- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Sủng Phu
- Chương 257: Phiên ngoại - Thiên trường địa cửu
Xuyên Nhanh: Sủng Phu
Chương 257: Phiên ngoại - Thiên trường địa cửu
Chương 257: Phiên ngoại - Thiên trường địa cửu
Tác giả: Quyết Tuyệt - Edit: Kaorurits.
Tiên giới đã bị phong ấn mấy ngàn năm, các tiên nhân đã từng ở Tiên giới oai phong một cõi, sau khi thế giới này đã không còn tiên lực thì mỗi ngày trôi qua không khác gì người thường.
Không chỉ như thế, đủ loại phân tranh trong dĩ vãng, hiện giờ tất cả cũng đều biến mất.
Thế gian này đã không còn tiên lực, bọn họ muốn tranh đấu cũng chỉ có thể tiêu hao bản thân tiên lực của mình, mà nếu tiên lực mình hao hết, dưới tình huống không được bổ sung, bọn họ sẽ chết!
Bọn họ đều là khổ tu vô số năm mới trở thành tiên nhân, ai lại muốn chết?
Với lại...... Trước kia các tiên nhân ở Tiên giới, ngày đi vạn dặm cũng không nói chơi, muốn tìm người khác phiền toái cũng có thể rất nhanh sang đó, hiện tại lại bất đồng.
Nếu kẻ thù cách bọn họ quá xa, làm sao qua được? Nếu không cần tiên lực, đi vài chục năm trên trăm đi không nổi, nếu dùng thì.... Một đường đi đến, vậy phải tiêu hao bao nhiêu tiên lực?
Dù sao, toàn bộ Tiên giới, nháy mắt liền an tĩnh.
Thời gian dài, động thực vật Tiên giới đều bắt đầu thoái hóa, thành hoa hoa cỏ cỏ bình thường, động vật bình thường.
Thực vật bắt đầu nhanh chóng sinh trưởng, động vật cũng bắt đầu sinh sôi nẩy nở, chỗ nào đó ở Tiên giới, nhìn lại là vui sướиɠ hướng vinh, đương nhiên, đối với những tiên nhân chủ muốn tiên lực mà nói, các chỗ đó không khác gì chốn hoang vu.
Nhưng hôm nay, Tiên giới đột nhiên thay đổi.
Phong ấn khiến bọn họ không tiếp xúc được với quy tắc thế giới, làm bọn họ không có biện pháp liên lạc với hạ giới, cách ly toàn bộ tiên lực kia, vậy mà đột nhiên biến mất!
Sau khi phong ấn này biến mất, tiên lực tích cóp mấy ngàn năm còn nháy mắt bổ khuyết toàn bộ Tiên giới.
Linh lực Tiên giới trong nháy mắt vô cùng nồng đậm, thậm chú làm những tiên nhân đau khổ kiên trì mấy ngàn năm có chút không kịp thích ứng - giữa bọn họ có rất nhiều người đều vì tốc độ hấp thu tiên lực quá nhanh, không cẩn thận làm mình bị thương.
Nhưng cho dù bị thương, bọn họ cũng đều cao hứng.
Tiên giới khôi phục rồi!
"Ha ha ha ha ha! Phong ấn của tên ma đầu kia biến mất rồi!"
"Ta biết mà, ta nhất định có thể chịu đựng tới ngày này!"
"Ông trời có mắt!"
......
***Truyện được đăng tại https://hikariare.wordpress.com và truyenhdt.com Kaorurits.***
Các tiên nhân không hề có phong độ mà kêu gào, tất cả đều hưng phấn không thôi, lúc bọn họ cười ha ha, còn cố tình dùng đồ truyền tiên lực, mang tiếng nói truyền đi rất xa.
Trong đó có vài tiên nhân ở cùng một chỗ, lúc này càng thêm thất thố ôm lấy nhau, rơi lệ đầy mặt, đương nhiên, không thiếu được nhắc về Tô Mặc Tu.
