Chương 14

Chương 14

Tác giả: Quyết Tuyệt

Edit: Kaorurits

Tưởng Bình Tu rất thông minh, nếu cậu sinh ra ở một gia đình giàu có ở thành phố, thi đại học với cậu mà nói, hẳn là một chuyện thuận lý thành chương.

Đáng tiếc, cậu sinh ra ở một nơi nghèo khó như thôn Tiểu Sơn.

Suốt ba năm thời gian, cậu vô cùng nỗ lực, nhưng muốn lập tức đuổi kịp người ta cũng không dễ dàng.

Nhung cậu biểu hiện đã làm người ta cực kỳ kinh diễm, vài lần thi thử trước đó, cậu đều ở vị trí vững vàng trên tuyến chính, có lẽ không lên được đại học tốt trọng điểm, nhưng cũng có thể lên những đại học không tồi khác.

Cách kì thi đại học còn vài ngày, Ngôn Cảnh Tắc liền buông xuống công việc, chuyên tâm bên cạnh Tưởng Bình Tu.

Đồng dạng làm như thế còn có Tưởng nãi nãi.

Ngôn Cảnh Tắc xuyên qua tới nay đã hơn hai năm, đem Tưởng Bình Tu nuôi béo không ít, nhưng một năm này, Tưởng Bình Tu lại gầy một ít, tới gần thi đại học, cậu còn có chút đứng ngồi không yên.

Ngôn Cảnh Tắc liền mang theo cậu đi dạo thành phố này.

Loại thời điểm này, khuyên Tưởng Bình Tu không cần khẩn trương này nọ, cũng không nhất định hữu dụng, hắn cũng liền không nhiều lời, chỉ là dẫn cậu đi vườn bách thú, đi viện bảo tàng, đi viện khoa học kỹ thuật… thăm thú nơi nơi, đương nhiên, cũng không quên lặp lại nói với cậu: “Anh yêu em.”

Tưởng Bình Tu quả nhiên từ từ bình tĩnh trở lại, không nôn nóng như vậy nữa, quan hệ với hắn cũng càng thêm thân mật.

Thời điểm thi đại học còn dư hai ngày, Ngôn Cảnh Tắc mang theo Tưởng Bình Tu cùng Tưởng nãi nãi về tới huyện thành ở quê.

Địa điểm thi đại học chính là cao trung trọng điểm Ngôn đại muội học, Tưởng Bình Tu trên danh nghĩa học sinh trường, phải đến nơi đây khảo thí.

Ngôn Cảnh Tắc trước tiên đã đặt phòng khách sạn tốt nhất huyện thành, phòng này có hai phòng ngủ, còn có thể nấu cơm, chính là nơi thích hợp cho bọn họ.

Sáng sớm thi đại học hôm nay, Tưởng nãi nãi đã dậy, sau đó làm bữa sáng.

Tưởng nãi nãi trước kia mỗi ngày đều sống khổ, hiện tại cũng đặc biệt dễ dàng cảm thấy đủ, mỗi ngày đều vui tươi hớn hở, hơn nữa bà kỳ thật cũng liền đã 60 rồi… Đến ở thành phố hơn ba năm, bà không chỉ biết nói một chút tiếng phổ thông, còn học được cách trả tiền qua di động, học cách dùng di động xem video, thậm chí có mấy người bạn, nhìn so với lúc vừa tới trẻ ra vài tuổi.

Các loại dụng cụ trong bếp, bà cũng học được cách dùng, mấy năm nay cả ngày bà và bạn bè cùng nhau nghiên cứu cách làm thức ăn khỏe mạnh dưỡng thân như thế nào.

Bữa sáng hôm nay, bà liền làm vô cùng phong phú.

Ăn xong bữa sáng, bà còn cùng với Ngôn Cảnh Tắc đưa Tưởng Bình Tu đi khảo thí.

Khách sạn cách cao trung không xa, bọn họ là đi bộ qua. Trên đường, Tưởng nãi nãi lặng lẽ nói với Tưởng Bình Tu: “Nhóc Bình, đừng khẩn trương, thi không tốt cũng không sao, con hiện tại cũng có đối tượng rồi.”

Tưởng Bình Tu bị chính nãi nãi mình chọc cười, rồi lại âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải khảo thí cho thật tốt.

Nguyên nhân chính là vì có đối tượng, cậu mới muốn cho bản thân mình trở nên càng thêm xuất sắc.

Tưởng Bình Tu tiến vào trường học khảo thí, còn Cảnh Tắc mang theo Tưởng nãi nãi ở cửa chờ, Tưởng nãi nãi còn hứng thú bừng bừng mà cùng những người xung quanh nói chuyện.

Sau khi cùng người ta nói chuyện trong chốc lát, Tưởng nãi nãi nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Tiểu Ngôn, thật sự cảm ơn con…”

Tưởng nãi nãi trước kia đối với việc thi đại học không có khái niệm, hôm nay nhìn đến cổng trường người chen đầy, nhìn đến cảnh sát giúp đỡ duy trì trật tự, mới ý thức được đây là một sự kiện quan trọng cỡ nào.

