: "Ngôn Cảnh Tắc mày..."

Y còn chưa đánh tới Ngôn Cảnh Tắc, đã bị hai người bên cạnh đột nhiên lao tới đánh ngã, sau khi hai người kia chế trụ Bộc Trí, còn hướng qua Ngôn Cảnh Tắc kính lễ: "Ngôn giáo thụ, Trình giáo thụ, hai người không có việc gì chứ?"

"Không có việc gì." Ngôn Cảnh Tắc nói, lại hỏi: "Hắn ta như vậy..."

"Hắn ý đồ tập kích các người, bọn tôi sẽ đi điều tra hắn một chút!" thời điểm bảo tiêu nhìn Bộc Trí đặc biệt phòng bị, hắn đánh ra thủ thế, liền xuất hiện thêm hai người, đem Bộc Trí mang đi.

Vu Lê Minh vừa rồi lúc ăn cơm đã cùng Ngôn Cảnh Tắc một lần nữa quen thuộc đi tới: "Lão đại, đây là?"

"Gần đây cho ra thành quả, phía trên liền phái người tới bảo hộ tôi và An Tu." Ngôn Cảnh Tắc cười cười.

Học sinh trong lớp: "......" Bọn họ trước đó cảm thấy Ngôn Cảnh Tắc đi làm nghiên cứu khoa học không đủ ngầu... Nhà khoa học có người chuyên môn bảo hộ, sao có thể là nhà khoa học bình thường được?

Bạn học trong lớp hoàn toàn chịu phục.

Chờ mấy tháng sau, bọn họ nhìn thấy tên Ngôn Cảnh Tắc cùng Trình An Tu trên tin tức, biết được Ngôn Cảnh Tắc nói thành quả là cái gì, càng bội phục mà muốn ngũ thể đầu địa.

Hai người này cũng quá làm người khác hâm mộ rồi!

Hết chương 39.