Chương 8: Đầu Mỹ Nhân Ngư này không dễ nuôi tám
Nữ Chính thì ngu ngốc không phát hiện những bất thường, bọn họ đã tỉ mỉ thêu dệt những âm mưu thâm độc, chu đáo từ trước.
Cô hừ lạnh, không khỏi than thở trong lòng, mọi chuyện sẽ rắc rối hơn rất nhiều nếu không loại bỏ được những kẻ gây rối này.
Những ngày tiếp theo, mỗi ngày Ly Cửu đều ở trong phòng hai tiếng, Trạch Lạc bắt đầu phớt lờ cô, nhưng dần dần cũng có phản ứng lại, sẽ dựa theo cô nói tới làm.
Nửa tháng sau, vết thương của Nữ Chính đã khỏi hoàn toàn, Ly Cửu đứng trong ao chỉ cách nhau một lớp rèm, cô tháo tấm rèm ra, ánh sáng từ ao chiếu vào phòng, Mỹ Nhân Ngư xinh đẹp màu lam, đuôi cá tỏa ra những tia sáng nho nhỏ.
“Xin chào, tiểu Mỹ Nhân Ngư, ta tên là Hi Nhĩ, ngươi thật xinh đẹp.” Hi Nhĩ tay đặt lên tấm kính pha lê, ánh mắt sáng như rực lửa, vui vẻ chào hỏi, không hề nhớ đến vết thương khi bị cắn.
Nhân Ngư Trạch Lạc bơi đến gần nàng, vẻ mặt hiền hậu, ngây thơ như Nữ Chủ, vẻ đẹp quყến rũ.
Tiểu nhân loại nhỏ bé trước mặt này, nếu không phải lần trước nó cắn vào tay, có thể hay không liền không thể nhìn thấy cô, trong lòng nổi lên một tia hưng phấn, đôi mắt trở nên nóng bỗng, ý cười yếu ớt trên mặt như ẩn như hiện.
Nghĩ rằng Nhân Ngư cuối cùng đã học được cách chiều lòng, Ly Cửu không ở lại nữa, cô còn có nhiều việc phải làm. Công tước Linton sắp tổ chức lễ trưởng thành cho Cát La, tên này không phải cảm thấy cái này không hài lòng chính là cái kia không vừa mắt.
Sau nhiều lần trăn trở, tới tới lui lui thay đổi hàng trăm phương án, thẳng đến khi cô nói ra đây chính là do nữ chính chọn, hắn mới chịu ậm ừ cho qua.
Nhân Ngư Trạch Lạc dư quang thời khắc đều chú ý nhìn một người, trong lòng hiện lên tia bất mãn, hắn tạt nước trong bể ném vào mặt cô, hồ nước sớm đã bị một tần phong ấn trong suốt.
Ly Cửu nghe tiếng nước, bước chân không dừng, gắt gao mà đóng lại cửa phòng.
Vẻ mặt không vui liếc sang phòng bên cạnh, có vẻ như còn chưa học được giáo huấn.
Nữ Chủ Hi Nhĩ ở buổi thành niên của Cát La nhận thức thêm một số quý nữ, các nàng thường xuyên hội tụ cùng nhau, xem nhân ngư biểu tình cùng thái độ, bọn họ cùng nữ chính hoàn toàn không giống nhau.
Qua sự so sánh như vậy, Nhân Ngư Trạch Lạc đã phát hiện ra sự khác biệt ở Nữ Chủ và tò mò về cô, hai người ngày đêm thân thiết với nhau và nảy sinh những tình cảm khác.
Nữ Chủ Hi Nhĩ thường xuyên quên kéo màn, tùy ý nhân ngư nhìn trộm.
Đương nhiên Ly Cửu sẽ không để thứ cảm xúc không cần thiết này nảy mầm.
Hành ngày trước khi nữ chính đi nghỉ ngơi, cô sẽ kéo tấm màn che khuất Mỹ Nhân Ngư Trạch Lạc lại, Trạch Lạc bơi trong nước theo động tác của cô, như thể đang không hài lòng với cách làm của cô, đối với Ly Cửu lúc nào tỏ ra một khuôn mặt hung dữ.
Cô lạnh nhạt kéo màn che lại, hoàn toàn che khuất mặt hắn.
Nhân Ngư Trạch Lạc vẫy đuôi khuấy nước để thu hút sự chú ý của Ly Cửu, nhận ra ý tưởng của bản thân, hắn đột nhiên khựng lại, thu hồi đuôi cá của bản thân lại.
Giống cái ác liệt, có cái gì tốt đẹp đâu chứ, hắn cố tình xoay người, lặn xuống đái hồ bắt đầu tiến vào giấc ngủ.
Trong bữa tiệc trưởng thành, Cát La mặc bộ vest tối màu, nụ cười mỉm nhẹ nhàng, khuôn mặt tuấn tú, khắp người đều lộ ra một cổ thần bí, hơi thở toát ra một cổ thần bí cấm dục.