Cung Hạo Thần không khỏi đem ánh mắt của bản thân dời đi. Giản Tịch thấy ánh mắt của Cung Hạo Thần hiện lên vẻ khôn khéo, cô tìm một cái ghế gần hắn và ngồi xuống.
Thân phận này của cô là do hệ thống đặc biệt làm ra.
Nếu muốn cưng chiều nam chính, nội tình của gia tộc đương nhiên phải đầy đủ, nhưng cái làm Giản Tịch hứng thú thì không phải cái này, đối với cái hệ thống trong tâm trí của bản thân cô cảm thấy rất thần kỳ.
Đây là thứ gì, nó có thể tùy ý tạo ra tất cả. Nếu dựa theo quy tắc của thế giới này, Giản Tịch là một người xuất hiện từ hư không.
" Con ả đê tiện này".
Ngay lúc này, Giản Tịch nghe được âm thanh xôn xao xung quanh liền đưa mắt nhìn sang chỉ thấy được Cung Hạo Thần bị các vệ sĩ bắt lại, trên tay hắn còn cầm một con dao dùng để gọt hoa quả, hai mắt đỏ tươi.
Mà trước mắt của hắn, Là một thiếu nữ xinh đẹp trong trẻo nhưng trông có vẻ lạnh lùng.
Thiếu nữ mỉm cười, ánh mắt mang theo vẻ châm biếm:
" Cung Hạo Thần, người không biết xấu hổ thì đúng là thiên hạ vô địch, tất cả mọi chuyện đều do anh làm, anh còn tới trách tôi ?""
Tất cả mọi người xung quanh đều lấy điện thoại ra chụp ảnh, có lẽ chuyện này ngày mai sẽ lên hotsearch
Lông mày Giản Tịch hơi nhướng, lâu sau, cuối cùng phun ra hai chữ: " Ngu xuẩn".
Đây chính là đánh giá của cô đối với nam chính này, Giản Tịch dời tầm mắt sang thiếu nữ bên cạnh, trong mắt hiện ra ánh sáng.
Mọi hứng thú của cô đều ở trên người của thiếu nữ này, đều là người nắm giữ hệ thống, Giản Tịch nhìn không thấy hệ thống của bản thân cô, vậy còn cô ấy thì sao nhỉ ?
Giản Tịch ngay lập tức nở một nụ cười vui vẻ.
" Ký chủ, ngươi đối với một vật vừa dễ thương vừa đáng yêu như ta có suy nghĩ không an phận" trong đầu đột nhiên xuất hiện tiếng nói của hệ thống.
Giản Tịch đứng dậy vỗ vào quần áo của bản thân:" Không được sao ?"
Ký chủ, những suy nghĩ kiểu này thật sự không đúng mà.
Thật ra khế ước với một tên biếи ŧɦái thật sự không tốt lắm đâu, hệ thống thời thời khắc khắc đều phải phòng bị cô, ai biết cô sẽ làm ra những việc biếи ŧɦái gì.
Hệ thống tỏ vẻ áp lực của bản thân cũng rất lớn.
Giản Tịch không nói gì, chỉ nhìn về phía của Cung Hạo Thần, thiếu nữ gọi đám vệ sĩ của mình cho Cung Hạo Thần một trận sau đó rời đi rất khí thế.
Quần chúng xung quanh liên tục vỗ tay, có thể tin được việc này sau đó sẽ rất nổi.
Giản Tịch nhìn cảnh này, lấy điện thoại ra gọi, sau đó đợi những người xung quanh tản đi hết, Giản Tịch mới đi qua đó.
Giản Tịch nở một nụ cười tao nhã, đứng trước mặt Cung Hạo Thần đang chán chường tỏ ra tuyệt vọng.
" Đôi mắt xinh đẹp biết bao"
Một đôi mắt tràn đầy ác độc và tuyệt vọng, rất muốn đem nó bảo tồn.
Hệ thống:" Ký chủ, ngươi không thể tổn thương nam chính."
Giản Tịch cười nhạt không nói gì, cúi đầu nhìn Cung Hạo Thần.
Cung Hạo Thần ngẩng đầu nhìn Giản Tịch trong mắt là sự không cam lòng.
" Cút ngay".
" Sao, muốn báo thù không ? Tên đàn ông ngu xuẩn "
Tâm trạng hiện tại của Giản Tịch rất tốt nhìn Cung Hạo Thần trông giống như tên đàn ông này là mục tiêu của cô.
Cung Hạo Thần không nói gì cúi đầu trong mắt lại lộ ra vẻ oán giận cùng với không cam lòng.
“Chậc, những tên ngu ngốc và yếu đuối sẽ hiện ra những vẽ mặt ghê tởm này.” Giản Tịch nhìn Cung Hạo Thần vài lần, không lâu sau đó liền nói ra những lời đánh giá.
Hệ thống:…… Ký chủ, ngươi đây là bỏ đá xuống giếng, đây là không đúng!
Giản Tịch nói xong câu này thì ngay lúc đó vài người đàn ông mặc quân phục đi tới.
Bọn họ trang bị đầy đủ, không biết còn nghĩ nơi này đã xảy ra sự kiện to lớn gì.
Bọn họ nhìn xung quanh quán cà phê vài lần, cuối cùng cũng đã thấy được mục tiêu hướng về phía Giản Tịch mà đi tới.