Quyển 1 - Chương 2: Bá đạo thúc thúc, cầu sủng nhẹ!

“Tiểu thư, người tỉnh, có chỗ nào không thoải mái không?”

Vương tẩu thấy Tô Uẩn ánh mắt trông mong nhìn mình, bà bưng khay đựng trên tay, hướng sô pha đi đến, một bên dò hỏi tình trạng của Tô Uẩn.

Tô Uẩn nhìn Vương tẩu đi tới, lại nhìn chằm chằm vào cái khay trong tay bà, cô đã ngửi thấy được hương thơm rồi.

Đó là mùi đồ ăn, nguyên chủ sớm đã sớm đói bụng, lại trải qua say rượu, tuy rằng cũng rất đau đầu, nhưng là bụng càng đói hơn nha.

Vương tẩu làm người hầu nhiều năm như vậy, hiển nhiên vẫn phải có chút hiểu biết nhìn mặt đoán ý, nhìn thấy ánh mắt Tô Uẩn đang chăm chú vào bữa sáng trên tay bà.

Bà đi đến trước bàn, đem toàn bộ vỏ chai trên bàn thu thập hết, mặt bàn rất nhanh liền sạch sẽ, lúc này bà mới đem bữa sáng đặt lên bàn.

“Tiểu thư ăn sáng đi, lát nữa tiên sinh sẽ quay lại đây, nhìn đến người như vậy sợ là lại tức giận.”

Dặn dò Tô Uẩn xong, Vương tẩu liền đi dọn dẹp mọi thứ xung quanh.

Tô Uẩn bưng cháo lên, từ từ ăn.

Cô nghĩ, ăn xong chén cháo này, cô hẳn là có được chút thể lực đi lại đi.

Đến nỗi “tiên sinh” trong miệng Vương tẩu, cũng chính là thúc thúc của nguyên chủ, Bạch Sở Kỳ, cô cũng coi như không có nghe thấy gì.

Dù sao trong chốc lát, cô cũng không bắt được nam nhân kia ngay.

Bất quá ngẫm lại, đây là lần đầu tiên làm nhiệm vụ, Tô Uẩn vẫn có chút chờ mong.

Sau khi Tô Uẩn dùng xong bữa sáng, Vương tẩu cũng đã thu thập xong đi ra.

Kì thật trừ bỏ trên mặt bàn là một mảnh hỗn độn, còn có trên sô pha có chút dơ, cơ bản căn phòng vẫn rất sạch sẽ.

Tô Uẩn ăn xong bữa sáng, cô cảm giác ít nhất còn có thể đứng lên đi lại, tuy rằng bước chân vẫn có điểm không vững, nhưng mà so với lúc trước, quả thật tốt hơn nhiều.

Sau khi đứng dậy, Tô Uẩn liền hướng toilet đi tới, nếu Bạch Sở Kỳ lát nữa tới, nhìn đến thấy bộ dạng cô như vậy, khẳng định ấn tượng càng kém.

Nhìn dáng người vẫn đang phát dục trong gương, có chút nhỏ gầy, khuôn mặt có hơi trắng bệch, lại không che dấu được dung nhan tuyệt mỹ.

Tô Uẩn không nghĩ tới, thân thể này của nguyên chủ, vẫn là một đại mỹ nhân đó.

Bởi vì say rượu mà sắc mặt tái nhợt, Tô Uẩn rửa mặt xong, đứng trước gương, vỗ vỗ gương mặt, mãi đến khi sắc mặt trở nên hồng nhuận, mới dừng lại động tác.

Cảm giác cả người đều là mùi rượu, Tô Uẩn quyết định vẫn là tắm rửa một cái rồi mới đi ra, nếu không mùi rượu nồng nặc như vậy, hình tượng quả thật không quá tốt.



Qua thật lâu sau, Tô Uẩn rốt cuộc tắm rửa xong.

Nhưng là trong phòng tắm, căn bản là không có quần áo, biết bên ngoài chỉ có Vương tẩu, cô quấn khăn tắm quanh mình, không có bất kỳ cố kỵ nào liền đi ra ngoài.

