Chương 32: Phiên ngoại: Dạ Phong Lâm Tiện

Edit: Richal

Beta: Richal

-----o0o------

"Xin chào?"

Ba giờ sáng, Lâm Tiện nhận được một cuộc gọi tới, có chút không kiên nhẫn nghe máy.

"Tiện tiện."

Cơ thể Lâm Tiện nhẹ nhàng run lên, thần sắc lập tức tỉnh táo hơn phân nửa!

"Dạ Phong? Muộn như vậy còn gọi cái gì? Anh bị điên à."

Lâm Tiện ngoài miệng không quan tâm, kỳ thật từng chữ nói ra đều lộ rõ oán niệm và nhớ nhung bấy lâu.

"Phanh!"

Cửa phòng đột nhiên bị đá văng.

Lâm Tiện lập tức đứng dậy nhìn về phía cửa.

Dạ Phong dáng người cao lớn uy nghiêm đứng trước mặt Lâm Tiện.

"Mẹ nó! Cửa của bố!"

Lâm Tiện ném điện thoại lên giường. Dạ Phong lại giống như dã thú tiến lên khiêng Lâm Tiện rời đi.

"Đồ biếи ŧɦái! Anh muốn làm gì?!"

Lâm Tiện la hét om sòm, hàng xóm trong chung cư tựa hồ đều bị đánh thức!

"Đinh!"

Thang máy mở ra, Dạ Phong lập tức đi vào, Lâm Tiện cố gắng nắm chặt lấy cửa thang máy không chịu buông ra.

Dạ Phong thả Lâm Tiện xuống, hung hăng gỡ tay cậu ra, gắt gao chèn ép cậu trong góc thang máy.

Thang máy thành công khép cửa lại...

"Ngoan nào, anh muốn mang em về nhà."

"Em không về!"

"Không về? Anh liền cho người ngay đêm nay san phẳng quán bar của em!"

Dạ Phong ép Lâm Tiện.

Lâm Tiện nghe Dạ Phong rống giận, chậm rãi hạ đầu xuống, trầm mặc không nói lời nào.

"Tiện tiện, thực xin lỗi, anh không muốn hung dữ với em."

Dạ Phong duỗi tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Tiện.

"Dạ Phong, anh trở về làm gì?"

"Bởi vì em yêu anh."

Dạ Phong buột miệng thốt ra, đôi mắt đen thẳm nhìn nam nhân đẹp đến câu hồn đoạt phách trước mặt.

"Em không yêu anh."

"Nhưng anh yêu em, đủ lý do chưa?"

Dạ Phong trầm giọng thú nhận, duỗi tay nhẹ nhàng nâng cằm Lâm Tiện lên sau đó dịu dàng hôn xuống.

"Dạ Phong, chúng ta ở bên nhau thì chỉ có đau khổ mà thôi." Lâm Tiện né tránh nụ hôn.

"Vậy sao? Đau? Trừ bỏ lần đầu tiên thì mấy lần khác em đều sướиɠ đến kêu meo meo không phải sao."

"......" Lâm Tiện nghẹn lại, giận nghiến răng nghiến lợi!

"Cút! Em chưa bao giờ gặp qua người nào vô sỉ như anh!"

Dạ Phong đưa tay ôm chặt lấy Lâm Tiện.

"Anh mặc kệ! Em đã nhìn thấy cơ thể anh, vuốt ve toàn bộ da thịt trên người, hôn từng khối cơ bụng, ngay cả đôi môi này em cũng có tha đâu!"

"......" Lâm Tiện chỉ muốn gϊếŧ chết tên to con trước mặt này.

"Tiện Tiện, Tiện Tiện, Tiện Tiện."

Dạ Phong dính sát vào cơ thể Lâm Tiện, hít lấy hít để hương thơm trên người cậu.

"Đinh!"

Thang máy đã tới lầu một.

Lâm Tiện khẩn trương nắm chặt tay vịn trong thang máy, Dạ Phong lại một lần nữa cưỡng ép khiêng ra, trực tiếp nhét chiếc xe màu đen đang chờ bên ngoài.

"Khi say rượu thì than trời khóc đất muốn gặp anh. Em đúng là nhóc khẩu thị tâm phi! Cùng anh ra nước ngoài, chúng ta đang kí kết hôn. Anh không thể chờ được nữa rồi! Tiện tiện, em muốn tra tấn anh đến chết mới cam lòng sao?"

Lâm Tiện nghe Dạ Phong oán giận, lập tức truy hỏi.

"Say rượu? Có phải Phó Lăng Thành đem video đưa cho anh đúng không? Nói! Có phải không?!"

"Anh mua, năm ngàn vạn. Em ngoan ngoãn một chút. Đến sân bay, nhanh lên!

Tài xế già đi theo Dạ Phong đã nhiều năm lập tức đạp phanh xe.

"Anh điên à! Tên khốn Phó Lăng Thành nói vậy mà anh cũng mua?!"

Lâm Tiện tức muốn nổ tung!

"Ai kêu bảo bối nhà anh quyến rũ như vậy. Em là của anh. Bất cứ đồ vật gì liên quan tới em cũng là của anh. Tiện tiện, anh yêu em! Gả cho anh đi!"

Dạ Phong gấp không chờ được.

Tiểu biệt thắng tân hôn. Nếu không phải Dạ Phong đang cố kị có người ở đây thì hắn đã đem Lâm Tiện ăn từ trong ra ngoài.

Lâm Tiện sửng sốt...

Đây là lần đầu tiên Dạ Phong nói lời yêu với cậu.

Trong lòng Lâm Tiện nổi lên từng đợt sóng. Nhìn con đường đi về phía sân bay, mà cậu lại đang mặc đồ ngủ, bên cạnh còn có một đồ ngốc.

Cảm giác như... Mùi vị hạnh phúc mạnh mẽ xâm nhập vào trong tim.

"Được rồi. Dạ Phong. Về sau xin thỉnh giáo nhiều hơn."

----------------------------

Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

Vậy là đã xong thế giới đầu tiên rồi. Mọi người thử đoán xem thế giới tiếp theo anh công làm nghề gì nào!!

Cảm ơn vì đã ủng hộ 🙆‍♀️