Chương 7: Đầu Mỹ Nhân Ngư này không dễ nuôi bảy
Nhân Ngư Trạch Lạc vừa xuống nước, liền vẫy người bọt nước nổi lên tung tóe, bắn khắp người Ly Cửu, dòng nước lớn thấm ước lên cả người cô.
Cặp kính cũng theo đó mà dính nước, trước mắt là một mảnh sương mù mênh mông.
Cát La chế nhạo, thu kiếm lại nói: “Hy vọng Ly Quản gia Lý sẽ không mắc phải sai lầm gì.”
Trước khi rời đi, hắn liếʍ môi, ánh mắt tà ác lạnh lùng, tốt nhất không nên rơi vào tay hắn. Hắn rất có hứng thú với việc làm cho khuôn mặt ngàn năm không thay đổi đó trở nên sống động.
Ly Cửu mặt không biểu tình bước xuống cầu thang, tạm thời tháo kính ra, nhặt đồ ăn đặt lên bệ đá cạnh bể bơi.
“Ăn cơm, không muốn bị ép buộc kéo lên, liền ngoan ngoãn lên đây cho ta.”
Nhân Ngư Trạch Lạc đang bơi lội trong hồ nước lớn, Ly Cửu xem ra hắn đây là còn chưa học được giáo huấn, bèn kéo sợi dây trên mặt nước, thô bạo kéo hắn ra khỏi mặt nước, đối mặt trực tiếp với vẻ mặt tức giận của hắn.
Cô đè thấp giọng nói, từ trên cao nhìn xuống với vẻ trịch thượng rồi nói: “Ngươi đây là muốn bị nhổ hết răng ra mới chịu ngoan ngoãn đúng không? Bây giờ ta liền giúp ngươi nhé?”
Nhân Ngư Trạch Lạc mím môi quay người bỏ đi, Ly Cửu lạnh lùng nói: “Ăn cơm.”
Khuôn mặt của Lý Cửu không bị che khuất bởi cặp kính, cô có một đôi mắt liễm diễm quyến rũ với nốt ruồi đỏ dưới mắt, khuôn mặt thanh tú, tươi tắn khi nói, khuôn mặt cũng trở nên sống động lên, làm người đối diện tự động bỏ qua nét mặt lạnh lẽo trên gương mặt cô.
Dù cho Nhân Ngư Trạch Lạc có ngu ngốc đến đâu, hắn cũng biết nhân loại này đã giúp đỡ mình, hắn đối với cô đã không còn kháng cự như lúc đầu, hắn muốn trở về Đại Hải, trước khi thành niên hắn vô pháp đấu lại những nhân loại này, có lẽ biện pháp tốt nhất đó chính là tạm thời nghe lời, sẽ giúp hắn bảo tồn nhiều hơn một chút sức lực.
Nhân Ngư Trạch Lạc bắt đầu nhận lấy thức ăn lên, quay lưng về phía cô bắt đầu ăn.
“Mấy ngày nay ta sẽ dạy ngươi cách lấy lòng chủ nhân, nếu muốn xảy ra chuyện như vừa rồi thì hãy ngoan cố một chút, đến lúc đó mình ngươi sẽ đầy những vết bầm tím xinh đẹp, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, cũng sẽ không chạy thoát được và trở thành một mẫu vật.”
Đuôi cá xinh đẹp màu lam nghe thế cũng giật giật một cái, ăn xong bèn lặn xuống đái nước, Ly Cửu suy tư nhìn mặt nước.
Cơ hội mang hắn rời khỏi đây tốt nhất chính là cuộc nổi dậy vào nửa năm sau, Khi đó, binh sĩ trên dưới Cung điện Công tước đều đang chống đỡ kẻ thù, sẽ không có ai lại chú ý những khác. Trước đó, cô cần phải tìm được giao châu để giúp hắn biến hình, bước đầu tiên để bắt đầu cuộc hành trình trốn thoát.
【Chủ nhân, ba tháng nữa giao châu sẽ rơi vào tay đại ca của nữ chính, lúc đó hắn sẽ tặng nó lại cho Nữ Chính. 】
Luther, người anh cả có vẻ lạnh lùng và chính trực, cũng là một tàn nhẫn không khác gì Cát La. Để đoạt lấy tước vị, họ đã đem Nữ Chính cho Thái tử, cũng may, Nam Chính đã đến đuổi tới kịp thời, thế là bọn học đã đem tất cả trách nhiệm đẩy lên đầu Nhân Ngư Trạch Lạc.