Lúc cô kéo cửa ra, nhìn tới người đang ngồi sô pha phía đối diện, liền đình chỉ bước chân.

Là hắn.

Hắn đã tới sớm như vậy.

Nam nhân ngồi trên sô pha, dáng người cao gầy đĩnh bạt, cả người khí chất nghiêm nghị, cặp mắt đen nhánh kia, ở thời điểm Tô Uẩn mở cửa, cũng bắn thẳng đến đây.

Tô Uẩn không nghĩ tới, Bạch Sở Kỳ nhanh như vậy liền tới rồi.

Bởi vì dạo gần đây nguyên chủ cả ngày vẫn luôn là trạng thái “ngâm mình trong rượu”, cho nên Bạch Sở Kỳ cho rằng, cô còn chưa có bước qua được nỗi đau khi anh chị hắn mất.

Cho nên trong khoảng thời gian này, thời điểm trước khi đến công ty, hắn đều sẽ đi đến đây xem cô, lấy chút thân cận để an ủi cô.

Tô Uẩn cũng không có để ý trên người mình chỉ quấn chiếc khăn tắm, cô nhìn thấy người nam nhân này, liền nhanh nhảu đi qua, “Thúc thúc.”

Bạch Sở Kỳ nhìn đến Tô Uẩn chỉ quấn trên người một chiếc khăn tắm, trong nháy mắt thân thể hắn tự nhiên có phản ứng.

Thân mình non nớt đang trong thời kì phát dục, tuy rằng ngây ngô, lại cũng mê người, có một loại phong tình độc đáo, duy nhất thuộc về mị lực của Tô Uẩn, cái loại cảm giác này tóm lại thực mâu thuẫn.

Ở thời điểm cô hướng hắn đi đến, thanh hương trên người cô do mới tắm xong, cũng dũng mãnh xông vào trong mũi hắn.

Sau khi Bạch Sở Kỳ ngửi được hơi thở thanh hương kia, thân thể biến hoá càng mãnh liệt.

Hắn cảm thấy chính mình không bằng cầm thú, có lẽ là lâu lắm không có phóng thích, thế nhưng làm hắn đối với chất nữ trên danh nghĩa này của mình, nổi lên phản ứng sinh lí.

Nghe được thanh âm ngọt ngào của Tô Uẩn, Bạch Sở Kỳ trong nháy mắt kinh ngạc, ngay sau đó hắn khôi phục lại biểu tình thường ngày, đem đùi phải gác lên đùi trái, che dấu phản ứng của thân thể.

“Ân, nghe Vương tẩu nói, hôm nay cháu đã ăn bữa sáng, về sau cũng phải như vậy, không ăn bữa sáng không phải thói quen tốt.”

Bởi vì không biết nên nói cái gì, Bạch Sở Kỳ nghĩ đến lời Vương tẩu lúc trước, tuỳ ý dặn dò hai câu.

Hắn cũng không dám ngẩng đầu nhìn Tô Uẩn, hiện tại chỉ hy vọng mau chóng rời khỏi căn phòng này.

Tô Uẩn cũng không biết ý nghĩ của Bạch Sở Kỳ, vừa rồi khi cô ở phòng tắm, nhìn thấy Bạch Sở Kỳ ở đây, cô có chút lùi về sau.

Chính là nghĩ đến muốn công lược người nam nhân này, cô quyết định xuất kích, trước dùng sắc đi, tuy rằng dáng người nguyên chủ phát dục không quá tốt, nhưng cũng là vưu vật.

Nghe được lời dặn dò của Bạch Sở Kỳ, Tô Uẩn đi đến bên người hắn ngồi xuống, giữ chặt cánh tay hắn, “Đã biết, vậy về sau thúc thúc mỗi ngày đều bồi cháu ăn bữa sáng có được không?”

Giọng điệu của Tô Uẩn hơi làm nũng đôi chút, cô gần gũi với Bạch Sở Kỳ như vậy, thêm vào cách nói chuyện, sửa đi cái thói ngượng ngùng tránh né trong quá khứ.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Bạch Sở Kỳ vừa rồi có chút kinh ngạc.