Lúc trước,Tô Mặc Tu hiến tế bản thân mình phong ấn Tiên giới gây ra động tĩnh rất lớn, cho dù là tiên nhân vốn đang khổ tu, cũng không biết y là ai, lúc y làm như vậy cũng trong vận mệnh chú định cảm giác được gì đó, cũng đã biết chuyện y làm.
Cho nên, Tô Mặc Tu này, ở Tiên giới đúng là không ai không biết, không ai không hiểu.
Giờ này khắc này, bọn họ cũng nhịn không được vui sướиɠ khi người gặp họa: "Tên điên kia mạnh như vậy, hắn hiến tế linh hồn tu vi, cuối cùng không phải cũng chỉ phong ấn Tiên giới mấy ngàn năm thôi sao?"
"Hiện tại phong ấn cởi bỏ, vậy ma đầu kia chắc đã hồn phi phách tán, thật sự đại khoái nhân tâm!"
"Về sau Tiên giới chắc chắn sẽ thái bình!"
......
Tiên nhân ở Tiên giới đều rất vui sướиɠ, đối với chuyện linh hồn Tô Mặc Tu hẳn đã tan đi theo phong ấn, càng vui sướиɠ từ đáy lòng.
Nhưng đúng lúc này, chuyện ngoài ý muốn đột nhiên phát sinh.
Tựa như lúc trước Tô Mặc Tu phong ấn thế giới, giống như vận mệnh bọn họ chú định biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, giờ này khắc này, vận mệnh chú định của bọn họ cũng đột nhiên biết được một sự kiện.
Tiên giới này sẽ xuất hiện một vị Tiên Đế, thống lĩnh toàn bộ Tiên giới.
Trước kia, Tiên giới là có Tiên Đế, nhưng chỉ có những tiên tu đó tán thành, còn đám ma tu...... Bọn họ có Ma Đế.
Ngoài ra, yêu tu cũng có Yêu Đế thuộc về bọn họ.
Nhưng hiện tại, bọn họ có thể cảm giác được, vị Tiên Đế bọn họ đột nhiên biết đến này đây sẽ trở thành Tiên Đế của toàn bộ thế giới.
Bất kể là tiên là ma hay là yêu, đều do y thống lĩnh.
Người kia là ai?
Cơ hồ tất cả mọi người đều dâng lên nghi hoặc như vậy, sau đó, bọn họ đã biết người nọ là ai.
Là Tô Mặc Tu.
Thế mà lại là Tô Mặc Tu?
Sao lại là Tô Mặc Tu?!
Tất cả mọi người ngốc ra, quả thực không thể tin được chuyện mà mình biết.
Tô Mặc Tu phong ấn Tiên giới, hại mọi người, hiện tại thế mà lại thành Tiên Đế?
Bọn họ ban nãy còn đang mắng Tô Mặc Tu, cao hứng Tô Mặc Tu xong đời rồi, hiện tại Tô Mặc Tu vậy mà thành Tiên Đế?
Bất kể là tiên là ma hay là yêu, giờ phút này đều có loại cảm giác muốn điên.
Tô Mặc Tu cũng có chút ngốc ra.
Sao y lại.... Đột nhiên liền thành Tiên Đế? Đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Tô Mặc Tu nghi hoặc, Ngôn Cảnh Tắc cảm giác được, liền nói ngay: "A Tu, ta có chuyện muốn nói với đệ......"
Bây giờ hắn cần phải thẳng thắn thân phận của mình!
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc vẫn là tiểu phượng hoàng, vẫn luôn không nói với Tô Mặc Tu thân phận mình, chỉ nghĩ cùng Tô Mặc Tu bên nhau mà thôi.
Đương nhiên, đây cũng là bởi vì khi đó, hắn có chút tâm tư nho nhỏ-- hắn lúc ấy muốn sau khi tu bổ xong Tiên giới, mới nói cho Tô Mặc Tu biết mình là ai.
