Sau khi ăn bữa sáng xong, Thẩm Vãn Dao trở lại phòng ngủ của mình, chui vào ổ chăn ấm áp, lấy quang não ra, chuẩn bị liên hệ với công hai Hoắc Y Tư.
Tài khoản quang não của công hai đã nằm trong danh sách bạn bè của cậu tự khi nào.
Thẩm Vãn Dao muốn dùng phương thức gửi tin nhắn để giao lưu với y.
Nhưng không ngờ lại lỡ tay ấn vào yêu cầu trò chuyện bằng video.
Bả vai Thẩm Vãn Dao run lên, cậu hoảng sợ, chưa kịp tắt yêu cầu thì video trò chuyện đã được kết nối…?!
Thanh niên beta cao lớn tuấn tú xuất hiện trong video.
Hoắc Y Tư về tới nơi làm việc. Y mặc áo blouse trắng, đeo kính gọng vàng không dính một hạt bụi, lạnh băng cấm dục. Y vốn là Beta, không bị du͙© vọиɠ của dã thú ràng buộc, giống như núi băng vĩnh viễn không tan chảy.
Khuôn mặt anh tuấn của y dính một vệt máu đỏ tươi, khiến làn da y càng thêm tái nhợt.
Thẩm Vãn Dao bị máu trên mặt y làm cho hoảng sợ, bả vai run lên bần bật. Y làm cậu nhớ tới rắn độc săn gϊếŧ con mồi mang vẻ ngoài vô hại đẹp mắt.
Hoắc Y Tư đeo găng tay y tế, chà lau sạch vết máu trên mặt, lễ phép cười khẽ: “Ngại quá, vừa mới làm thí nghiệm không chú ý.”
“Bạn nhỏ, xin chào nha.”
“……” Thẩm Vãn Dao chớp mắt: “Anh bảo tôi tìm anh thì mới không đem chuyện tôi mang thai nói cho ca ca.”
Hoắc Y Tư cười tủm tỉm gật đầu: “Tôi rất tò mò, là ai làm em mang thai hử?”
Thẩm Vãn Dao ngơ ngác.
Cậu cũng không biết là ai làm mình mang thai nha.
Cậu suy nghĩ, nếu cậu trực tiếp nói với công hai là mình không nhớ rõ đối phương là ai, không biết tên, đến cả mặt cũng không nhớ, vì khi đó cậu chỉ lo khóc.
Công hai nhất định sẽ vứt đi bề ngoài nhã nhặn, cười ra tiếng ngỗng kêu tại chỗ, nga nga nga ngỗng ngỗng mà cười nhạo đồ ngốc là cậu.
Thật mất mặt.
Thẩm Vãn Dao mím môi, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn: “Không muốn nói cho anh.”
Vì không để người khác cho rằng mình thật ngốc, cậu chỉ có thể làm bộ như không muốn nói ba ba của bảo bảo là ai.
Nụ cười của Hoắc Y Tư mất hút, ánh mắt y tối đi, giọng nói khàn khàn: “Bạn nhỏ Tiểu Vãn, tôi là người đầu tiên biết em mang thai, tôi có thể không nói cho ca ca tốt của em nhưng Tiểu Vãn phải thoả mãn câu hỏi của tôi, vấn đề này chính là một trong số đó.”
“Ca ca tốt của em mà biết em bị người khác làm cho to bụng thì sẽ nổi điên đấy.”
“Alpha thành niên cấp cao nhất của đế quốc mà phát điên, cũng không phải nói giỡn đâu.”
Hoắc Y Tư chỉ thấy thiếu niên trong video mím môi, đuôi mắt phiếm hồng vì không vui mà rủ xuống, đôi mắt màu hổ phách ướŧ áŧ, giống như bé thỏ hoang bị cướp đồ ăn, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp viết rõ sự khó chịu.
Thiếu niên không trả lời hắn mà quay cameras ra chỗ khác.
Ngay sau đó, Hoắc Y Tư thấy đôi chân trần trụi của Thẩm Vãn Dao xuất hiện ở trong video, làn da mềm mại trắng trẻo chiếm chọn màn hình.
Cơ thể Hoắc Y Tư hơi khựng lại một chút.
Thẩm Vãn Dao không thích người khác ra lệnh cho mình, cũng không biết Thẩm Việt Lâm nổi điên sẽ như thế nào, hẳn là giống như chó săn lớn tức giận, ôm ấp hôn hít là có thể trấn an được.
Cậu càng muốn để Hoắc Y Tư giúp mình khám chân.
Thẩm Vãn Dao để màn hình quang não trước chân: “Ngày hôm qua anh giúp tôi xoa đi chút vệt đỏ rồi, nhưng mu bàn chân vẫn còn vài dấu tay.”
