Chương 5: Ta đem ca ca bẻ hỏng rồi (5)

Edit: Richal

Beta: Richal

----------------------------------------------------

"Phó Lăng Thành, không nghĩ tới cậu ngoan ngoãn như vậy mà lại có đối tượng yêu thầm? Không tồi a! Xem ra có tiến bộ."

Quý Ly trong lòng châm chọc cười, tiến bộ? Chỉ sợ là tiến bộ đến mức làm cậu sợ hãi.

Thật sự không biết nếu cậu ta biết mình muốn lạt mềm buộc chặt với anh trai, như vậy có thể hay không đem cậu dạy hư?

"Bị cậu phát hiện, mau nói."

"Hắc hắc, thực ra lạt mềm buộc chặt không phải lúc nào cũng có tác dụng, đặc biệt là ở mặt tình cảm, trừ phi người kia đối với cậu cũng có ý tứ."

"Sau đó?"

Quý Ly đầu nhanh chóng chuyển động, trong đầu lập tức hiện ra khuôn mặt lạnh lùng của Phó Bạc Thành.

"Đầu tiên, cậu phải thử xem cô ấy có ý với cậu hay không, nếu như có, không nói hai lời, trêu cô ấy là được, trêu đến khi cô ấy phi thường muốn cậu."

"Tiếp theo, cậu phải thường xuyên xem nhẹ cô ấy, nhưng là trong đó là vô hình trêu chọc, giống kiểu chợt nóng chợt lạnh!"

"Thẳng đến khi cô ấy cuối cùng nhịn không nổi nữa, muốn chiếm hữu cậu, độc bá cậu thì cậu chỉ cần đem người nhét vào túi! Kia quả thực chính là dễ như trở bàn tay, không cần tốn nhiều sức a!"

Quý Ly nghe Lý Đại Vĩ chỉ điểm, suy nghĩ gật đầu, xoay người trở lại chỗ ngồi.

Lý đại vĩ nhìn lên, lập tức hô to!

"Nhớ rõ giao dịch!"

"Không thành vấn đề."

Quý Ly đồng ý, trong lòng bắt đầu mưu tính lập kế hoạch.

Tan học, Quý Ly nhìn văn phòng chỉ có mỗi giáo viên ngữ văn, liền bắt đầu mưu kế.

"Thầy, mau đi xem một chút, ban của chúng ta có một bạn học té xỉu! Hiện tại tan học, các giáo viên khác cũng không còn ở trường nữa."

Giáo viên Ngữ văn vừa nghe, lập tức bước nhanh đi ra ngoài.

Quý Ly nhìn bóng dáng giáo viên ngữ văn rời đi , di chuyển thân thể đến bàn làm việc của giáo viên, lấy cuốn sách bị tịch thu đang bị đè dưới chồng sách.

Quý Ly đảo qua, nháy mắt mặt đen như đáy nồi.

Phấn hồng Mary Sue... Lý Đại Vĩ vậy mà thích mấy cái này? Thật là người không thể đánh giá qua tướng mạo.

Quý Ly nhanh chóng đi ra văn phòng, đem cuốn sách để đúng địa điểm mà Lý Đại Vĩ chỉ, Lý Đại Vĩ nhìn lên, đáng khinh tươi cười cười, đem cuốn sách cất vào cặp, xoay người rời đi.

Về đến nhà, Phó Bạc Thành đã ngồi ở trước bàn cơm chờ dùng cơm với cậu.

Quý Ly buông cặp sách, rửa tay, ngồi ở Phó Bạc Thành bắt đầu ăn cơm.

Ăn một lát, Quý Ly buông chiếc đũa.

"Anh."

"Ừm."

"Anh bồi em nhiều hơn được không?"

Phó Bạc Thành nâng lên mí mắt nhìn em trai."Anh sẽ cố gắng quan tâm em nhiều hơn."

"Anh."

"Ừm." Phó Bạc Thành đáp lại một tiếng.

"Sao anh lớn lên đẹp trai như vậy?" Quý Ly chọc trong chén cơm, miệng đầy ghen ghét.

Phó Bạc Thành bắt đầu nhìn thẳng vào em trai.

"Lăng Thành, em vẫn còn nhỏ, tuổi trẻ là lợi ích tốt nhất."

"Anh, thích một người là cảm giác như thế nào?"

Quý Ly tiếp tục dò hỏi, Phó Bạc Thành sắc mặt có chút nghiêm túc.

"Lăng Thành, em thích ai sao?"

" Em không có tiền, không thích hắn được. Anh có người mình thích không? Chị dâu thì sao?"

Quý Ly lớn mật duỗi tay sờ sờ sợi tóc mềm mại của Cố Bạc Thành.

"Anh, tóc anh thật mềm."

Phó Bạc Thành nghe Quý Ly nói này vài câu, tựa hồ có chút ngồi không yên.

"Lăng Thành, đừng tùy hứng."

"Anh, anh hầu như không có quá yêu thích thứ gì? Anh, anh có yêu em không?"

Quý Ly buột miệng thốt ra, Phó Bạc Thành híp mắt, sâu thẳm như biển!

"Lăng Thành, em đang làm cái gì?"

"Thân ái, em cảm thấy anh không yêu em."

"Lăng Thành, anh yêu em."

Phó Bạc Thành không biết vì sao, nói ra những lời này khi, tim đập thế nhưng đập nhanh hơn, trong phút chốc mất đi vững vàng bình tĩnh vốn có.