Đến lúc đó Tô Mặc Tu nhất định sẽ rất sùng bái hắn!
Mà hắn cũng có thể giúp đỡ Tô Mặc Tu trở nên mạnh mẽ!
Đáng tiếc không như mong muốn, sau đó đυ.ng phải một đám ác nhân không nói, những người đó thế nhưng còn một lời không hợp là động thủ, nhanh đến làm hắn không kịp phản ứng.
Ngôn Cảnh Tắc chậm rãi đem chuyện của mình nói với Tô Mặc Tu: "A Tu, trước kia ta không có nói chuyện với ai, đệ là đối tượng đầu tiên ta giao lưu, cũng là người ta yêu nhất."
Lúc thẳng thắn, đương nhiên phải dốc hết sức mà nịnh nọt, A Tu nhà hắn thích nghe cái này, không phải sao?
Ngôn Cảnh Tắc nghĩ như vậy, còn hôn Tô Mặc Tu một ngụm.
Tô Mặc Tu ôm Ngôn Cảnh Tắc, đau lòng không thôi.
Lúc trước Ngôn Cảnh Tắc tới nơi này là vì tu bổ Tiên giới, hắn nỗ lực như vậy, làm nhiều như vậy, kết quả lúc sắp thành công rồi, những người đó vậy mà gϊếŧ hắn......
Lúc ấy, những tiên nhân động thủ kia, chỉ sợ vô luận như thế nào cũng không thể tưởng được, chỉ bởi vì bọn họ động thủ, Tiên giới vốn dĩ đã sớm có thể khôi phục không hề khôi phục, cũng bởi vì bọn họ động thủ mà sau đó y còn còn phong ấn Tiên giới lại mấy ngàn năm......
Hảo đi, bọn họ chắc chắn là không thể tưởng được, bọn họ đương trường đã bị Ngôn Cảnh Tắc gϊếŧ.
"A Tu, thật xin lỗi đệ." Ngôn Cảnh Tắc nói.
"Chuyện này không quan hệ với huynh." Tô Mặc Tu nói, Ngôn Cảnh Tắc đã làm rất tốt, ai cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn như vậy.
Lúc này y thậm chí có điểm hối hận, hối hận chính mình quá cực đoan quá điên cuồng, nếu khi đó y có thể bình tĩnh một chút, chờ nhiều thêm một chút, cũng sẽ không làm linh hồn của mình rách nát, Ngôn Cảnh Tắc cũng không cần phân chia linh hồn cho y....
Tô Mặc Tu nói: "Cảnh Tắc, ta làm sao mới trả lại căn nguyên linh hồn cho huynh đây?"
Đó là linh hồn của Ngôn Cảnh Tắc, y phải trả lại căn nguyên linh hồn cho Ngôn Cảnh Tắc.
"Không cần trả, nó đã cùng đệ dung hợp bên nhau rồi." Ngôn Cảnh Tắc nói.
"Không được, như vậy sẽ xúc phạm tới huynh mà?" Tô Mặc Tu nhịn không được nhíu mày.
"Đệ yên tâm, sẽ không xúc phạm tới ta, hơn nữa linh hồn đệ và linh hồn ta dung hợp bên nhau, như vậy không tốt sao?" Ngôn Cảnh Tắc nói: "Ta chỉ cần tưởng tượng đến linh hồn ta và linh hồn đệ mật không thể phân, là muốn...."
Ngôn Cảnh Tắc hôn Tô Mặc Tu một chút, hô hấp cũng dồn dập hơn.
Tô Mặc Tu nháy mắt đã hiểu.
Ngôn Cảnh Tắc còn có thể nghĩ cái gì? Còn không phải chuyện là nam nam trên giường sao....