Bàn chân trắng nõn vẫn hằn vài dấu tay mờ. Cậu biểu đạt sự bất mãn với Hoắc Y Tư, chân nhỏ dẫm lên chăn, nói như ra lệnh: “Ta không thích, làm sao để hết?”
Rõ ràng Thẩm Vãn Dao không thèm trả lời vấn đề của Hoắc Y Tư, nhưng Hoắc Y Tư vẫn như bị ma xui quỷ khiến mà trả lời: “Có thể lấy khăn lông ấm chườm lên, hoặc mua thuốc mỡ thảo dược về bôi…”
Giọng nói của Thẩm Vãn Dao truyền tới: “Biết rồi, vậy tạm biệt nha.”
Hoắc Y Tư: “?”
Hoắc Y Tư nhíu mày, gọi đối phương lại: “Không cần tắt video, vén vạt áo lên, để tôi nhìn bụng nhỏ của cậu.”
Vẻ mặt mù mịt của Thẩm Vãn Dao xuất hiện trên màn hình: “Hả? Vì sao?”
…… Bụng có cái gì đẹp à.
Hoắc Y Tư khôi phục biểu cảm ôn hoà, mắt xám dưới thấu kính nheo lại: “Tôi đang quan tâm em, em là Alpha lại còn mang thai. Trước mắt, không có bất cứ Alpha nào mang thai được, chuyện em mang thai bị truyền ra nhất định sẽ gây xôn xao.”
“Quan trọng nhất, em là nam Alpha, thể chất càng không thích hợp mang thai so với các giới tính khác. Trong thời gian mang thai, em càng cần được chăm sóc tỉ mỉ hơn Omega nhu nhược.”
Khoé môi Hoắc Y Tư nhếch lên, y nhã nhặn cười tủm tìm: “Tôi là bác sĩ ưu tú nhất đế quốc, ngoại trừ tôi, không một ai có thể chăm sóc tốt cho em. Nếu từ chối, đến lúc em không sinh được bảo bảo hay không biết cho bảo bảo bú sữa thì đừng khóc lóc tới tìm tôi.”
“Ngoan, để tôi nhìn xem cái bụng mang bảo bảo của em thế nào rồi.”
Thẩm Vãn Dao bị Hoắc Y Tư hù tới rồi.
Cậu ngoan ngoãn nghe lời đối phương, đặt quang não ở góc phù hợp, sau đó ngồi trên giường, sống lưng thẳng tắp, nghiêm túc vén áo ngủ lên.
Eo cậu không có chút thịt thừa, trắng trẻo mịn màng, miêu tả hoàn mỹ thế nào là mỹ nhân không xương.
Thẩm Vãn Dao không có chút tâm lý đề phòng mà thẳng eo để lộ bụng nhỏ bằng phẳng, không kiên nhẫn thì thầm: “Xem xong chưa? Bảo bảo trong bụng tôi khỏe mạnh không?”
…… Hiện tại còn chẳng nhìn rõ tình trạng của bảo bảo.
Kể cả là như thế, Hoắc Y Tư vẫn mỉm cười, thấp giọng nói: “Khỏe mạnh.”
Thẩm Vãn Dao không chút lưu tình thả vạt áo xuống, khuôn mặt diễm lệ xuất hiện trên màn hình, đôi mày cong lên mang vẻ đỏng đảnh: “Khỏe mạnh thì tốt, tôi với bảo bảo cảm ơn anh, tạm biệt.”
Cậu ngắt video trò chuyện.
Hết thảy lại trở nên yên tĩnh.
Thẩm Vãn Dao không nhịn được mà cảm thán với hệ thống: “Công hai thật nhiệt tình nha, còn đáp ứng chuyện chăm sóc tôi với bảo bảo.”
Hệ thống đáp lại: “Tuy không biết vì sao y đồng ý giúp cậu nhưng để phòng ngừa cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo, cậu vẫn không nên để y tham dự vào thời gian thai kỳ của mình. Tôi sẽ tìm xem có đạo cụ nào có thể giúp cậu bình an vượt qua thời gian mang thai, đến lúc đó cậu có thể bảo công hai là mình đã tìm thấy bác sĩ phù hợp hơn, không cần y nữa.”
“Đúng rồi, ngày mai có nhiệm vụ đi ức hϊếp thụ chính đó, hôm nay cậu có thể chuẩn bị trước.”
Thẩm Vãn Dao: OvO?
Hệ thống: “Nhiệm vụ của cậu là lâm thời đánh dấu thụ chính.”
Thẩm Vãn Dao ngơ ngẩn, vành tai trắng phiếm hồng: “Lâm, lâm thời đánh dấu?”
Cậu cũng không quá ngu ngốc, xuyên tới thế giới abo nhiều năm, cậu biết chút kiến thức sinh lý abo cơ bản.
Alpha cần cắn vào tuyến thể sau cổ Omega để lâm thời đánh dấu.