Quyển 1 - Chương 3: Vào Nhà Giáo Thảo Làm Loạn (h)



Giáo thảo cũng không do dự, phải cho con đĩ da^ʍ này biết anh là ai mới được, anh ưỡn hông đâm mạnh dươиɠ ѵậŧ vào bên trong huyệt da^ʍ!

Quả nhiên đại dươиɠ ѵậŧ đúng như dự đoán, mới vừa cắm vào đã liền cảm giác được mị thịt quấn chặt, dươиɠ ѵậŧ bị kí©h thí©ɧ càng ngày lớn hơn, hận không thể đυ. nát huyệt da^ʍ này.

Giáo thảo nắm lấy vòng eo của cậu, bắt đầu dùng sức, lúc làm anh chăm chút nghiền nát cửa tử ©υиɠ, từng chút từng chút một, làm Trần Ngọc Vũ không ngừng cao trào!

“A ha a a a a a chồng cắm em sướиɠ quá! Đυ. nát huyệt nhỏ của em! Ô a……Ngứa quá! Chồng ơi nhanh lên —— a ha —— a a a a ——”

Trần Ngọc Vũ không nghĩ tới giáo thảo đυ. thuần thục như vậy, mỗi cú thúc vào đều muốn ép cậu lên cao trào, hai chân vòng qua cái eo rắn chắc của giáo thảo, tay vô thức mang đến cho mình sự kí©h thí©ɧ lớn hơn.

Ngon tay cậu linh hoạt vò vυ" mình, khi thì dùng sức khi thì nhẹ nhàng trêu chọc, làm núʍ ѵú đỏ lên như một quả cherry, khiến người ta sôi máu, muốn đυ. cậu đến chết.

Nam sinh kỹ xảo thực vi diệu, anh nhìn đĩ da^ʍ đang đùa với cái vυ" của mình, khẽ cười một tiếng, ngưng chuyển động, không có âm thanh bạch bạch, chung quanh phá lệ an tĩnh.

“Ô…… Chồng ơi~ vì sao lại dừng vậy?” Tất nhiên cơn da^ʍ của Trần Ngọc Vũ không muốn như vậy, cậu nhìn câu dẫn giáo thảo, cố tình siết chặt huyệt da^ʍ.

Cậu biết người này muốn cậu lấy lòng anh: “Dươиɠ ѵậŧ của chồng thật lợi hại~ đυ. em sướиɠ muốn chết! Ô ha —— nhanh lên —— tiếp tục đυ. em đi——”

Lúc cậu vừa nói chuyện, thì ngón tay duỗi đến chỗ hai người đang gắn chết, ngoài ý muốn sờ đến phần dươиɠ ѵậŧ đang còn ở bên ngoài, cậu cắn môi dưới, không nghĩ tới cái dươиɠ ѵậŧ này của anh lại lớn và thô như vậy! Trách không được thảo làm cậu cao trào liên tục!

Nhưng như vậy càng thêm dục cầu bất mãn, cậu vặn vẹo vòng eo, muốn tự mình làm, lại bị bàn tay to lớn của anh nắm mông.

“Uh —— chồng ơi…… Sao không làm nữa đi? Bên trong em ngứa quá!” cậu vịn lấy vai anh, dựa vào người cậu, dùng bộ ngực to xoa xoa ngực anh, ngượng ngùng nói: " Chồng~"

“Đĩ da^ʍ, tôi không phải là chồng của em.” Sức lực của anh rất lớn, bóp mông cậu thành đủ hình dạng, hưng cảm giác này lại khiến Trần Ngọc Vũ càng thích..

Đôi lông mày xinh đẹp của cậu nhướn lên, đôi môi gợi cảm chủ động hôn lên môi chàng trai, eo cậu từ từ lắc lư, cậu nói bằng giọng khàn khàn và gợϊ ȶìиᏂ: “Chủ nhân ~ nhanh lên đυ. em đi mà! Uh ha…… Đĩ da^ʍ rất thích dươиɠ ѵậŧ của chủ nhân! Đυ. nát em đi! Phải cho chủ nhân ha…… sinh con cho chủ nhân!”

Cậu không nghĩ tới giáo thảo có vẻ ngoài sạch sẽ lại thích những lời nói dâʍ ɖu͙© như vậy, sau khi cậu nói ra những lời đó, anh đã bắt đầu di chuyển nhanh làm cậu không thở nổi.

Quần áo trên người rất nhanh bị cởi bỏ, hai vυ" nhảy lên xuống bị nắm lấy, bàn tay anh dùng sức nắn nó thành đủ loại hình dạng.

Cậu bị giáo thảo ném lên giường, hai chân bị một bàn tay to bắt lấy, âm thanh tinh hoàn va chạm vào công vang vọng trọng phòng ngủ.

