Quyển 2 - Chương 3

An Tố Tố liếc nhìn hắn rồi ném chiếc máy tính bảng đi, "Gọi cho đạo diễn của họ và nói với họ rằng Tập đoàn Hoa Thịnh muốn tài trợ cho chương trình này."

La Tấn nhận lấy máy tính bảng, trả lời, gọi điện một lúc mới thấp giọng nói: “Bọn họ mời ngài tới.”

Suy cho cùng, Tập đoàn Hoa Thịnh là một tập đoàn lớn, họ rất vui nếu An Tố Tố đến tham quan.

An Tố Tố nhướng mày, không có lý do gì không đi, lần này cô muốn nhìn kỹ xem hệ thống nữ chính mạnh đến mức nào.

Đang ghi hình Những Ngày Thanh Xuân bị tạm dừng, các diễn viên còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy bên ngoài truyền đến những âm thanh ồn ào, đạo diễn khom lưng cúi đầu chào đón mọi người bước vào.

Người tới dẫn đầu là một người phụ nữ có mái tóc dài bồng bềnh, mặc áo khoác đỏ, đeo kính râm đen, đôi môi tươi tắn, làn da trắng nõn, dáng người cao gầy nhưng bước đi rất có khí thế, bên cạnh cô là một người đàn ông mặc vest đeo kính râm tay cầm chiếc cặp, vẻ mặt lạnh lùng, đầu nghiêm nghị đi theo người phụ nữ từng bước một.

Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận ra rằng đây hẳn là những nhân vật lớn.

Bạch Trinh Tú kinh ngạc che miệng, hai mắt lấp lánh, trầm giọng hỏi cô gái bên cạnh.

"Đây là ai?"

Cô gái bên cạnh nhìn khuôn mặt không có chút kiến thức nào của cô ta, không khỏi kinh ngạc nói: "Đó là nữ tổng tài tập đoàn Hoa Thịnh, cô thậm chí còn không biết sao?"

An Tố Tố?

Là cô ấy~

Bạch Trinh Tú nhìn người phụ nữ có khí chất cao 1,8m, không khỏi nhìn người đàn ông ngồi trong góc đang nhìn vào máy quay phim.

Người đàn ông này là người duy nhất không nhìn theo ánh mắt của mọi người, thay vào đó hắn đang chăm chú nhìn vào máy quay phim, ánh sáng trong góc có chút mờ mịt, ánh sáng mơ hồ chiếu vào người đàn ông khiến hắn càng giống như vương tử hạ xuống phàm trần.

Hắn tinh tế và sạch sẽ từ đầu đến chân, khí chất ôn hòa, khi ánh mắt đó nhìn chăm chú vào ai thì ánh mắt đó như ẩn chứa một biển sao trời mênh mông, khiến người ta choáng váng, chưa kể đến nụ cười của hắn, quả thực có thể khiến người ta ngất xỉu.

Bộ phim hắn đóng năm ngoái không chỉ đoạt giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất mà còn khiến nhiều nam giới suýt phải lòng hắn, đồng thời hắn còn nhận được những lá thư tỏ tình từ các fans nam.

Đúng, hắn chính là Hàn Lê.

Lúc này Hàn Lê đang lặng yên ngồi trong góc nhìn vào máy quay phim, không ngẩng đầu lên nhìn người phụ nữ kia.

Liền tính cô có đến gặp hắn cũng vô ích, bởi vì hợp đồng với tập đoàn khác hắn đã ký kết, hắn không có khả năng trở về cùng cô.

Người đàn ông mím môi, vài sợi tóc rũ xuống, khiến cảm xúc trong mắt hắn có phần u ám và không rõ ràng.

"An tổng, ngài thấy thế nào?"

Đạo diễn xoa xoa tay và mỉm cười hỏi An Tố Tố.

Đạo diễn Lý là một đạo diễn tương đối giỏi, hiền lành, khéo léo không dễ dàng đắc tội với người khác, trong giới giải trí rất hỗn loạn, ông đương nhiên biết An Tố Tố đến đây có thể là tìm Hàn Lê.

Tuy rằng ông không biết làm sao cô biết Hàn Lê ở đây.

Đạo diễn Lý vô thức nhìn lại người đàn ông trong góc, tay áo xắn lên thành nếp gấp gọn gàng, đầu ngón tay trên cổ tay hơi lộ ra ngoài đang bấm máy quay, hoàn toàn không để ý tới chuyện gì đang xảy ra ở đây.

An Tố Tố nhìn theo ánh mắt của ông, sau đó nhìn đi chỗ khác trong giây lát.

Tại sao cậu ta lại ở đây?

An Tố Tố cau mày, nhưng không để ý, ánh mắt cô quét qua những cô gái xinh đẹp, các cô gái đều tránh ánh nhìn của cô, có chút ngượng ngùng, ngoại trừ một cô gái.

Dù đôi mắt mờ mịt nhưng cô ta vẫn mỉm cười với An Tố Tố, một nụ cười trong sáng như làn nước trong vắt, đôi mắt trong veo.