Quyển 1: Chương 5:

Dạ Đông và Thập Cửu đứng bên ngoài im lặng mà nhìn nhau như thể đang biết đối phương đang suy nghĩ điều gì, nhưng rồi nhanh chóng đứng nghiêm lại trước cửa không một chút mất cảnh giác. Mặc dù cả hai đều là người thân cận bên người y nhưng chủ nhân thật sự của họ lại là cái người đang ở bên trong phòng làm chuyện tình thú vui vẻ.

Bên trong Tạ Đình Ảnh, ánh nến mờ nhạc chiếu khắp căn phòng giữa ánh nến đó, sau bức ¹bình phong có một cặp thân ảnh quấn quýt truyền miên.

¹Bình phong: là một loại đồ dụng được đặt đứng, nó bao gồm nhiều tấm bảng kết nối nhau, bằng bản lề hoặc là bẳng phương tiện khác. Bình phong có nhiều dạng thiết kế và được tạo ra từ nhiều loại vật liệu khác nhau, chủ yếu dụng để coi trang trí, sự dụng để chia phòng, hoặc là bằng nhiều cách khác, giống chắn lại gió. Mạc Cửu Thiên dùng tay bẻ hay chân y, đoá hoa mềm mại nhanh chóng bị tách ra, theo động tác mở ra của chủ nhân mà dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong nhanh chóng ra bên ngoài.

Do trước đó hắn đã dùng ba ngón tay khuyếch trương bên trong âʍ đa͙σ y nên bây giờ thứ cứng rắn đó của hắn ngắm ngay hoa huyệt y một phát "phốc" vang lên cả dươиɠ ѵậŧ hắn nhanh chóng đi vào hoa huyệt.

Mặc dù đã qua màn dạo đầu nhưng dù gì đây cũng là lần đầu của y nên dươиɠ ѵậŧ hắn vừa vào được hơn nửa cây thì bị kẹp chặt lại.

"Hức, đau..rút..rút.rút ra ngoài đi".

Không chỉ y cảm thấy được cơn đau đó mà cả hắn rõ ràng cũng không dễ chịu gì cả dươиɠ ѵậŧ hắn bị kẹt đến phát đau.

"Quốc sư thả lỏng đi, người kẹp ta chặt quá".

Hai bàn tay y xiết chặt khăn trải giường, những đốt ngón tay trắng bệt cả ra, mồ hôi cũng bắt đầu lấm tấm trên chiếc lưng trắng mịn của y như thể đang nói rằng y cũng đang khó chịu và kìm nén lắm rồi.

"Người hãy cứ thả lỏng, còn lại để ta lo".

Hắn dùng lời dịu dàng mà nói với y, rồi lại dịu dàng mà hôn lên môi y, lần này không giống lần trước nụ hôn lần này rất dịu dàng và đầy ngọt ngào, y cũng dần chìm theo nụ hôn đó.

Thấy y dần thả lỏng hắn cũng dần đút hết cả cây gậy thịt vào, hắn buông môi y ra bắt đầu lướt xuống nơi hơi nhô ra như một ngọn núi nhỏ giữa ngọn núi đó có một thứ gì đó hồng như một cách hoa mai, hắn há miệng ngậm lấy đầṳ ѵú y vào miệng, bắt đầu ra sức mà mυ"ŧ như thể chỉ cần mυ"ŧ mạnh thì hắn có thể uống sữa vậy.

Lưỡi hắn nhanh chóng liếʍ quanh vầng vυ" y sau đó lại dùng hàm răng nhẹ nhàng ma sát kí©h thí©ɧ y.

Thấy y đã bắt đầu có cảm giác hắn bắt đầu nhẹ nhàng đâm rút.

Cơ thể y bị hắn kí©h thí©ɧ liên tục, đầṳ ѵú vừa đau vừa ngứa rất khó chịu, nơi dưới kia rõ ràng khi nãy rất đau mà bây giờ lại nãy sinh cảm giác khô nóng và trống rỗng một cách kỳ lạ.

Theo sư đâm rút nhẹ nhàng của hắn cơ thể y cũng bắt đầu tiết ra chất dịch bôi trơn giúp cho sự ra vào của hắn dễ dàng hơn.