“A ha —— a a a a —— hô —— a a a a a……”

Trần Ngọc Vũ không thể nói bất cứ điều gì nữa, cách giáo thảo đυ. cậu rất biếи ŧɦái, bàn tay của anh bóp chặt cổ của cậu, làm cậu không thể thở nổi.

Phía dưới dươиɠ ѵậŧ không ngừng dùng sức va chạm, dươиɠ ѵậŧ cắm vào tử ©υиɠ, tử ©υиɠ liên tục run lên, nước tinh không ngừng phun ra làm giảm ma sát giữa ©ôи ŧɧịt̠ và âʍ ɦộ.

Huyệt da^ʍ bị đâm nhanh đến đau, mỗi góc thịt bên trong đều được dươиɠ ѵậŧ chăm sóc, những đường gần xanh ma sát nóng âm huyệt, đầu qυყ đầυ ra vào tử ©υиɠ như đang đóng cọc, tử ©υиɠ yếu ớt gần như bị đánh tơi bời.

“Đồ đê tiện! Thích bị đυ. như vậy! còn giữ nhiều nước như vậy nữa!” Giáo thảo nhìn thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu rỉ ra đã thấm ướt ga trải giường, liền thở dài trước sự dâʍ đãиɠ của anh ta.

Bất quá đυ. cậu thật sướиɠ, anh buông cổ cậu ra, nhìn cậu thở dốc, miệng thè ra cái lưỡi nhỏ còn chảy nước miếng, đôi mắt thất thần nhìn anh.

Mỗi động tác của cậu đều quyến rũ chết người như vậy, giáo thảo chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ lại cứng đến đau, trước nay chưa có ăn qua con đỉ nào da^ʍ như vậy!

Bên trong l*и ấm áp dễ chịu, càng đυ. càng chảy nước! Bên trong kẹp anh đến gắt gao, thịt non bao vây làm dươиɠ ѵậŧ cảm giác được thoải mái nhất.

“A ha…… Thật sâu——” Tuy rằng Trần Ngọc Vũ không thấy bộ dáng của mình nhưng cậu cũng biết bây giờ nhìn cậu rất dâʍ đãиɠ, cậu lại hạ huyệt xuống, liền nghênh đón đại dươиɠ ѵậŧ đυ.!

Cậu biết muốn lấy được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của giáo thảo, tay cậu không ở không mà đáp lên cơ ngực của giáo thảo, tiếng hét ngượng ngùng của cậu càng kí©h thí©ɧ anh mạnh mẽ hơn, cậu liên tục hét lên.

Trong lúc giao hợp, hai người thay đổi tư thế, hai người nằm nghiêng, một chân của Trần Ngọc Vũ nâng lên, cảm giác đau nhức làm cậu trầm mê.

“Đĩ da^ʍ, thích tư thế này?” Giáo thảo cảm giác được huyệt da^ʍ của cậu siết chặc, ý xấu dừng lại sau đó lại hung hăng đâm vào, thấy l*и da^ʍ không ngừng run rẩy, anh biết cậu rất thích thú.

“Ô……” Trần Ngọc Vũ phát ra một tiếng khó chịu, nhưng cậu không có phủ nhận, tư thế như này đúng là rất sướиɠ, cậu nắm chặt gra trải giường, thừa nhận người phía sau không ngừng đâm vào.

Giáo thảo cảm giác tư thế như vậy có chút nhạt nhẽo, anh vỗ mông Trần Ngọc Vũ: “Đồ đê tiện, biết tư làm không?”

“Ô ~ chủ nhân…… A ha —— em biết~” dứt lời, cậu bị cánh tay mạnh mẽ của anh nâng lên, tư thế của hai người thay đổi, cậu chống lên ngực giáo thảo, từ trên cao nhìn xuống.

Giáo thảo có rất nhiều lông cu, không ngừng cọ vào khu vực tam giác của cậu, làm cậu vừa sướиɠ ngừa ngứa, cậu bắt đầu động, không ngừng lắc lư, di chuyển lên xuống luân phiên, bởi vì tư thế này mà dươиɠ ѵậŧ càng đâm vào sâu hơn!

Tự mình điều chỉnh lực dễ chịu hơn nhiều, giáo thảo nắm lấy vυ" bự, khıêυ khí©h hai cái núʍ ѵú, thấy cậu sướиɠ đến mức ngẩng cao đầu, anh kéo cậu cúi xuống.

Trần Ngọc Vũ mới vừa cúi người xuống dưới, quyền chủ động đã bị giáo thảo cướp lấy, cậu bị giáo thảo ôm vào trong ngực, dươиɠ ѵậŧ như là môtơ không ngừng đυ. vào l*и nhỏ.

L*и nhỏ không ngừng phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ làm chỗ giao hợp của hai người bọn họ ước đẫm không thôi.