Nếu không có Ngôn Cảnh Tắc, tôn tử của bà khẳng định không cơ hội tham gia thi đại học.

Tưởng nãi nãi hiện tại nhìn Ngôn Cảnh Tắc, là càng nhìn càng thích, thậm chí cân nhắc việc cháu mình tìm một người con trai, cũng khá tốt.

Cho tới bây giờ, bà đối vố việc cháu mình tương lai muốn có con hay không cũng không để bụng, bà tuy rằng có con trai và cháu trai, nhưng chồng bà cũng có anh chị em, Tưởng gia không thiếu người.

Bà chỉ cần cháu mình sống tốt là được, không cần thiết một hai phải có con cái.

Nhìn đến mấy nhà ở thành phố mà xem, bao nhiêu nhà sinh ra khuê nữ? Không phải cũng sống tốt đấy sao?

“Nãi nãi, bà với con còn nói cảm ơn cái gì.” Ngôn Cảnh Tắc cười nói.

Tưởng nãi nãi ở chung khá tốt, ba năm này ở nhà, vẫn luôn tranh cướp làm việc nhà, giặt quần áo nấu cơm cái gì cũng làm, Ngôn Cảnh Tắc đã đem bà coi như nãi nãi ruột, lúc này liền đi mua một cây kem cho bà ăn.

Hai bà cháu Tưởng gia đối với các loại đồ ăn vặt là yêu đến điên cuồng, bất kể là xiên que, dăm bông hay các loại kẹo, tất cả đều thích, nhưng hắn muốn bọn họ khỏe mạnh nên bình thường đều chỉ cho bọn họ ăn ít thôi.

Tưởng nãi nãi vui rạo rực mà dùng muỗng gỗ múc kem ăn, Ngôn Cảnh Tắc nhìn qua cổng lớn trường học.

Thời gian một phút một giây qua đi, rốt cuộc khảo thí cũng kết thúc.

Ngôn đại muội cũng đi đến gần đó.

Tên thật của Ngôn đại muội đương nhiên không gọi là đại muội. Nhưng mà cha Ngôn không tốn một cái trứng gà để Chi Giáo lão sư đặt tên cho nàng, chỉ là theo tên Ngôn Cảnh Tắc, đặt tên cho nàng là Ngôn Cảnh Hồng.

Mấy ngày nay trường học của mình bị dùng để thi đại học, Ngôn Cảnh Hồng nghỉ, liền trở về ở trấn trên, nhưng nàng cùng người khác hẹn hôm nay đi hiệu sách mua sách bổ sung.

Từ khi nàng lên cao trung, sinh hoạt phí Ngôn Cảnh Tắc liền cho riêng một mình nàng, cũng không nhiều, một tháng 800, nhưng đã cũng đủ nàng tiêu dùng thoải mái, nàng thậm chí còn để dành được một số tiền.

Hôm nay đi mua sách bổ sung là nàng và bạn học đi cùng nhau, theo bản năng mà tới cửa trường bọn họ, muốn nhìn một chút tình huống bên này.

Sau đó liền thấy được vô số phụ huynh chờ trước cửa trường.

Còn không phải chỉ là thi cử thôi sao, thế mà còn có gia trưởng ở cửa chờ… Ngôn Cảnh Hồng liếc mắt một cái đang muốn rời đi, đột nhiên thấy được Ngôn Cảnh Tắc trong đám người.

Anh nàng như thế nào lại ở chỗ này?

Ngôn Cảnh Hồng còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi, nhưng nhìn kỹ lại, kia xác thật chính là anh trai nàng!

Anh nàng từ nhỏ chính là người trong thôn bọn họ lớn lên tốt nhất, hiện tại càng là càng lớn càng xuất sắc, đứng giữa một đám gia trưởng trung niên, quả thực là hạc trong bầy gà.

Chính là…… Anh nàng sao lại ở chỗ này?

Ngôn Cảnh Hồng mới đầu có chút nghi hoặc, đột nhiên lại nghĩ tới một sự kiện —— Tưởng Bình Tu hôm nay tham gia thi đại học!

Nàng và Tưởng Bình Tu cùng tuổi, còn ở cùng thôn, nhưng tiếp xúc rất ít, nhưng cũng không trở mặt —— nàng từ nhỏ liền rất vội, không có thời gian chơi đùa, tự nhiên cũng sẽ không theo người khác đi bắt nạt Tưởng Bình Tu.

Trước đó Ngôn Cảnh Tắc cho nàng ở trên mạng cùng Tưởng Bình Tu học tập với nhau, nàng và Tưởng Bình Tu càng quen thuộc hơn.

Nhưng chung quy nam nữ khác biệt, bọn họ không thế nào nói chuyện, hơn nữa bởi vì Tưởng Bình Tu đã sớm tốt nghiệp sơ trung, nàng vẫn luôn cho rằng Tưởng Bình Tu chỉ là muốn kiếm bằng cấp ba rồi thi lên đại học chuyên ngành gì đó - người tham gia thi đại học chính quy rất nhiều.

