Chủ xe ủa chiếc Land Rover kia, là người cô mới gặp lúc sáng, thiếu gia nhà họ Tư, Tư Hiểu Thông.
Mới tách ra không bao lâu, bọn họ lại gặp mặt.
Chỉ là cô xem sắc mặt đối phương, sao lại thiếu đánh như vậy.
Biểu tình trên mặt Tư Hiểu Thông, căn bản là không có chút kinh ngạc khi nhìn thấy Lam Hiểu Nhu, mang theo thái độ bất cần đời.
“Ai u! Lam gia đại tiểu thư kỹ thuật lái xe quả nhiên không giống người thường, cái hất đuôi khẩn cấp kia, thật đúng là xinh đẹp, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Khi Lam Hiểu Nhu nhìn thấy chiếc Land Rover phía trước, liền biết chủ xe là ai, đó là người mà cô từng để trong lòng.
Cô bất chấp mặt khác, đem cảm xúc của chính mình giấu kín.
Cô tức giận hét vào mặt người đàn ông phía trước, “Cậu có phải không muốn sống nữa không, cậu có biết trong xe tôi còn có người khác không, xảy ra chuyện gì cậu chịu trách nhiệm được sao!”
Tư Hiểu Thông lúc nãy nhìn qua gương chiếu hậu, liền nhìn thấy chiếc Maserati đỏ rực mà hắn quen thuộc, hắn biết đó là xe của Lam Hiểu Nhu.
Nghĩ đến hôm nay hắn bị đối phương khinh bỉ, hắn cố ý thả chậm tốc độ, dừng xe trước của đối phương một chút.
Bởi vì biết kỹ thuật lái xe của đối phương có tiếng là khá tốt, hơn nữa ở đường đua xe nổi danh kinh đô, hắn từng gặp qua Lam Hiểu Nhu vài lần.
Hiện giờ nghe được thanh âm Lam Hiểu Nhu kích động như vậy, hắn liền nhìn về phía bên trong chiếc Maserati.
Này vừa thấy, cả người hắn đều không tốt.
“Tư thiếu, sao lại dừng rồi?”
“Ách…… Đây không phải Lam gia đại tiểu thư sao.”
Đúng lúc này hai chiếc xe từ phía trước quay đầu lại. Nhìn cũng biết không phải loại xe rẻ tiền.
Mà mấy người từ cửa sổ xe thăm dò ra, đúng là mấy thế gia công tử đi theo Tư Hiểu Thông mà cô đã gặp sang nay.
Tư Hiểu Thông nhìn thấy Tô Uẩn ở trong xe, cả người đều cảm thấy không tốt, hắn không nghĩ tới Lam Hiểu Nhu cùng vị kia quan hệ tốt như vậy, còn ngồi trên cùng một chiếc xe.
Sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc, lướt qua Lam Hiểu Nhu đi về phía ghế phụ, nhìn gương mặt lạnh nhạt bình đạm của Tô Uẩn, trong lòng có chút khẩn trương.
Hắn cũng không biết vì cái gì vừa thấy Tô Uẩn, hắn liền có một loại cảm giác áp bách, trên người đối phương có loại khí thế vô hình áp chế hắn.
“Cái kia…… Tô tiểu thư, tôi không biết cậu ở trên xe, vô tình mạo phạm, tôi chỉ là cùng Lam Hiểu Nhu đùa một chút, hy vọng cậu thông cảm cho.”
Tô Uẩn hiện tại chỉ nghĩ nhanh nhanh chóng chóng đến khách sạn, cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây, cô sợ kế hoạch có thay đổi, Bạch Sở Kỳ sẽ nhìn thấy Đóa Lan Lan trước cô.
Cũng không quá để ý tới chuyện của Tư Hiểu Thông, thấy đối phương thái độ tốt đẹp biểu đạt xin lỗi, cô liền xua tay.
“Không có việc gì, cậu vẫn nên lái xe tránh ra trước đi.”
Thấy Tô Uẩn không có biểu tình gì khác thường, Tư Hiểu Thông cũng không biết đối phương có tức giận hay là không.
Nghe giọng điệu có chút nôn nóng của đối phương, hắn xoay người rời đi, đi về phía xe của mình.
Lúc đi ngang qua bên người Lam Hiểu Nhu, hắn thấp giọng nói, “Thực xin lỗi.”
Nói xong Tư Hiểu Thông ngay lập tức rời đi, lại phất phất tay với đám người còn đang xem náo nhiệt bên kia, hai chiếc xe lại lần nữa quay đầu, đi về phía xe của Hiểu Thông.
Lam Hiểu Nhu còn chưa hồi phục lại tinh thần từ lời xin lỗi Tư Hiểu Thông.
Tư Hiểu Thông là ai chứ, đó là chính là tiểu thiếu gia được sủng ái nhất Tư gia, là người nối nghiệp đời tiếp theo được Tư gia chỉ định.
Người kiêu ngạo như hắn thế nhưng còn biết chủ động xin lỗi?
Lam Hiểu Nhu hoài nghi chính thính giác của bản thân xảy ra vấn đề, bằng không cô sao lại có thể nghe được Tư Hiểu Thông xin lỗi chứ.
Chính là nhìn người bước chân hỗn loạn phía trước, còn có những lời vẫn đang vang vọng bên tai, đều nhắc nhở cô, thính giác của cô tuyệt đối không có vấn đề.
Tư Hiểu Thông thật sự đã xin lỗi cô.
Tuy rằng cô biết chuyện này phần lớn là bởi vì Tô Uẩn, chỉ là cảm xúc trong lòng vẫn có chút biến hóa, còn có một loại cảm giác kì quái nói không nên lời, một loại cảm giác không khoẻ.
Thấy Tư Hiểu Thông lên xe, đem xe đỗ ở bên đường, đặc biệt nhường ra một lối đi, Lam Hiểu Nhu cũng trở về chỗ điều khiển.
“Tư thiếu, đây là có chuyện gì?”
Một thế gia công tử trong xe, hắn nhìn đến sắc mặt Tư Hiểu Thông có chút khó coi, liền xuống xe đi đến xe của hắn (THT) dò hỏi.
Tư Hiểu Thông nghe được câu hỏi này, ngẩng đầu liền thấy được người trước mắt, chính là Hoa Tâm Vũ, tiểu tuỳ tùng của hắn.
Tên này tuy rằng gia thế không mấy nổi bật, nhưng ba hắn cũng là người giữ chức vị quan trọng, hai người quan hệ không tồi, cho nên liền đem chuyện vừa phát sinh nói cho hắn.
Người sau tròng mắt đều trừng lớn.
“A phi, Hiểu Thông cậu gần đây thật xui xẻo, một ngày hai lần đυ.ng tới Bạch gia, lại còn chính diện xảy ra xung đột.”
Tư Hiểu Thông cũng biết hôm nay rất nhiều thứ không thuận, hôm nay sao lại xui xẻo như vậy, nhiều lần đυ.ng tới Tô Uẩn.
Hơn nữa mỗi một lần, đều không có khởi đầu tốt lắm, hắn chỉ hy vọng đối phương ngàn vạn lần đừng so đo với hắn.
Tuy chỉ là một số chuyện nhỏ không đáng kể, chỉ là những người ở gia tộc lớn, đều có có chút tiểu tính tình, thường thường bởi vì một số chuyện nhỏ, cũng xảy ra xung đột lớn.
Tư Hiểu Thông chỉ thấy qua Tô Uẩn hai lần, thấy cô cũng không giống loại người này, nhưng vẫn lo lắng đề phòng.
Lam Hiểu Nhu lái xe tiếp tục xuất phát, hướng về phía khách sạn Cather, khi đi ngang qua xe của Tư Hiểu Thông, lại bị Tô Uẩn kêu dừng.
Cô vội vàng dừng lại xe, thuận tiện đem cửa sổ xe hạ xuống.
Thời điểm Tư Hiểu Thông đang cùng Hoa Tâm Vũ rối rắm, liền nhìn đến khuôn mặt nhỏ tinh xảo tuyệt mỹ của Tô Uẩn.
Tô Uẩn không biết hai người đang nói về mình, cô nói với Tư Hiểu Thông, “Có hứng thú cùng tôi đi một chỗ hay không?”
Tư Hiểu Thông vốn đang cho rằng Tô Uẩn định tính sổ hắn, không nghĩ tới sẽ được nghe cô nói như vậy.
Đám con cháu thế gia rất có ánh mắt, biết làm thế nào khiến tình thế chuyển qua có lợi cho chính mình, Tô Uẩn mời hắn, hắn đương nhiên không có khả năng cự tuyệt, thậm chí đây còn là cơ hội kéo gần quan hệ.
“Được a, chúng tôi đều đang nhàn rỗi không có việc gì, Tô tiểu thư đã có lời mời, tất nhiên chúng tôi sẽ vui vẻ phụng bồi.”
Tô Uẩn thấy hắn đáp ứng, mỉm cười thần bí, nói với Lam Hiểu Nhu bên cạnh mau lái xe đi.
Cứ như vậy, vốn là chỉ có hai người Lam Hiểu Nhu cùng Tô Uẩn, đi đến khách sạn Cather, hiện giờ lại có thêm đám công tử thiếu gia theo cùng, hơn nữa đều là cùng trường quý tộc.
Tô Uẩn nhìn xe Tư Hiểu Thông cùng mấy người khác đang ở phía sau, trong mắt toát ra một tia xem hứng thú xem kịch.
Tư Hiểu Thông thấy Lam Hiểu Nhu ở phía trước dẫn đường, hắn nói với Hoa Tâm Vũ còn đang đứng, “Đi thôi, xem vẻ mặt kia của Tô Uẩn, kế tiếp nói không chừng thật đúng là có trò hay để nhìn.”
“Được, tôi nói với bọn họ một tiếng, cậu ở phía trước dẫn đường.” Hoa Tâm Vũ theo tiếng rời đi.
Ba chiếc xe gắt gao đuổi theo phía sau xe của Lam Hiểu Nhu, tốc độ đều không chậm, nhưng thoạt nhìn vấn rất ổn định, vừa nhìn là biết tay già đời.
……
Khách sạn Cather nằm trên đoạn đường hoàng kim phồn hoa nhất nội thành, bởi vì nó là khách sạn cao cấp bậc nhất, người bình thường thật sự rất khó có thể vào được.
Muốn tiến vào nơi này, cần phải làm thủ tục liên quan, còn có thẻ VIP độc quyền để ào.
Tư Hiểu Thông bọn họ vừa thấy Cather nổi danh toàn cầu, trong lòng một trận thổn thức.
Tuy nói gia tộc của hắn cũng không kém, chỉ là hắn còn chưa có chính thức tiếp quản gia tộc, mà thẻ thông hành dành cho khách quý, hắn không có, cũng chỉ có trưởng bối trong nhà mới có.
Nhưng hắn không phải chưa từng tới nơi này, mỗi lần đều là đi theo trưởng bối tới.