“A ha —— a a a a —— bắn…… Bắn vào đi……” Trần Ngọc Vũ nắm lấy bả vai anh, l*и nhỏ không ngừng bị đυ. vào làm cậu chảy nước liên tục, cảm giác được côn ŧᏂịŧ lớn càng thêm cứng rắn, cực nóng, tốc độ đυ. càng nhanh, càng mạnh hơn.

Cậu biết giáo thảo muốn bắn tinh! Đúng như cậu nghĩ, nam sinh bắt lấy mông cậu, không ngừng phát ra lời thô tục.

“Đồ đê tiện! Đυ. chết em! Chưa thấy qua con đĩ nào da^ʍ như vậy! Dám tìm đàn ông đυ.! Đυ. nát l*и nhỏ này! Bắn vào l*и nhỏ! Sinh ra con cɧó ©áϊ tiếp tục bị người khác đυ.! Đồ đê tiện ——”

Bộ dáng này của anh rất đáng sợ, Trần Ngọc Vũ không nói nên lời trước cú đâm cuối cùng, đôi mắt cậu mở to, hai chân duỗi thẳng, cậu càng thở dài hơn khi cảm nhận được làn sóng nhiệt khổng lồ quét qua âʍ ɦộ của mình.

“A ha —— ha —— a a a……”

Sau khi giáo thảo bắn tinh xong, dươиɠ ѵậŧ vẫn là cứng rắn! anh tiếp tục ra vào l*и của cậu, cái l*и vừa nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi lại được đυ. đến cực khoái, liên tục cao trào, sau khi cao trào càng trở nên nhạy cảm hơn!

Cái l*и nhạy cảm càng được đυ. mạnh hơn, ©ôи ŧɧịt̠ cũng không biết thương hoa tiếc ngọc, giáo thảo nắm lấy mông cậu, trong miệng mắng: “Đồ đê tiện! cắn chặt như vậy! Có phải muốn nhốt dươиɠ ѵậŧ của tôi bên trong không!”

“A ha…… Ô ~ chủ nhân ~ a ha…… Không —— không cần…… A a a a…… đừng đυ. nữa…… Ha ——”

Trần Ngọc Vũ nói đứt quãng, cậu không nghĩ tới giáo thảo bắn xong còn có thể mạnh mẽ như vậy!

Hơn nữa cậu đã nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của giáo thảo, hệ thống sao không có phản ứng gì?

Nhưng ý nghĩ như vậy chỉ là dừng lại ở trong đầu ba giây, thực mau bị đại dươиɠ ѵậŧ hấp dẫn mất hồn!

Giáo thảo thật sự biết đυ. mà!

Nữa người Trần Ngọc Vũ ngã trên giường, giáo thảo nắm lấy eo cậu bắt đầu tiến vào, mông cậu bị nhấc lên không trung, càng sát vào mỗi cú thúc của anh, mỗi lần thúc vào đều có thể đâm tận tử ©υиɠ!

Này như đây vẫn chưa đủ kí©h thí©ɧ, giáo thảo nắm lấy sau ót cậu, ấn đầu cậu ở trên giường, làm cậu không thể thở được, cậu thở gấp, cảm giác căng thẳng đến nghẹt thở khiến l*и cậu càng siết chặt hơn, một cái huyệt khác cũng bồn chồn không ít.

Giáo thảo nhìn thấy cậu dâʍ đãиɠ như vậy, cũng nghĩ đến cậu là người song tính, cười nhạo một tiếng: “Đồ đê tiện, mới đủ một cái l*и nên em khó chịu phải không? Cái còn lại thèm đến mức chảy nước này!”

Khi anh nói chuyện, dùng tay khıêυ khí©h hậu huyệt, xem nó chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, không cần suy nghĩ dùng ngón tay cọ một chút, theo sau liếʍ liếʍ.

Dâʍ ŧᏂủy̠ của l*и da^ʍ rất ngon, không nghĩ hương vị của hậu huyệt cũng không kém, anh nhìn thân thể của cậu không ngừng đong đưa, mắt đảo một vòng.

Trực tiếp bế cậu lên, vừa bị bế vừa được đυ. làm Trần Ngọc Vũ cảm thấy không an toàn, hai tay bất lực duỗi ra sau, nắm lấy tay của giáo thảo, một tay bắt lấy vυ" bự.

“Ô…… Chủ nhân…… A ha…… Không……” Trần Ngọc Vũ phát ra tiếng cầu xin, lúc đi lại, dươиɠ ѵậŧ ra vào rất chậm, nhưng bởi vì l*и nhỏ sợ hãi mà kẹp lại thật chặt, dươиɠ ѵậŧ bên trong cũng bị kí©h thí©ɧ một phen.

“Tê —— đồ đê tiện!” Giáo thảo cảm giác được l*и cậu kẹp chặt, anh hung hăng mà chống đối một chút, làm thân thể của cậu mềm đi, anh vừa lòng xoa vυ" bự của cậu.