Chương 20: Tg1 tổng tài bệnh kiều (19)

Chương 20: [TG1] Tổng Tài Bệnh Kiều (19)

Nghe tên Bạch Tô, Tạ Qua tức giận vặn chai nước uống một hớp lớn, trên mặt biểu tình có chút không kiên nhẫn, hiển nhiên sau chuyện trên diễn đàn tâm tình cậu ta không được tốt.

Bởi vì bị Bạch Tô vạch trần những chuyện đó, cậu ta] bị tiểu cữu cữu giáo huấn một trận, không chỉ có học kỳ này cuối tuần không thể đi ra ngoài chơi, ngay cả tiền tiêu vặt ngày thường cũng giảm phân nửa.

Tiểu cữu cữu đã hạ lệnh, nếu cậu ta lại đi ra ngoài làm xằng làm bậy nữa không chỉ có mất tự do, ngay cả tiền tiêu vặt cũng không có, máy chơi game, quần áo hàng hiệu tất cả đều không có.

Đều do Bạch Tô kia, làm hại cậu ta lần này bị tiểu cữu cữu giáo huấn thảm như vậy.

Mễ Tuyết Nhi nhìn ra Tạ Qua tâm tình buồn bực, cô ta giả vờ an ủi nói, "Yên tâm đi, về sau không ai cùng cậu chơi, tôi sẽ cùng cậu chơi, không ai cùng cậu nói chuyện thì tôi sẽ nói chuyện cùng cậu."

Tạ Qua liếc mắt sang, trong lòng không khỏi chửi thầm, tất cả việc này còn không phải chủ ý của ngươi sao, bằng không cậu ta sao có thể nói Bạch Tô trên diễn đàn độc ác như vậy?

Nhưng Tạ Qua cuối cùng cái gì cũng chưa nói, một phương diện việc này cậu ta cũng đồng lõa, hai người thông đồng tính kế Bạch Tô là thật, một phương diện khác là hiện tại cũng chỉ có Mễ Tuyết Nhi có thể cùng cậu ta trò chuyện, cô ta tạm thời còn có giá trị lợi dụng, không vội vứt bỏ.

"Nếu cậu tâm tình không tốt, tôi mang cậu đi đến một nơi, bảo đảm tâm tình của cậu có thể tốt lên ngay." Nói đoạn Mễ Tuyết Nhi hưng phấn kéo tay Tạ Qua, đem cậu ta kéo đến một rừng cây nhỏ hẻo lánh sau trường trường học.

"Cái cây này rất tâm linh, mặc kệ trong lòng cậu buồn phiền việc gì, đều có thể cùng nó nói hết, có người nào muốn mắng có thể mắng nó, chỉ cần đem tâm sự của cậu nói ra, tâm tình cũng sẽ tốt thôi."

"Cái này có được không?" Tạ Qua bán tín bán nghi nói.

Mễ Tuyết Nhi gật đầu, "Đương nhiên có thể, trước kia tôi có tâm sự gì đều nói cho nó biết, tâm tình của tôi liền tốt, cậu thử xem, tôi qua bên kia chờ cậu."

Mễ Tuyết Nhi cổ vũ nhìn cậu ta sau đó cười rời đi, kỳ thật cô ta thật đúng là phải cảm ơn Bạch Tô, nếu không có cô đăng cái tin kia, cô ta thật đúng là không có cơ hội cùng Tạ Qua gần gũi tiếp xúc như vậy đâu, tin tưởng không bao lâu cô ta cùng Tạ Qua sẽ ở bên nhau, Mễ Tuyết Nhi trong lòng tự tin nghĩ.

Bạch Tô mỗi ngày bắt đầu đi theo Cố Nam Thành đến công ty, cô phát hiện có người rất kỳ quái, chính là đại thúc lần trước cô nhìn thấy ở cửa vệ sinh, mỗi lần đi WC, cô luôn gặp phải ông ta, hơn nữa mỗi lần ông ta đều có thể cầm một đồ vật nữ tính hỏi có phải Bạch Tô làm rơi không, ông ta còn cố tình sát gần cô.

Nếu không phải Bạch Tô sớm có cảnh giác, hơn nữa thân thủ nhanh nhẹn, nói không chừng cô đã sớm bị tên đại thúc này chiếm tiện nghi.

Người đàn ông này vì cái gì nhiều lần đều có thể xuất hiện khi cô từ WC trở về, vì cái gì mỗi lần trong tay đều có đồ vật của phụ nữ, mấy thứ này từ nơi nào tới? Càng nghĩ càng thấy ớn, Bạch Tô quyết định lần sau cô sẽ đổi WC ở chỗ khác để phòng tránh ông ta, nếu đối phương vẫn không buông tha cô, cô không ngại cho ông ta nhìn một chút nhan sắc.

Ngày hôm sau, Bạch Tô thay đổi địa điểm khác, lần này không đυ.ng người đàn ông kia nữa, cô nhẹ nhàng thở ra, không nghĩ tới trên đường về văn phòng, cô nghe mấy người là trong phòng thông tin đang nói chuyện bát quái.

"Nghe nói, hôm nay lão dương bị sa thải, nghe nói là đích thân Cố tổng ra lệnh sa thải."

"Nên sớm sa thải ông ta mới đúng, tay chân không sạch sẽ, thường xuyên nhìn phụ nữ bằng loại ánh mắt da^ʍ tà, loại này sắc lang còn lưu tại công ty làm gì, chờ ăn tết a."

"Chính là trước kia công ty cũng chưa bao giờ quản quá những việc này a, rốt cuộc lão dương cũng không có làm ra cái gì hành động quấy rối gì, cũng không có chứng cứ.."