Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Sau Khi Ta Rời Đi, Nam Phụ Hắn Đòi Sống Đòi Chết

Chương 4: Đầu Mỹ Nhân Ngư này không dễ nuôi (4)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 3: Đầu Mỹ Nhân Ngư này không dễ nuôi bốn.

Khi Ly Cửu trở về phòng, cơ thể hơi mệt vì mất máu quá nhiều, nhắc Sơ Bạch, trừ khi mục tiêu nhiệm vụ sắp chết liền không cần thông báo cho cô.

Đêm khuya, Sơ Bạch mở ra thông báo cảnh báo ầm ĩ,【Cảnh báo, cảnh báo, mục tiêu nhiệm vụ đang dần mất đi thể lực, cảnh báo, cảnh báo.】

Ly Cửu xoay người vùi đầu vào gối, tiếng động vẫn còn vang lên, cô khẽ ậm ừ, cau mày định tỉnh dậy thì tiếng chuông báo động chợt im bặt, cô lại ngủ thϊếp đi.

Sáng sớm, những tia nắng chiếu vào phòng, Ly Cửu ngồi dậy, vươn vai hỏi: “Sơ Bạch, tối đêm qua ngươi có cảnh báo sao.”

【Đúng vậy, thưa Chủ nhân, mục tiêu nhiệm vụ tối qua đã ăn xong đồ ăn và đã hồi phục sức lực, vết bầm tím do bị bóp cũng biến mất. 】

Cô giơ cổ tay trái vẫn còn đau nhức của mình lên, khả năng thể chất của Nhân Ngư quả thực nằm ngoài tầm với của con người.

Vẫn chịu ăn uống cho thấy tên này vẫn muốn quay về Đại Hải, cũng không uổng công hôm qua coi khích động hắn.

【 Chủ nhân, lần sau ngài có thể khéo léo hơn khi tiếp cận mục tiêu không? Mục tiêu nhiệm vụ kém chút nữa liền cɧết. 】

“Phương pháp hữu dụng là được. Lại nói, trạng thái hiện tại của hắn cũng không tệ, người chịu thiệt chính là tôi” Ly Cửu thần sắc nhàn nhạt, bâng quơ nói.

Sau khi rời khỏi giường thay quần áo, bàn tay vô tình bị kéo đau nhứt khiến cô hít hà một hơi sâu, mang lên mắt kính để che đi đôi mắt tưởng chừng đa tình của mình, lại là bộ dáng đoan chính nghiêm túc thờ ơ.

【Chủ nhân, ngài có thể sử dụng Thánh Thạch để chữa trị.】

Quên đi, còn chưa có phế, Thánh Thạch nên để dành cho những thời khắc mấu chốt thì hơn.

Cô thở dài nói: “Đã đến lúc tiếp tục làm nhiệm vụ rồi.”

Tùy tiện nói chuyện vài câu rồi thôi, thời gian trôi nhanh quá, trước tiên vẫn là đi xem Nữ Chính bên kia như thế nào rồi.

Ly Cửu đến trước phòng ngủ của Nữ Chính, gõ cửa ba lần rồi nói: “Tiểu thư Hi Nhĩ, cô dậy chưa?”

“Mời vào.” Một giọng nói nhỏ nhẹ từ bên trong truyền ra.

Ly Cửu mở cửa, Hi Nhĩ đang ngồi ở mép giường, tay để trên đùi, nàng mặc một chiếc váy trắng, khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay, trông Nữ Chính thật là dễ thương và yếu đuối.

Cô ưỡn ngực cúi đầu: “Bể bơi đã được xây xong, hiện tại chỉ cần đem Mỹ Nhân Ngư thả vào trong là được.”

Hi Nhĩ thì thầm “Mọi chuyện nghe sự sắp xếp của Ly quản gia.”

Ly Cửu không chút do dự nói: “Vậy thì Hi Nhĩ tiểu thư hãy nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa, vết thương lành hẳn mới có thể thả Nhân Ngư kia xuống hồ, trong thời gian này tiểu thư hãy nghỉ ngơi cho thật tốt.”

Nói xong, liền đi nhanh rời khỏi phòng, không thèm nhìn vẻ mặt đang sửng sốt của Nữ Chính.

Nữ Chính bị thương, hai người anh trai của nàng nếu nhìn thấy Nhân Ngư trong phòng nàng thì chắc chắn sẽ càng tức giận.

Cô bước về phía trước vài bước, quay lại và đi về phía phòng bên cạnh.

Khi Nhân Ngư Trạch Lạc cảm thấy có người đang mở khóa cửa, hắn ta bắt đầu cảnh giác nhìn chằm chằm về hướng người đang bước vào đây, Khi nhìn thấy đó là người đáng ghét ngày hôm qua, hắn ta lập tức quay lưng lại, toàn thân tỏ vẻ ghét bỏ và bài xích mười phần.

Tinh thần tốt như vậy, khôi phục rất khá đâu, Ly Cửu đi tới mép bể, lớn tiếng nói: “Nhưng thật ra có vài phần cốt khí, cũng không biết ngươi lấy cái thái độ này còn có thể sống sót bao lâu dưới tay quý tộc, người ta nói Mỹ Nhân Ngư có thể mê hoặc lòng người, làm nhân loại không tự chủ được nghe theo.... xem ra bất quá cũng chỉ là lời đồn mà thôi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »