Quyển 1 - Chương 1: Làm Loạn Trong Trường Học

Bản thân làm người sóng tính, nên Trần Ngọc Vũ luôn thèm khát khó nhịn, chỉ là cậu cũng đã thử tìm đàn ông, nhưng vẫn không thể thỏa mãn nổi hai cái lỗ đó được, vẫn luôn thèm khát như thế.

Nhưng trong lúc giao cấu, ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ của người đàn ông da đen khiến cậu sướиɠ đến mức run rẩy dữ dội và không ngừng la hét, cuối cùng lần lêи đỉиɦ đó đã đá bay linh hồn của cậu, cậu bị người ta đυ. đến chết! Là bị đυ. đến chết!

Bất quá cậu đã gặp được hệ thống, theo như nó nói thì chỉ cần thu thập đủ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông là cậu có thể sống lại.

“Nhiệm vụ chỉ đơn giản là như vậy?” Trần Ngọc Vũ hơi hơi nhướng mày, nhìn nhiệm vụ trên bảng điều khiển, cười nhẹ, ngươi đang coi thường ai vậy? Quyến rũ giáo thảo có thật sự đơn giản không? Cậu cũng không biết.

Giáo Thảo như tên lớn lên thật sự rất xinh đẹp, lần đầu tiên Trần Ngọc Vũ nhìn thấy người đàn ông này đã chảy nước miếng rồi.

Với nét mặt thanh tú như vậy, bờ vai rộng như vậy, dáng người cao lớn như vậy, cùng phần đũng quần quần âu thấp thoáng nhô lên, từ sống mũi cao có thể nhận ra rằng ©ôи ŧɧịt̠ của người đàn ông này nhất định phải rất to!

Hôm nay Trần Ngọc Vũ mặc một cái váy trắng tới đầu gối, mang một đôi giày vải trắng, cậu không mặc qυầи ɭóŧ, mà chỉ mặt một cái áσ ɭóŧ ôm chặt cặp ngực lớn của cậu, lộ ra cái vυ" mê người.

Cậu hất mái tóc dài lên, cơ thể của cậu trong thế giới này thật xinh đẹp! Cậu không tin rằng giáo thảo không nổi lên phản ứng!

Bất quá hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập trường, giáo thảo ở trên chủ trì tiết mục, nhìn thấy anh đang đoan chỉnh đứng chủ trì buổi lễ, Trần Ngọc Vũ liếʍ môi dưới, nhìn giáo thảo bằng ánh mắt quyến rũ.

Ngay sau khi ngày kỷ niệm kết thúc, Trần Ngọc Vũ biết bọn họ đã mệt, chắc chắn sẽ trở về ký túc xá, nhưng cậu cũng biết giáo thảo tự thuê một căn nhà riêng bên ngoài.

Cho nên cậu lớn mật đi theo sau giáo thảo, cơ thể cao lớn chân cũng dài, giáo thảo đi đường như gió bão, nhưng bất ngờ anh quay người lại nhìn chằm chằm vào người đã nhìn anh suốt buổi lễ sáng nay.

“Anh trai~ Chúng ta thật trùng hợp nha~” Trần Ngọc Vũ nói bằng một giọng nam ngọt ngào.

Sắc mặt của giáo thảo hơi thay đổi, nhưng vẫn giữ nét lạnh lùng: “Cậu đi theo tôi?”

“Ưm dạ ~” Trần Ngọc Vũ hào phóng thừa nhận, cậu bước nhanh về phía trước, nắm lấy cánh tay của anh: “Anh trai ơi, chẳng lẽ anh không muốn thử hương vị của tình một đêm sao?”