Thời điểm y là Phá Ma Tiên Tôn, bởi vì mẫu thân mình cua trai khắp thiên hạ, y cũng không ham thích loại chuyện này, lúc trước tiểu phượng hoàng cũng thật đơn thuần, thế cho nên hai người ở bên nhau mấy trăm năm, cũng vẫn là cái gì cũng chưa làm.
Nhưng hiện tại......
Tô Mặc Tu nháy mắt nhớ tới cuộc sống hai người ở tiểu thế giới.
Ngôn Cảnh Tắc trong những thế giới đó, luôn không biết xấu hổ mà quấn lấy y...... Nhưng mà y vẫn rất thích, khụ khụ!
Mặt Tô Mặc Tu đỏ bừng.
Ngôn Cảnh Tắc bế y lên một phen: "Chúng ta trước đó song tu thời gian quá ngắn, một lần một lần tới đi!"
Trước đó sung tu đến thời điểm nùng tình mật ý*, nhưng vì ký kết khế ước đạo lữ mà không thể không dừng lại, y rất không hài lòng.
(*tình ý đậm đà)
Hiện tại có thể bổ sung rồi!
Tô Mặc Tu cũng ôm chặt Ngôn Cảnh Tắc.
Đủ loại chuyện đã xảy ra làm bây giờ y có hơi giật mình, lúc này, y.... cũng muốn có được Ngôn Cảnh Tắc.
Hai người trực tiếp đi song tu.
Khối khu vực bị phong ấn này chỉ có bọn họ cùng song tu, thời gian bọn họ còn liên tục rất dài rất dài.
Vị tiên nhân trước đó chủ động chạy tới Tu chân giới, sau lại đi theo Ngôn Cảnh Tắc Tô Mặc Tu về Tiên giới kia: "......"
Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc nói cái gì, ông không có nghe thấy, nhưng ông nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc hôn Tô Mặc Tu, theo sát thì cái gì cũng nhìn không tới nữa.
Hai người này đi làm gì vậy?
Cho dù bọn họ là đạo lữ, nhưng trời rõ như ban ngày, dưới tình huống bọn họ mới trở lại Tiên giới, Tô Mặc Tu còn vừa trở thành Tiên Đế, bọn họ đi làm cái gì?
Với lại Tô Mặc Tu như vậy...... Nùng tình mật ý kia, sự ngượng ngùng kia....
Ông thật đúng là không nghĩ tới, Tô Mặc Tu vậy mà cũng sẽ có bộ dáng như vậy.
Ma đầu đã từng làm Tiên giới long trời lở đất kia, hóa ra là một kẻ luyến ái não tàn?
Trước kia y phong ấn Tiên giới là bởi vì đạo lữ qua đời, bây giờ đạo lữ sống rồi, y cái gì cũng không thèm để ý?
Chuyện này thật đúng là làm người ta không thể tưởng tượng được....
Tiên nhân này rất buồn bực, các tiên nhân khác một đám im như ve sầu mùa đông, sau khi không dám nghị luận Tô Mặc Tu nữa, lại cảm thấy có điểm không thích hợp.
Sao sau khi Tô Mặc Tu này lên làm Tiên Đế, một chút động tác cũng không có?
Bọn họ còn tưởng rằng chắc chắn Tô Mặc Tu sẽ làm gì đó, kết quả, bọn họ đợi suốt hai năm cũng chẳng chờ được cái gì.
Tô Mặc Tu rốt cuộc đang làm gì?
Đại bộ phận tiên nhân cũng không biết Tô Mặc Tu đang làm gì, cũng cũng chỉ có tiên nhân bị Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu từ Tu chân giới mang về tới kia, biết đại khái hai người này đang làm gì.
Vị này hiện tại cũng có chút ngốc ra.
Ông ta không dám tùy ý rời đi, nghĩ muốn chờ Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu ra tới, kết quả ông đợi một ngày lại một ngày, Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc chính là không ra luôn.
Ông đợi một tháng lại một tháng, hai người này vẫn không ra.