Hiện giờ hắn bị người làm hắn nổi lên phản ứng đáng xấu hổ - Tô Uẩn, thân mật mà lôi kéo cánh tay của hắn, còn làm nũng với hắn, Bạch Sở Kỳ có chút không được tự nhiên.

Tuy rằng Bạch Sở Kỳ lạnh nhạt, nhưng với khẩu khí làm nũng của Tô Uẩn, hơn nữa còn vì phản ứng đáng xấu hổ của chính mình, hắn vô pháp cự tuyệt thỉnh cầu của Tô Uẩn.

Đáp ứng xong thỉnh cầu của Tô Uẩn, Bạch Sở Kỳ ngay lập tức rời khỏi phòng, hắn cảm giác nếu mình còn nhịn xuống nữa, hắn liền hỏng mất.

Ra khỏi phòng ngủ của Tô Uẩn, Bạch Sở Kỳ rõ ràng cảm thấy khá hơn nhiều, chỉ là hơi thở thơm ngát trên người thiếu nữ, vẫn còn vương ở chóp mũi hắn, không vơi đi được.

Du͙© vọиɠ hôm nay, tới rất mãnh liệt, hình như trong khoảng thời gian này, hắn bận chăm lo cho cuộc sống của Tô Uẩn, đã vậy còn bận lo chuyện công ty nên đã vài tháng chưa có thư giải.

Xem ra đêm nay phải sai người sắp xếp cho hắn rồi.

Đối với biến hoá vừa mới phát sinh ở phòng Tô Uẩn, Bạch Sở Kỳ thật khinh thường hành vi của chính mình.

Nghĩ như vậy, Bạch Sở Kỳ liền xuống lầu, dưới lầu tài xế còn đang đợi hắn.

Mà Tô Uẩn làm sao lại không biết Bạch Sở Kỳ, vì cái gì rời đi nhanh như vậy, còn có biến hoá của thân thể hắn.

Bởi vì, hết thảy đều là do cô giở trò quỷ.

Nếu Bạch Sở Kỳ vô duyên vô cớ có phản ứng đối với thân thể cô, thì nguyên chủ và hắn đã sớm có kết quả rồi.

Lúc ra khỏi cửa phòng tắm, cô đã bảo 009 động tay động chân một chút.

Không nói Bạch Sở Kỳ là người khắc chế tốt như thế nào, chỉ riêng tư liệu cô nhận được, hắn căn bản là không có bao nhiêu du͙© vọиɠ.

Một năm giải quyết nhu cầu sinh lí không tới vài lần, cơ hồ đem toàn bộ tinh lực có được dồn hết cho việc công ty.

Hắn chính là nhân vật truyền kì trên thương trường, sát phạt quyết đoán, tự cao tự đại, đơn giản là hắn có tiền có quyền.

Hắn sáng tạo nên toàn bộ thế giới ngầm, hắn chính là người phía sau thao túng toàn bộ Bạch gia.

Bạch Sở Kỳ đi rồi, Tô Uẩn cũng thay quần áo, đó là một thân đồng phục.

Nguyên chủ hiện tại còn đi học, chẳng qua đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày*.

*đánh cá ba ngày phơi lưới hai ngày: bữa đi bữa nghỉ ý.

Vì có thể lưu lại cho Bạch Sở Kỳ ấn tượng tốt, Tô Uẩn quyết định không trốn học, cứ coi như là gϊếŧ thời gian đi.

Cô chính là tinh anh của vị diện siêu cấp, không có gì là cô không biết, thậm chí độ hiểu biết của cô về thế giới này, so với bất kì kẻ nào đều nhiều hơn.

Đi học đối với cô mà nói quả thực chỉ là chút lòng thành, cũng là một cách gϊếŧ thời gian hiệu quả.

Đồng thời cũng làm cho cô học tập, cách cùng người xung quanh ở chung như thế nào.