Khoảng cách tiệc rượu đã qua đi hơn một tháng, hôm nay 2333 bỗng nhiên phát hiện chuyện gì, vội vàng đánh thức Tô Lê còn đang ngủ.
[ ký chủ ký chủ, nữ chủ cùng nam chủ đã chia tay rồi! ].
Tô Lê chớp chớp mí mắt, [ sao lại thế này? ].
2333 nói một tràng sự tình của hai người kia, Tô Lê mới hiểu rõ chân tướng.
Nguyên lai là khi Tống Phong Nam cùng Phùng Thiên Thiên kết giao, sau đó nam chủ liền cắt đứt lien lạc với những bạn giường ngày trước, toàn tâm toàn ý với Phùng Thiên Thiên. Ai ngờ hắn lại có một người bạn giường đầy mưu mô, thế nhưng tính kế mang thai con của hắn. Nàng tính toán mượn con thượng vị, chẳng sợ không thành Tống phu nhân, cũng lấy được một tấm chi phiếu. Đang lúc nàng chuẩn bị thực hiện kế hoạch này, lại phát hiện Tống Phong Nam đã lâu không đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm, cái này làm cho nàng cảm thấy có nguy cơ , ngay sau đó liền biết sợ tồn tại của Phùng Thiên Thiên.
Phùng Thiên Thiên mặc dù mặt ngoài cố gắng thể hiện nhưng trong lòng cũng chỉ là mẫn cảm tự ti. Vì thế nàng liền bị bạn giường kia chọc giận, sau đó đang lúc sự tức giận nói lời chia tay với Tống Phong Nam.
[ Rất nhanh họ sẽ làm lành mà thôi. Bây giờ yêu đương đều như vậy, hợp rồi tan tan rồi sẽ hợp mà.] Tô Lê dùng chăn che kín đầu, tiếp tục muốn ngủ lại một giấc.
Hiện tại tiến độ nhiệm vụ đã đạt 40%, nói về sự nghiệp, mấy bộ điện ảnh nàng đầu tư đều bắt đầu quay, trước mắt mà nói tiến triển đều rất thuận lợi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, An Bạch Nguyệt tương lai mặc dù thoát ly khỏi An gia cũng có thể sống rất tốt. Hiện tại việc nàng phải làm, đó là giải trừ hôn ước cùng Tống Phong Nam, mà chuyện này, hiện tại xem ra cũng không có gì khó khăn. Rốt cuộc này một tháng qua, Tống Đình Dịch đều hướng nàng soát hảo cảm, mặc dù nàng không đáp ứng cùng hắn kết giao, với Tống Đình Dịch tính cách, cũng tuyệt đối không để nàng cùng Tống Phong Nam ở bên nhau.
[Vậy nên, ký chủ liền có thể như vậy lười biếng sao? ] 2333 hận sắt không thành thép mà nhìn Tô Lê trong ổ chăn.
[ Ngươi không biết ta ứng phó một đám cô dì chú bác của An gia cũng rất mệt đó? ] Tô Lê rầu rĩ mà nói một câu, tối hôm qua nàng trở về nhà cũ An gia một chuyến. Quá khứ những người đó xem nàng như người tang hình, nay bởi vì muốn cùng Tống gia liên hôn, họ bắt đầu chú ý nàng.
Tô Lê ngủ một giấc tới 5 giờ chiều, nàng đã đói bụng đến không chịu được. Chỉ đành để dì Lưu làm cho nàng một chén bánh trôi ngọt.
“Phanh phanh phanh” một trận tiếng đập cửa vang lên, Tô Lê có chút ngoài ý muốn, lúc này ai sẽ tới chứ.
Nàng đứng dậy mới vừa mở cửa, bổng mùi rượu dày đặc bay tới, một khối thân thể liền hướng nàng lao tới.
“Tống, Tống Phong Nam” Tô Lê vội vàng duỗi tay đỡ lấy hắn.
Tống Phong Nam ánh mắt có chút mê mang, hắn ngước mắt nhìn nửa ngày, mới lẩm bẩm, “An tiểu thư như thế nào lại ở chỗ này”.
Tô Lê có chút câm nín, nàng đem Tống Phong Nam kéo vào trong nhà sau đó đem hắn ném trên sô pha, không vui mà nhăn đôi mày “Tống tiên sinh như thế nào lại uống thành ra như vậy?”.
“Ngươi, ngươi lại kêu ta Tống tiên sinh. Nhưng ngươi lại trực tiếp kêu tên Tống Đình Dịch. Ta đã nghe được, ngươi kêu hắn là Đình Dịch. Ngươi rõ ràng là vị hôn thê của ta a.” Tống Phong Nam ngồi dậy, nhìn Tô Lê cho dù ở nhà cũng ăn mặc khéo léo, nói.
Tô Lê không khỏi cười nhạo một tiếng, “Tống tiên sinh, rượu có thể uống bậy, nhưng cũng không thể nói bậy a. Ngươi như thế nào lại nói , ai là vị hôn thê của ngươi.”.
“Ngươi không thể không biết! An gia không phải rất muốn cùng Tống gia liên hôn sao.”.
“Tống tiên sinh!” Tô Lê rất nhanh đánh gãy lời nói của hắn, “Mặc dù An gia cầu Tống gia liên hôn, mục tiêu cũng không phải là ngươi, ngươi cũng chỉ là chi thứ không có thực quyền.”.
“Ngươi nói cái gì?” Tống Phong Nam tựa hồ là thanh tỉnh trong nháy mắt, ánh mắt lạnh lạnh mà nhìn chằm chằm Tô Lê.