Chẳng lẽ ông còn phải đợi một năm lại một năm?
Người tu tiên bọn họ thời gian tu luyện dài một chút cũng bình thường, nhưng song tu rốt cuộc không giống, một đôi này lại song tu tính bằng năm.... Thật là thiên phú dị bẩm!
Bọn họ không sợ thân thể xảy ra vấn đề sao trời?
Ngôn Cảnh Tắc đương nhiên không sợ thân thể xảy ra vấn đề, thân thể tiên nhân sao dễ dàng xảy ra vấn đề như vậy chứ?
Quan trọng nhất chính là...... Hắn thật không quá mức đến vậy, hắn và Tô Mặc Tu không có làm liên tục suốt hai năm đâu!
Đại đa số thời gian bọn họ luôn nói chuyện, nói chuyện phát sinh trong một đám thế giới trước kia.
Mỗi một thế giới, lúc ban đầu bọn họ sẽ xảy ra vấn đề, nhưng cuối cùng đều ngọt ngọt ngào ngào, thật sự rất tốt, còn ngẫu nhiên có người quấy rối, cũng không tính là cái gì.
Tình yêu tốt đẹp luôn phải trải qua một vài trắc trở!
Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu nói thật lâu, sau đó mới nhớ tới, bọn họ có rất nhiều việc cần hoàn thành.
Tỷ như xây dựng Tiên giới càng tốt đẹp hơn một chút.
"Đám tiên nhân cả ngày đánh nhau, chủ yếu vẫn là do không có việc gì làm...... Chúng ta không phải từng đi thế giới hiện đại sao? Không bằng dùng tiên lực kết hợp với khoa học kỹ thuật, làm ra vài sản phẩm tới để tiêu ma thời gian vô cùng vô tận của bọn họ." Ngôn Cảnh Tắc đề nghị.
Đám tiên nhân đó nhàn rỗi không có chuyện gì cứ đánh nhau mà nói, thế giới này sớm hay muộn cũng có một ngày còn xảy ra chuyện, cần phải có chuyện quan trọng tiêu ma thời gian và tinh lực của họ.
Tiểu thuyết điện ảnh kịch bình thường gì đó, đối với các tiên nhân đã quen nhìn nhân sinh trăm thái mà nói, lực hấp dẫn có khả năng không lớn như vậy, nhưng trò chơi gì đó vẫn có thể làm được, mặt khác cũng có thể quay một vài phim điện ảnh phù hợp thẩm mỹ tiên nhân.
Cũng hoặc là, tạo vài diễn đàn gì đó để mọi người giao lưu một chút kinh nghiệm các phương diện, ví dụ cùng nghiên cứu chế tạo người máy chẳng hạn.
Còn có thể làm một cái đại học tu tiên gì đó.
Ngôn Cảnh Tắc nháy mắt nghĩ ra rất nhiều chuyện có thể làm.
"Có thể." Tô Mặc Tu tán đồng vô điều kiện.
"Chúng ta bắt đầu ngay đi!" Ngôn Cảnh Tắc nói.
Sau đó...... Tiên nhân trên Tiên giới, lần đầu tiên nhận được tin tức đến từ Tiên Đế.
Tiên Đế baỏbbọn họ lập tức đi đăng ký, về sau mỗi người Tiên giới đều có thân phận chứng!
Thân phận chứng? Đây là cái trò gì?
Các tiên nhân này đi làm chứng minh thân phận, lúc nhận được thân phận chứng, còn nhận được một ngọc giản có thể lên tiên võng*, Tiên Đế gọi đó là "Tiên não"*.
(*Tiên võng: mạng internet Tiên giới; Tiên não: giống kiểu đồng hồ đeo tay như làm việc như smartphone, dùng hình chiếu để thao tác như trong phim khoa học viễn tưởng á)
Tất cả tiên nhân đều có thể dùng tiên lực lên Tiên não, nói cách khác, bọn họ có thể giao lưu với bất cứ người nào họ muốn trên Tiên não, ngoài ra Tiên Đế còn lưu lại một vài công pháp tu luyện, công pháp luyện khí* gì đó trên Tiên não.
