Quyển 1 - Chương 6: Bá đạo thúc thúc, cầu sủng nhẹ!

Tư Hiểu Thông đã xác định được nữ sinh kia là ai, cô là sự tồn tại đặc biệt của Bạch gia, cũng là nữ hài nhi duy nhất của Bạch gia.

Cô chính là công chúa của Bạch gia, là bảo bối trong tay nam nhân kia, là đối tượng mà toàn bộ thiên kim thế gia phải ghen tị.

Bạch gia ở Đế Đô, đó là gia tộc có quyền thế bậc nhất, hơn nữa bọn họ còn là vương giả của giới kinh doanh, nắm giữ nền kinh tế cả nước.

Sự tồn tại của Bạch gia, ảnh hưởng đến tồn vong của tất cả các thế gia ở Đế Đô, đó là siêu cấp đại thế gia, là thế gia đứng đầu.

Ngoại giới nhất trí cho rằng ở kinh đô này, có quyền thế nhất trừ bỏ Bạch gia, thì chính là Tư gia.

Thậm chí còn có người nói, Tư gia sớm muộn cũng sẽ vượt qua Bạch gia, nghĩ đến đây, trên mặt Tư Hiểu Thông liền nhịn không được treo lên nụ cười khổ.

Người khác có thể không biết, nhưng hắn sao lại không biết, dù cho có mười cái, hay cả trăm cái Tư gia, cũng không thể so được với Bạch gia.

Tư gia ở trước mặt Bạch gia, thật sự không có bất luận một chút tư cách kiêu ngạo nào.

Bọn họ có quyền có thế, sau lưng thao túng hết thảy, bọn họ đem kinh tế cả nước đều chi phối, quan trường bọn họ chiếm vị trí hàng đầu, thương giới bọn họ chính là đế vương.

Về phần ngoại giới nói gì, lời đồn Tư gia sẽ vượt qua Bạch gia, nếu để Bạch gia nghe được, không tới một giây liền có thể đem Tư gia quét sạch.

Còn nếu hỏi vì sao không động thủ, đó là bởi vì người ta khinh thường.

Bạch gia là dùng thực lực để nói chuyện, càng không để Tư gia bọn họ ở trong mắt.

Nhìn bóng dáng cùng Lam Hiểu Nhu rời đi kia, Tư Hiểu Thông trong nháy mắt trở nên mê mang, còn có một tia lo lắng.

Hy vọng người nọ sẽ không vì chuyện hôm nay, mà cùng gia tộc của hắn xảy ra xung đột.

Đoá Lan Lan thấy Tư Hiểu Thông còn đang nhìn bóng dáng đã đi xa của Lam Hiểu Nhu, sắc mặt liền trở nên khó coi.

Chẳng lẽ Tư Hiểu Thông đối với Lam Hiểu Nhu nảy sinh hứng thú, hoặc là hắn phát hiện Lam Hiểu Nhu có cảm tình với hắn, muốn đáp lại?

Hay là tiện nhân Lam Hiểu Nhu kia, ở thời điểm cô ta không biết, câu dẫn Tư Hiểu Thông?

Không thể không nói kết cấu đại não Đoá Lan Lan, thật sự là quá đơn giản, cũng chỉ có cô ta mới có thể nghĩ được như vậy.

Lúc này, cô ta hoàn toàn quên mất, Tư Hiểu Thông vừa vì cô ta mà cùng Lam Hiểu Nhu đối chọi gay gắt.

Trong đầu cô ta, toàn bộ đều là suy nghĩ làm sao để không mất đi cái chỗ dựa mang tên Tư Hiểu Thông này, nếu không cô ta ở trường học sẽ ngày càng khó khăn, dù sao lúc trước cũng đã đắc tội không ít nữ sinh con nhà quyền thế trong trường học này rồi.

Bao gồm cả Lam Hiểu Nhu kia, thậm chí còn có cả mấy thiên kim tiểu thư thường xuyên đi cùng cô nữa.

Những người đó đã sớm nhìn cô ta không vừa mắt, nếu không có Tư Hiểu Thông che chở, tin chắc cô ta thực mau sẽ bị người khác giở trò, được ‘đặc cách’ mời rời khỏi trường học.

Không, không thể! Cô ta không thể rời khỏi nơi này, cô ta còn chưa có được thứ mình muốn, cô ta phải lên được đỉnh cao, làm cho tất cả mọi người phải ngước nhìn ngưỡng mộ.

Nghĩ vậy, Đoá Lan Lan liền chủ động nắm tay Tư Hiểu Thông, cô ta tạm thời không thể mất đi Tư Hiểu Thông, cần thiết đem hắn nắm chắc trong tay.

“Hiểu Thông, mình không biết Bạch gia gì gì đó, càng không biết nữ đồng học kia có ý gì, cậu không cần nghe cậu ấy nói hươu nói vượn, nhất định là cậu ấy cố ý.”

Lúc Đoá Lan Lan chủ động nắm tay Tư Hiểu Thông, hắn cũng liền nhìn về phía đối phương.

Không biết có phải ảo giác của hắn hay không, lúc này nhìn kĩ mặt Đoá Lan Lan, hắn thế nhưng nhận thấy được một tia nịnh nọt, còn có một tia chán ghét ẩn giấu trong đó.

Thời điểm hắn nhìn kĩ lại lần nữa, lại phát hiện chẳng có gì cả, trước mắt vẫn là cô gái thanh thuần, khuôn mặt sạch sẽ - Đoá Lan Lan.