Không lâu trước đây, lúc nàng cùng Tưởng Bình Tu nói chuyện phiếm, trong lúc vô ý mới biết được Tưởng Bình Tu muốn tham gia thi đại học bình thường.

Lúc ấy nàng liền rất giật mình, hiện tại nhìn đến anh nàng, liền càng giật mình hơn.

Anh nàng là tới vì Tưởng Bình Tu?

Lúc Ngôn Cảnh Hồng suy nghĩ như vậy, hai cô bạn học bên người nàng kích động mà một trái một phải phân biệt bắt được hai cánh tay nàng: “Cảnh Hồng! Anh chàng kia đẹp trai thật đấy!”

“So với hotboy còn đẹp hơn nhiều!”

“So với minh tinh còn xinh đẹp hơn!”

……

Ngôn Cảnh Hồng phát hiện, người bọn họ chỉ vào đúng là anh nàng.

Cũng chính là lúc này, cổng lớn trường học mở ra, một đám người tham gia thi đại học từ bên trong ra tới.

Ngôn Cảnh Hồng nhìn thấy anh nàng hướng tới một người trong đó đi qua, trả lại cho đối phương một cái ôm, kia không phải Tưởng Bình Tu thì là ai?

Anh màng mấy năm nay cứ nói hắn rất bận, sao lại rảnh bồi Tưởng Bình Tu tham gia thi đại học được?

Ngôn Cảnh Hồng dưới nghi hoặc, muốn hỏi ca ca mình một chút, nhưng mà người quá nhiều, nàng nhìn không thấy anh nàng nữa.

Nhưng chiều hôm nay, nàng trước cửa trường tìm được ca ca rồi.

Buổi chiều nắng gắt, Ngôn Cảnh Tắc liền không cho Tưởng nãi nãi lại đây, chính mình một người chờ Tưởng Bình Tu, đang chờ thì Ngôn Cảnh Hồng tới.

“Ca, anh sao lại ở chỗ này?” Ngôn Cảnh Hồng hỏi.

“Tưởng Bình Tu thi đại học, anh chờ cậu ấy.” Ngôn Cảnh Tắc bình tĩnh nói, giống như đây là một sự kiện bình thường.

“Ca, Tưởng Bình Tu thi đại học, anh sao lại tới chờ?” Ngôn Cảnh Hồng khó hiểu: “Hai người là bạn tốt?”

“Em ấy không phải bạn tốt của anh,” Ngôn Cảnh Tắc bình tĩnh mà nhìn muội muội mình, “Em ấy là chị dâu của em.”

Ngôn Cảnh Hồng cả người đều ngốc.

Ngôn Cảnh Tắc hoàn toàn không có ý thức đã dọa đến em gái mình, lại nói: “Về sau gặp được, nhớ phải gọi em ấy là chị dâu đấy.”

Tưởng Bình Tu thích bị hắn gọi là tức phụ nhi, khẳng định cũng thích được Ngôn đại muội gọi là chị dâu.

Ngôn Cảnh Hồng khϊếp sợ mà nhìn ca ca mình, hoài nghi chính mình nghe lầm: “Ca, anh nói gì?”

“Anh bảo em về sau kêu Tưởng Bình Tu là chị dâu.” Ngôn Cảnh Tắc nói.

“Các anh đều là nam nhân!” Ngôn Cảnh Hồng nói, tuy rằng nàng ngăn lại thanh âm mình, nhưng trên mặt khϊếp sợ lại rõ ràng.

“Anh không có mù.” Ngôn Cảnh Tắc nói: “Chuyện này mấy ngày nay em khoan đừng nói với mọi người trong nhà, chờ Bình Tu cùng Nhị muội đều thi xong, ta sẽ trở về cùng bọn họ nói một chút.”

Tưởng Bình Tu thi đại học xong lại thêm mười ngày nữa, là Ngôn nhị muội thi lên cao trung, Ngôn Cảnh Tắc nghĩ không nên ảnh hưởng bọn họ thi cử, nhưng sau đó… Hắn tính toán cùng cha Ngôn mẹ Ngôn nói rõ ràng.

Nhiệm vụ dưỡng lão cho cha Ngôn mẹ Ngôn, chuyện đi học của em trai em gái, hắn đều sẽ phụ trách, nhưng mà chuyện cùng Tưởng Bình Tu ở bên nhau, người Ngôn gia cũng không thể can thiệp.

Ngôn Cảnh Tắc biểu tình vô cùng bình tĩnh, Ngôn Cảnh Hồng cũng đã như bị sét đánh.

Anh nàng hiện tại học năm tư, sắp tốt nghiệp rồi, chính vì thế nên cha nàng đã bắt đầu tìm bà mối chuẩn bị cho anh nàng lấy vợ.

Cha nàng vẫn luôn cảm thấy, con gái thành phố không an phận, Ngôn Cảnh Tắc kết hôn nên tìm con gái ở nơi này, như vậy con dâu mới không chê hai vợ chồng già bọn họ, bọn họ mới có thể cùng con trai con dâu ở chung.

Chính là… Anh nàng vậy mà tìm về một nam nhân?

Hết chương 14.