(*chế tạo binh khí, vũ khí)
Bọn họ thậm chí còn tìm được một vài thứ là phim truyền hình hay tiểu thuyết gì đó.
Những phàm nhân đó thật biết suy tưởng, đồ làm ra tới rất thú vị!
Trong lúc nhất thời, các tiên nhân thế mà lại trầm mê trong đó, không thể tự thoát ra được.
Ngôn Cảnh Tắc: "......" mấy người sống mấy vạn năm này vậy mà hứng thú với tiểu thuyết điện ảnh kịch nói như vậy? Thật nằm ngoài dự kiến của hắn!
Hắn còn tưởng những người coi phàm nhân như con kiến này sẽ không thích mấy thứ này chứ!
Các tiên nhân: Bọn ta thích lắm á!
Lúc bọn họ vẫn là tu sĩ, cả ngày lấy mục tiêu thành tiên, bên người luôn tiếp xúc với phàm nhân, thật ra không thích bọn họ, nhưng hiện tại không giống vậy!
Tiên giới không có phàm nhân, sau khi bọn họ thành tiên thì chưa thấy qua phàm nhân vui buồn tan hợp!
Không chỉ như thế, mấy ngàn năm trước đó, bọn họ còn cái gì cũng làm không được!
Suốt mấy ngàn năm, cái gì cũng làm không được đó!
Bọn họ đều đã bị nghẹn đến hỏng rồi!
Mà hai năm trước, bọn họ đều vội vàng hấp thu tiên lực, khôi phục thực lực của chính mình, cũng không có thời gian làm cái gì cả, hiện tại......
Thực lực đã khôi phục, Tiên Đế lại ra 'Tiên Quy' không cho phép bọn họ đánh nhau, bọn họ không có việc gì để làm, nhìn xem tiểu thuyết phim truyền hình, không phải khá tốt sao?
Cơ hồ mọi người đều trầm mê trong đó.
Thậm chí, ngay cả chuyện Ngôn Cảnh Tắc lo lắng ngay từ đầu, các tiên nhân này có khả năng sẽ dùng thần thức nháy mắt mà xem xong một quyển sách, cũng không phát sinh.
Các tiên nhân không thiếu nhất chính là thời gian, sợ nhất chính là như mấy ngàn năm trước kia vậy, thời gian dài không có việc gì để làm, nếu như vậy, hiếm khi có thứ xem cho hết thời gian, tất nhiên phải chậm rãi mà xem....
Trong lúc nhất thời, Tiên giới lại hài hòa hơn rất nhiều.
Có vài người trầm mê với tiểu thuyết trò chơi, có vài người bắt đầu theo ý nghĩ của Ngôn Cảnh Tắc, dùng thủ pháp luyện khí mà chế tác người máy, lại có người bắt đầu nghiên cứu các loại phương pháp tu luyện.
Vì thế, vào trăm năm sau, Thanh Dương chân nhân phi thăng Tiên giới thì phát hiện Tiên giới này, có hơi quái quái.
Ông vừa đến Tiên giới đã bị người ta ngăn cản, làm cho ông một cái thân phận chứng, cho ông một cái tiên não, theo sát, còn đề cử ông đi đại học mà học.
Ông thành tiên rồi, còn phải đi học nữa?
"Đương nhiên phải học, không học ngươi không theo kịp thời đại đâu." tiên nhân dẫn đường nói, thao thao bất tuyệt mà giới thiệu về tiên não và đại học.
Trong lúc nhất thời, Thanh Dương chân nhân kính nể vạn phần -- Tiên giới này, thật sự không giống bình thường!
"Đúng rồi, vị tiền bối này, ta muốn hỏi một chút, Tiên giới có phải có một người là Tiên Đế Tô Mặc Tu không?" Thanh Dương chân nhân hỏi.
"Ngươi vậy mà gọi tên y!" tiên nhân kia bị hoảng sợ, nhưng lại tò mò lên: "Từ từ, sao ngươi lại biết y?"
"Y từng là tu sĩ ở Tu chân giới của ta, trăm năm trước, y còn chuyển thế trùng tu ở thế giới của ta...." Thanh Dương chân nhân nói.
"Ngươi có quan hệ với y à?" tiên nhân kia ngưng trọng mà nhìn Thanh Dương chân nhân.
Thanh Dương chân nhân không cảm giác được ác ý từ trên người người này, liền nói: "Lúc ấy y bái ta làm thầy, đạo lữ y là Ngôn Cảnh Tắc lại chuyển thế trên người nhi tử ta......"
Tiên nhân nọ: "Đu ma!"
"Cái gì?" Thanh Dương chân nhân khó hiểu.
"Không có gì, chính là một trợ từ ngữ khí thôi......" Cái kia tiên nhân biểu cảm hoảng hốt mà nhìn Thanh Dương chân nhân: "Vận khí ngươi sao lại tốt như vậy......"
Ai không biết tại Tiên giới này, tuy Tiên Đế là Tô Mặc Tu, nhưng không thể trêu chọc nhất lại là Ngôn Cảnh Tắc chứ?
Tiên Đế Tô Mặc Tu chính là vẫn coi đạo lữ mình là bảo vật!
Vị trước mắt này vậy mà đã từng làm phụ thân Ngôn Cảnh Tắc.... Thất kính thất kính!
Thanh Dương chân nhân đang muốn hỏi một câu hiện trạng của Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu, đã thấy tiên nhân nọ lộ ra một nụ cười rạng rỡ với mình: "Bạn ơi, add cái friend tiên não đi! Về sau phát đạt nhớ cho tui ôm đùi nha! Tui nguyện ý làm một bộ phận trang sức trên chân bạn!"
Ôm đùi? Thứ gì? Thanh Dương chân nhân đồ cổ ngốc ra.
Những tiên nhân mới phi thăng lên khác cũng có chút ngốc.
Tiên giới so với những gì họ tưởng.... không giống cho lắm.
Ngôn Cảnh Tắc vẫn rất thích Tiên giới hiện giờ.
Trước kia các tiên nhân không ăn không uống không hưởng thụ, quá nhàm chán, hiện tại thật tốt, cuộc thi ẩm thực Tiên giới đều tổ chức qua rất nhiều lần, hắn còn nặc danh tham gia, được hạng mười luôn!
Sau đó hắn liền mướn người đạt hạng nhất làm đầu bếp cho mình!
Đáng tiếc, hắn cuối cùng vẫn phải cáo biệt cuộc sống sa đọa như vậy, đi làm việc.
Mấy ngàn năm trước, hắn và Tô Mặc Tu vẫn luôn mải luân hồi, tất nhiên không củng cố hẳn những tiểu thế giới đó, sau đó.... Tiểu thế giới xảy ra vấn đề càng ngày càng nhiều, luân hồi cũng bắt đầu xảy ra vấn đề.
Linh hồn nào đó sẽ đột nhiên có được một vài ký ức tiên đoán, cảm thấy mình trọng sinh, lại có một vài linh hồn xuyên từ thế giới mình sang thế giới khác, còn có người đột nhiên có được siêu năng lực gì đó.
Chuyện này vốn cũng không có gì, nhưng nếu những người này làm nhiều, rất có khả năng sẽ phá hư thế giới nơi bọn họ.
Lại có một vài thế giới bản thân quy tắc không hợp lý, còn có khả năng tự mình hủy diệt, hoặc là thế giới kia không cẩn thận đυ.ng phải thế giới khác, hai thế giới sẽ cùng nhau mạt thế.
Ờm, còn có một cái thế giới tu chân sau khi đυ.ng phải thế giới tương lai, thế nhưng quỷ dị mà bắt đầu dung hợp lại.
Chuyện lung tung rối loạn quá nhiều, hắn làm công nhân sửa chữa không thể không online, đi sửa chữa mấy thế giới đó.
Đáng được ăn mừng chính là, hiện tại hắn có thể khống chế hỗn độn, cũng có thể ở trình độ nhất định thay đổi tiến trình thời gian của những thế giới đó.
Thế giới là đi vận chuyển chuyện về phía trước, việc này vô pháp thay đổi, nhưng hắn có thể khiến cho thế giới vận chuyển chậm hơn một chút, như vậy hắn ở thế giới kia một trăm năm, lúc trở về, nơi này cũng có thể chỉ qua một trăm ngày.
Nhưng dù như vậy, hắn và Tô Mặc Tu cũng phải tách ra thật lâu......
Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nhìn về phía Tô Mặc Tu: "A Tu, đệ cùng ta cùng đi công tác đi!"
"Được!" Tô Mặc Tu gấp không chờ nổi mà đáp ứng ngay, y vốn dĩ đã muốn đi công tác với Ngôn Cảnh Tắc, chỉ là trước đó sợ quấy rầy Ngôn Cảnh Tắc, ngại đề cập.
"Thế giới chúng ta phải đi có hơi nhiều, đệ có cảm thấy phiền không?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
"Sao lại phiền chứ? Ta thấy đi tiểu thế giới cũng khá tốt." Tô Mặc Tu nói, ký ức luân hồi trước kia với y mà nói rất tốt đẹp.
liền tưởng cùng Ngôn Cảnh Tắc cùng đi công tác, chỉ là phía trước sợ quấy rầy Ngôn Cảnh Tắc, ngượng ngùng đề.
"Cũng phần...... Lần này chúng ta không giống trước nữa, tuyệt đối sẽ không chịu ủy khuất." Ngôn Cảnh Tắc trước đó rất bài xích công tác, hiện tại lại hơi gấp không chờ nổi mà muốn đi.
Mang theo Tô Mặc Tu.... Đây là công tác sao? Đây đã không phải là công tác nữa! Đây là hưởng tuần trăng mật!
------- TOÀN BỘ HOÀN -------
(30/4/2021)
Tác giả có lời muốn nói: Áng văn này chính thức kết thúc ~ quỳ cầu mọi người cho cái 5sao khen ngợi nha ~
----
Lời của editor Kaorurits: Rất rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ, theo dõi bộ này. Những bạn lâu lâu comment là động lực rất lớn cho mình ý ♪ (^ω^ )
Đây là bộ đầu tiên mình edit và chưa có beta nên còn nhiều sạn, mong mọi người bỏ qua cho những sạn chính tả hay mấy lỗi nhỏ nhặt nha (~‾▿‾)~ Dài quá nên chưa biết khi nào beta lại nữa huhu
Sau bộ này mình sẽ edit qua bộ XUYÊN QUA CHI BÁ ÁI PHÁO HÔI - tác giả Sướиɠ ÁI, thể loại tu tiên, thăng cấp lưu... Bạn nào yêu thích có thể ủng hộ nhé.
Yêu mọi người nhiều ヾ(˙❥˙)ノ
---
Note nhỏ mới cập nhật: Bộ này có phần sau (không ảnh hưởng gì, giống phiên ngoại hơn) là Chung Tình, cùng tác giả, mình đang edit nên bạn nào thích thì chờ xem tiếp nhé :3 Nếu bạn chưa muốn xa Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu thì tiếp tục cùng họ phiêu lưu thôi ('ε` )
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Nhanh
- Xuyên Nhanh: Sủng Phu
- Chương 257: Phiên ngoại - Thiên trường địa cửu