Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Xinh Đẹp Cứu Điên Phê Vai Ác

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đối với thể chất yếu ớt, Úc Chu cũng không có gì ngạc nhiên.

Anh gật đầu và cuối cùng chuyển sự chú ý sang gia đình ở giữa đại sảnh.

Tô Lam lớn lên thanh tú, làn da trắng nõn, dáng người thon thả, và không hề thấp trong số các omega.

Cha Tô bên cạnh tuy uy nghiêm nhưng trên lông mày cũng có vài phần do dự và buồn bã.

Mẹ Tô ôm Tô Lam nước mắt lưng tròng.

Bên cạnh còn có hai người anh alpha của Tô Lam, người anh cả tên là Tô Trác Uyên, người anh thứ hai tên là Tô Trì.

Hai người từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ im lặng, bây giờ rốt cục không đành lòng, bắt đầu cầu xin thay cho Tô Lam.

“Lam Lam không muốn gả qua, tướng quân muốn cưỡng ép cưới em ấy sao?”

"Cha à, mọi người trong thế gia đều biết Lam Lam cùng nhị hoàng tử yêu nhau, cuộc hôn nhân này chỉ là trò cười!"

Cha Tô vỗ bàn một cái, giận dữ nói: "Đủ rồi! Chẳng lẽ ta còn không biết sao?"

Đại sảnh nhất thời yên tĩnh không một tiếng động.

Cha Tô chậm rãi thở ra, nhìn xung quanh trong đại sảnh, đám người hầu lập tức hiểu ra, toàn bộ lui về.

Sau khi mọi người rời đi, cha Tô cuối cùng cũng nói: "Ta không muốn Lam Lam uỷ khuất mà gả đi, mặc dù gia tốc tướng quân hiển hách hơn chúng ta, nhưng ta cũng ủng hộ việc theo đuổi hạnh phúc của Lam Lam."

Tô Lam dường như vô cùng xúc động và càng khóc to hơn.

Cậu ta khóc một cách nhu nhược đáng thương, nếu không phải đã biết cốt truyện gốc và hiểu rằng sự phản kháng hiện tại của Tô Lam chỉ là vì cậu ta không muốn người khác biết rằng cậu ta đã bị đánh dấu vĩnh viễn, Úc Chu sẽ tin là cậu ta đang khóc thật.

“Chúng ta phải tìm người thay thế Lam Lam thôi.” Mẹ Tô nức nở nói: “Tìm một omega có hình dáng giống Lam Lam và gả cho tướng quân.”

“Lam Lam của chúng ta đẹp như vậy, làm sao có omega nào đáng yêu hơn em ấy?” Tô Trì nắm chặt nắm tay, một lúc sau mới buông lỏng ra.

Tô Trác Uyên vô tình nhìn quanh đại sảnh, chợt nhìn thấy Úc Chu đứng trong góc cúi đầu, bởi vì chân mềm mà không kịp bỏ chạy.

Phản ứng đầu tiên của gã ta cho rằng đối phương chính là người hầu, dám nghe trộm bí mật của nhà họ Tô, hắn đột nhiên cau mày chỉ về phía Úc Chu: "Ngươi, lại đây!"

Úc Chu bị sốc.

Nhưng anh vẫn làm theo mệnh lệnh của đối phương mà bước tới, bởi vì chân anh yếu mà bước đi rất chậm.

Vừa rồi anh không nhận ra rằng hình như mình đang đeo một sợi dây chuyền ở mắt cá chân, hình như trên mặt dây chuyền nhỏ xíu có những chiếc chuông nhỏ. Giờ phút này anh cứ bước đi từng bước, âm thanh va chạm rõ ràng khiến người ta bước đi cảm thấy ngứa ngáy.

Úc Chu đi đến một nơi cách trung tâm phòng khách năm bước, cúi đầu đứng yên bất động.

"Ngươi là ai?" Tô Trì nhìn chằm chằm Úc Chu, "Ngẩng đầu lên!"

Bọn họ đều hung dữ như vậy, omega nhỏ cảm thấy có chút ủy khuất.

Tuy nhiên, anh không đi ngược lại hướng của cốt truyện hiện tại mà từ từ ngẩng mặt lên và nhìn về phía gia đình này.

Vào thời điểm đó, tất cả vẻ đẹp trên thế giới đều bị lu mờ.

Mọi người trong Tô gia, ngay cả Tô Lam, tất cả đều choáng váng tại chỗ.

Khuôn mặt của thiếu niên này quá mức xinh đẹp, với mái tóc đen và đôi mắt nâu, trông kém đặc biệt hơn rất nhiều người có mái tóc vàng và mắt xanh ở Lam Tinh, nhưng lại trông tinh tế và ngây thơ hơn rất nhiều.

Một đôi mắt trong veo ẩm ướt khiến người ở đối diện không nhịn được mà phải hít thở khó khăn. Chiếc mũi cao thẳng tinh tế, hoàn hảo giống như người trong tranh, đôi môi hồng nhạt…
« Chương TrướcChương Tiếp »