Chương 13: Đầu Mỹ Nhân Ngư này không dễ nuôi (13)
Cô bước lên cầu thang, đối mặt trực tiếp với Luther. Anh từ trên cao nhìn xuống cô, ánh mắt lóe lên, giọng điệu ngập ngừng: “Ly quản gia.”
“ Luther thiếu gia.”
Chào hỏi một tiếng, bước chân dừng lại một lúc rồi đi ngang qua hắn lên lầu.
Cô đi vào hồ nước trong phòng trên tầng hai, đi được nửa bậc thang, ném hắn vào rồi ngã sang một bên thở hổn hển.
Ly Cửu liếc nhìn Nhân Ngư Trạch Lạc đang chìm xuống đáy hồ hỏi: “Sơ Bạch, mục tiêu nhiệm vụ có ổn không?”
【Hiện tại đã không có nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là chủ nhân vừa đánh hắn bất tỉnh mà thôi.】
“Ồ, vậy thì tốt.” Chỉ cần hắn chưa chết là được, cô ngồi xuống một lát, nhéo nhéo cánh tay, trở về phòng chữa trị vết thương trước. Thuộc hạ ở đây không có tư cách xem bệnh trừ khi chủ nhân cho phép.
【 Chủ nhân, ngươi bị thương nặng như vậy, thật sự không cần dùng tới thánh thạch sao? 】
Ly Cửu cụp mi, hai mắt ngưng thần chăm chú nhìn cuộn vải, chậm rãi nói: “Hiện tại không có nguy hiểm đến tính mạng, về sau sẽ có nhiều cơ hội cần dùng trên con đường chạy trốn
Mọi chuyện cô chỉ thể dựa vào chính mình, cũng chỉ có bản thân là đáng tin nhất.
Cánh cửa vang lên, theo sau là giọng nói của người giúp việc từ bên ngoài truyền đến: “Ly quản gia, cô Hi Nhĩ đang đợi cô ở bể bơi trên tầng hai.”
“Được.” Cô đáp lại, mở tủ ra, bên trong toàn là đồng phục chỉnh tề, Ly Cửu thay xong quần áo, đeo kính lên rồi bước ra khỏi phòng.
Đến phòng trên tầng hai, Hi Nhĩ đanh ngồi trên bậc thang, đang lặng lẽ khóc nức nở, khi nhìn thấy cô tới, Hi Nhĩ vội chạy tới nắm lấy cánh tay cô, những giọt nước mắt sáng ngời trên khuôn mặt bất lực.
“Ly quản gia, tất cả đều là lỗi của ta, làm hại Mỹ Nhân Ngư bị thương, có kêu thế nào thì Mỹ Nhân Ngư cũng không tỉnh lại.”
Ly Cửu cương lấy thân thể, cắn chặt răng, nắm tay nàng, kéo ra khỏi người mình, “Hi Nhĩ tiểu thư, nó chỉ là quá mức mệt nhọc, nghỉ ngơi thật tốt, sẽ tự động tỉnh lại.”
Ly Cửu mở miệng nhắc nhở: “Ngài trước đi thay quần áo khác, sau đó liền phải cùng công tước dùng bữa.”
Mỗi tháng, các nàng cũng sẽ ở tụ tập lại một lần vào cuối tháng, tập hợp một chỗ ăn cơm, mặc kệ có bao nhiêu bận bịu, tựa như là mẫu thân nữ chính chính trước khi chết quyết định phép tắc.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ chính uể oải nói: “Tốt, ta biết, tiểu Mỹ Nhân Ngư liền nhờ ngươi chiếu cố.”
Ly Cửu gật đầu cam đoan, “Ngài yên tâm, ta đã biết.”
【 chủ nhân,mục tiêu nhiệm vụ thân thể suy yếu, cần ăn, thuốc trị thương trong tay người đối với hắn rất hữu dụng. 】
“Đã biết.” Ly Cửu nói xong, tiến lên chuẩn bị.
Đối với Sơ Bạch Ly Cửu hiểu biết rất ít về nó, chỉ biết toàn thân nó đen sì, xen lẫn một chút màu trắng, ở trong hư sâu thẳm, nó không biết quá khứ của cô, há miệng liền gọi cô bằng chủ nhân, thân thể bị quản chế, không có nó, không cách nào tránh thoát địa phương tối tăm không có mặt trời kia.
Từ đó, cô liền tiếp nhận đề nghị của nó, tiến vào nhiều dị thế giới khác nhau, để thoát khỏi hắc ám cùng với tìm kiếm chân tướng ban đầu.
Ly Cửu bước đi chậm rãi, đôi chân mảnh khảnh chân giấu ở bên trong quần tây, cô ngồi lên bật thang trước hồ nước, từ trên mặt nước tìm kiếm.