Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Sau Khi Ta Rời Đi, Nam Phụ Hắn Đòi Sống Đòi Chết

Chương 15: Đầu Mỹ Nhân Ngư này không dễ nuôi (15)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 15: Đầu Mỹ Nhân Ngư này không dễ nuôi mười năm.

Trong nhà ăn, bốn người ngồi cùng một chỗ an tĩnh dùng bữa, trong không gian lớn như vậy, chỉ còn sót lại tiếng dao nĩa cùng mâm sứ va chạm.

Ly Cửu đơn giản làm sạch nước còn đọng trên người, từ từ tiến vào, yên lặng đứng cạnh cửa, mắt hạ xuống nhìn sàn nhà.

Cơ thể cô đột nhiên cảm thấy tê dại, có vài dạo ánh mắt lướt qua, nhìn như không nhìn, liên tục dừng lại trên người cô.

Mười mấy phút sau, bữa cơm kết thúc, Ly Cửu theo sát Nữ Chính, Hi Nhĩ hỏi vài điều về tình hình của Nhân Ngư, rồi cho phép cô lui xuống nghỉ ngơi.

Cát La tại sau lưng không nhanh không chậm lên tiếng, nói: “Ly quản gia, ta muốn cùng ngươi nói chuyện phiếm vài câu về yêu chim của ta.”

Nữ Chính quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào hắn, sau cùng liếc xéo Cát La một cái, sau đó giẫm chân liền đi tới chỗ Nhân Ngư.

Ly Cửu quay người tự giác bồi tội, nói: “Cát La thiếu gia, yêu chim của ngài tổn thương Nhân Ngư của tiểu thư, bất đắc dĩ ti chức đành phải động thủ đưa nó kích choáng.”

Cát La bỗng nhiên tỉnh ngộ, thấp giọng thì thầm nói: “Thì ra là thế, ta liền nói Hi Nhĩ làm sao lại đột nhiên đối ta phát cáu, cái này dã thú cũng không có gì đặc biệt, liền đầu Nhân Ngư đều gϊếŧ không được, còn bị người đánh ngất xỉu.”

Trong thanh âm tựa như cưỡng chế lấy một đầu hung lệ mãnh thú, gọi người sống lưng rét lạnh.

“Hôm nay cùng ly quản gia so tài lúc, đột nhiên xuất hiện chủy thủ, nhưng làm ta dọa sợ, tùy thời mang theo vũ khí, Ly quản gia là muốn làm cái gì đâu?” Cát La hai con ngươi đen như vực sâu, từ trước người vây quanh phía sau cô, giọng điệu giống như không hề bận tâm, khom lưng tại bên tai cô khẽ nói.

Tại sau lưng nắm lấy tay trái của nàng, Ly Cửu đầu choáng váng nặng nề, bản năng làm ra phản ứng, đưa tay tiến hành đánh trả.

Cát La vội vàng không kịp chuẩn bị nhận công kích, hắn dùng đầu lưỡi đè một chút đập trúng má trái, như cười như không nói: “Ly quản gia, đây là bị người nói đúng tâm tư, thẹn quá hoá giận sao.”

Ly Cửu nhìn hắn như thể có một lớp bóng mờ phủ lên. Cô lắc đầu, cảm thấy người trước mắt như bị một lớp huyền bí bao phủ, cảm thấy bản thân không còn sức để trụ tiếp, trước mặt mọi thứ đều bắt đầu mơ hồ không rõ ràng có cảm giác đau.

Trước khi mất đi ý thức, cô mơ hồ nghe thấy những lời giả chết.

Khi Ly Cửu tỉnh lại lần nữa, điều đầu tiên đập vào mắt cô là màu trắng của trần phòng, đây không phải là phòng của cô.

“Tĩnh.” Giọng nói nặng nề quanh quẩn bên tai.

Ly Cửu quay đầu về phía âm thanh phát ra, thấy một người nam nhân ngồi trên ghế cạnh giường, hắn mặc trên người áo sơ mi trắng, trong tay đang cầm công văn, thân hình ngay ngắn, cơ bắp cuồn cuộn, dù đang mặc quần áo cũng không thể che giấu được những đường cơ bắp khỏe mạnh, đô con của hắn.

Cô ngồi dậy, gọi: “Công tước đại nhân.”

Cảm thấy cơ thể có chút không ổn, cô cúi đầu xuống, sợi tóc tản ra trên gương mặt, trên thân đang mặc một bộ váy ngủ, tay trái đã được băng bó, tay phải thì còn căng chùng. Cô nghiêm mặt, hỏi: “Y phục ta?”

“Hầu gái đổi.” Công tước thu hồi văn kiện, đôi mắt đen như mực chăm chú nhìn cô.

“Ngươi đã ở phủ công tước bao lâu rồi?”

Ly Cửu đáp: “Một tháng nữa sẽ tròn nửa năm.”

Công tước nói với giọng điệu không thay đổi, nói: “Lâu như vậy, đây là lần đầu tiên ngươi ngất xỉu, tay suýt nữa thì bị phế, mấy lần trước đều vì sủng vật của Hi Nhĩ, Không bằng tận dụng lúc Hi Nhĩ vẫn chưa quá yêu thích nó, thì hãy xử lý nó đi.”

Sát ý ẩn hiện, công tước hỏi: “Ngươi nghĩ sao?”
« Chương TrướcChương Tiếp »