Quyển 1: Nam thần x Học bá - Chương 50

Mạc Ngôn mở mắt ra như đang suy tư điều gì đó rồi mở miệng: "Ngươi có công cụ nào tác động lên bọn họ không, chính là cái loại khiến ta không cần chủ động ấy!"

Hệ thống: "...Có! Bột xạ hương, sau khi uống vào cả người cô sẽ như tỏa ra xuân dược, chỉ người uống thuốc mới có thể giải! Nhưng chỉ dùng được cho đối tượng công lược có giá trị hảo cảm từ 95% trở lên!"

Mạc Ngôn nghe vậy liền nói: "Vậy có ảnh hưởng đến nhiệm vụ không?"

Hệ thống: "Sẽ không ảnh hưởng, chỉ cần cô vẫn phản kháng thì sẽ không ảnh hưởng!"

Mạc Ngôn dứt khoát chọn: "Vậy dùng cái này đi!"

Hệ thống: "Đổi bột xạ hương cần 5000 điểm, cô có muốn đổi không?"

"Đổi."

Mạc Ngôn cúi đầu nhìn viên thuốc nhỏ chợt hiện ra trong tay mình, trong lòng chửi thầm viên thuốc nhỏ như vậy mà mất tận 5000 điểm, hệ thống đúng là gian xảo!

Sau khi uống thuốc xong, Mạc Ngôn cau mày ngửi ngửi khắp người nhưng không ngửi thấy mùi gì, trên người chỉ có mùi sữa tắm hòa lẫn mùi hoa hồng thoang thoảng: "Gì vậy? Làm gì có mùi hương nào! Ngươi đang lừa ta sao!"

Hệ thống trả lời: "Phụ nữ không ngửi thấy mùi này! Cô không tin thì ra ngoài cho Nam Cung Minh ngửi thử đi!"

Mạc Ngôn có chút nghi ngờ hỏi: "Không phải ngươi nói chỉ dùng được cho đối tượng công lược có giá trị hảo cảm từ 95% trở lên thôi sao?"

Hệ thống: "Không có hiệu quả chứ không có nghĩa là không ngửi thấy!"

Mạc Ngôn ồ lên một tiếng, mở cửa muốn tìm Nam Cung Minh ngửi thử xem sao, nhưng khi mở cửa lại không thấy Nam Cung Minh đâu mà lại nhìn thấy Tư Đồ Dật đang do dự trước cửa phòng cô, cửa vừa mở ra hai người nhìn nhau liền giật nảy mình.

Mạc Ngôn nhìn anh, có chút kinh hãi nói: "Anh! Anh làm gì ngoài cửa vậy? LÀm em sợ muốn chết! Sao anh không đi vào!"

Tư Đồ Dật đã đến từ lâu, dò hỏi Nam Cung Minh mới biết được vết thương của Mặc Ngôn cũng không nhẹ, mặc dù trông rất đáng sợ cũng không quá nguy hiểm gì nhưng đối với cô gái nhỏ như Mạc Ngôn thì chúng vẫn rất nghiêm trọng, lại thêm biểu tình muốn nói lại thôi của Nam Cung Minh khiến Tư Đồ Dật lầm tưởng rằng Mạc Ngôn bị thương rất nặng!

Bây giờ nhìn thấy tình trạng sức khỏe và tinh thần của Mạc Ngôn đều rất tốt, Tư Đồ Dật thầm mắng Nam Cung Minh vài câu, trạng thái Tiểu Ngôn vẫn đang rất tốt, Nam Cung Minh lại nói ấp úng làm anh tưởng rằng Tiểu Ngôn bị thương không nhẹ chút nào!

Nếu như Nam Cung Minh ở đây, anh nhất định sẽ kêu oan thật to, anh đâu có ấp úng vì chuyện này, về phần chuyện gì, mặc dù không thể nói ra nhưng anh chắc chắn không phải vì lý do như Tư Đồ Dật nghĩ...