Tư Hiểu Thông lại nghĩ tới lời nói trước khi rời đi của Tô Uẩn, trong lòng một trận bực bội, đem cánh tay đang bị Đoá Lan Lan cầm gạt ra.

Sau đó liền như không có việc gì nói, “Sắp đến giờ vào học rồi, cậu mau lên lớp học đi, nếu lão sư thấy cậu đến trễ sẽ có chuyện để nói rồi đó.”

Đoá Lan Lan nghe hắn nói, sắc mặt trong nháy mắt cứng đờ, cô ta sao có thể không hiểu đối phương là đang ứng phó chứ.

Bởi vì có Tư Hiểu Thông che chở cho cô ta, toàn bộ trường học đều rõ như ban ngày, ngay cả lão sư trong trường đều là như thế.

Lúc trước cô ta cùng Tư Hiểu Thông vì ở bên nhau mà chậm trễ thời gian, vốn dĩ cho rằng lão sư sẽ vì vậy mà răn dạy cô ta, lại không nghĩ tới lão sư chỉ là ngoài miệng cảnh cáo, sau đó liền buông tha cho cô ta.

Mãi sau này cô ta mới biết sức ảnh hưởng của Tư Hiểu Thông, cho nên ngẫu nhiên tới trễ, lão sư cũng sẽ không nói gì.

Lúc này Tư Hiểu Thông nói như vậy, rõ ràng chính là lấy cớ, tuy rằng cô ta không biết vì sao hắn lại làm như thế, nhưng cũng không có chủ động dò hỏi.

Bởi vì cô ta biết điểm mạnh nhất của chính mình.

Cô ta ôn nhu nói, “Vậy Hiểu Thông, mình lên lớp trước, có chuyện gì đợi mình quay lại rồi nói sau, cậu cũng đừng nghe người khác nói bậy a.”

Đoá Lan Lan vẫn là có chút lo lắng, cuối cùng nói thêm một câu ý tứ, cô ta liền hướng phòng học chạy đi.

Lưu lại tại chỗ là Tư Hiểu Thông với khuôn mặt có chút âm trầm.

Hắn ở trong lòng cân nhắc lặp lại lời Tô Uẩn nói, còn có khuôn mặt vặn vẹo chưa kịp che dấu, cùng với câu nói đầy ẩn ý của Đoá Lan Lan.

Nếu Đoá Lan Lan thực sự không phải người Bạch gia, Tô Uẩn vì sao sẽ nói như vậy, cô không cần phải làm khó Đoá Lan Lan làm gì cả.

Rốt cuộc lấy năng lực sau lưng cô, muốn làm cái gì hoàn toàn có thể dễ như trở bàn tay, càng không cần chơi mấy trò mèo cỏn con của tiểu nữ sinh này.

Tô Uẩn không có khả năng bởi vì một Đoá Lan Lan nho nhỏ mà phí nhiều tâm tư như vậy, đến nỗi lời cô nói, hắn đã tin tưởng đến tám phần.

Đoá Lan Loan khẳng định cùng Bạch gia có quan hệ gì đó, hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của đối phương, cũng không phải là người quan trọng gì, cư như vậy…

Tư Hiểu Thông không biết nghĩ tới cái gì, đột nhiên trợn to đôi mắt.

Hắn đột nhiên nhớ tới, Tô Uẩn nói Đoá Lan Lan là chó của Bạch gia, thời điểm đó, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét không hề che dấu, tựa như đang nhìn thấy rác rưởi vậy.

Trong lòng hắn có suy đoán, lại vẫn có chút không dám tin tưởng.

Đoá Lan Lan thanh thuần sẽ là dạng người này sao?

Nếu thật là như vậy, không biết người cô ta móc nối ở Bạch gia, có thể là ai đây?

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, đại não Tư Hiểu Thông đã suy nghĩ ra vô số khả năng, hắn đem tất cả sự tình xâu chuỗi lại với nhau, liền đem chân tướng hoàn chỉnh phân nửa.

Càng nghĩ như vậy, Tư Hiểu Thông phát hiện, hắn thực sự giống như lời Tô Uẩn nói, làm con cháu Tư gia, hắn thật sự có chút thất bại.

Nữ nhân Đóa Lan Lan này, có lẽ cũng không giống như hai mắt hắn thấy, xem ra có thời gian hắn thật sự phải tra xét thật tốt.

“Hiểu Thông, chúng ta cũng đi thôi?”

Mấy công tử thế gia bên cạnh, ngay từ đầu nhìn đến khuôn mặt nghiêm túc của Tư Hiểu Thông, cũng liền không có tiến lên quấy rầy hắn.

Bọn họ đều là sinh hoạt ở cái loại gia đình này từ nhỏ, có một số việc sớm đã là mưa dầm thấm đất.

Đặc biệt là sau khi nghe những lời Tô Uẩn nói, những lời ấy trong lòng bọn họ đã xoay chuyển mấy góc.

Đều không phải kẻ ngốc, thực mau liền phát hiện một ít chuyện, chỉ là bọn hắn không nói ra mà thôi.

Bởi vì bọn họ kiêu ngạo, thân phận của bọn họ, không cho phép một ít việc phát sinh.

“Được.” Tư Hiểu Thông xoay người nhìn mấy anh em bên cạnh.

Xem đến ánh mắt của bọn họ, hắn thật sự xác định ý nghĩ của chính mình.

Xem ra không chỉ mình hắn suy nghĩ nhiều, lần này hắn thật sự đoán đúng rồi?