Chương 1: Giáo Bá

Tám giờ rưỡi tối, đồn công an đường Tân Kiều, thành phố Ninh Thủy.

Dư Thiên ngồi ở văn phòng cảnh sát nhân dân ngậm uống hút uống một hộp sữa bò, đôi mắt xuyên thấu qua cửa kính nhìn về phía đại sảnh bên ngoài. Mặt kính chiếu ra một đứa trẻ với khuôn mặt nho nhỏ và đôi mắt đen tròn tròn.

Bên ngoài rất náo nhiệt, hai người đàn ông uống rượu say làm loạn gần đó bị mang đến, bọn họ say đến không biết gì, trong đó một người thét to mắng lớn, một người khác thì mềm như cọng bún, từ trên ghế trượt xuống, ngã xuống sàn co rúm, rồi khi người kia la hét động kinh thì chui xuống dưới ghế.

Hộp sữa trong tay bị uống hết, kêu lên tiếng ục ục. Dư Thiên từ trên ghế nhảy xuống, ném hộp sữa bò vào thùng rác.

Chị gái cảnh sát đi tới cười rộ: “Aiza, bé ngoan!”

Chị ôm Dư Thiên đến sô pha, ngồi xổm trước mặt cô bé hỏi: “Tiểu Thiên, em nhớ bố mẹ mình tên là gì không?”

Dư Thiên không hé răng, chỉ dùng đôi mắt đen nhánh nhin chằm chằm chị.

Không tìm được tin tức từ cơ sở dữ liệu, không có người thông báo trẻ con đi lạc, hỏi đứa bé cũng không được gì. Chị cảnh sát nhân dân trong lòng bất đắc dĩ, sờ đầu đứa trẻ mà an ủi: “Đừng sợ, anh chị sẽ nhất định tìm được ba mẹ cho Tiểu Thiên, em ở đây chờ một chút được không?”

Chị cảnh sát đưa cho Dư Thiên đồ ăn vặt đã cướp được từ đồng nghiệp, rồi dặn dò đồng nghiệp cùng phòng chăm sóc đứa bé.

Đối với đồn công an đường Tân Kiều mà nói, đứa bé đi lạc được người đưa đến đây ngoài lớn lên xinh đẹp thì cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng đối với người là “bé gái 2 tuổi thất lạc người nhà” mà nói, cô bé lại có thân phận đặc biệt.

Cô bé là người xuyên việt, còn có hệ thống, lưng mang nhiệm vụ công lược của người xuyên việt.

Ở bên người cô bé trôi lơ lửng một điểm ánh sáng màu xanh, đây là hệ thống của cô bé, theo như lời nó nói, danh hiệu của nó là 65.



Từ lúc Dư Thiên vào thế giới này, hệ thống 65 không nói một lời, giống như đã chết từ lâu. Giờ phút này ánh sáng màu lam nhu hòa kia đột nhiên lập lòe, giọng hệ thống 65 truyền đến.

[Ký chủ, nhân lúc chưa cùng vai chính gặp gỡ, cô thật sự không suy xét đổi con đường công lược sao? Bên tôi có thể cung cấp miễn phí một cơ hội lựa chọn! Chúng ta lại chọn một lần, được không?]

Câu hỏi cuối cùng có vẻ hèn mọn như thế.

Dư Thiên nhìn ánh sáng nhỏ lập lòe, duỗi tay bắt nó.

Hệ thống 65 lóe lóe, trong giọng nói mang theo nghẹn ngào được nhân tính hóa : [Thôi xong, cô bị cơ thể này ảnh hưởng, giống như một đứa trẻ, chắc chắn sẽ không phối hợp tôi.]

Làm một hệ thống công lược, nhiệm vụ của nó là phụ trợ ký chủ đi các thế giới công lược người nhiệm vụ, có được tình yêu của người phải công lược, chờ tình cảm có giá trị đến “Yêu hơn cả sinh mệnh” thì xem như nhiệm vụ thành công.

Nhưng, lần này nó trói định kí chủ không đi con đường bình thường.

Lúc mà nó trói định thì Dư Thiên vừa tử vong không lâu, báo cho cô nhiệm vụ, cô không thể hiện ra sự mừng như điên khi có thể xuyên qua và sống lại, ngược lại giống như nghe thấy thông báo tăng ca của cấp trên, mắt thường có thể thấy được cô uể oải hơn, lẩm bẩm: “Vì sao đã chết còn phảui tiếp tục công tác.”

Sau khi dò hỏi biết được đáp án thực sự không có cách nào cởi trói, cô hết hi vọng mà chấp nhận nhiệm vụ không thể không làm, nhưng tiếp theo, cô lại có thao tác làm hệ thống 65 khϊếp sợ.

Đầu tiên, cô lấy ra viên thuốc quan hệ huyết thống từ lễ vật người mới.

Loại thuốc này ghi là [Khi bạn cắm sừng đối tượng nhiệm vụ mà không muốn bị phát hiện, thuốc này có thể trợ giúp bạn khiến đứa trẻ trong bụng từ con người khác biến thành con của nhiệm vụ đối tượng] là một thứ dùng để tránh hiểm khẩn cấp, sản phẩm tránh cho lật xe.

Nhưng ký chủ của nó, Dư Thiên , hai mắt vô thần nhìn chằm chằm thuốc quan hệ huyết thống ba giây, sau đó trực tiếp sử dụng thuốc ở cơ thể của mình.



Ký chủ đi vào thế giới nhiệm vụ có hai phương thức, một loại là vào trong cơ thể mà người kia đã từ bỏ sinh mệnh, cách thứ hai là bịa đặt ra một thân thể không thuộc về thế giới đó.

Cách thứ hai không tiện ở chỗ, ở một số xã hội pháp chế sẽ trở thành không hộ khẩu,nên tương đối phiền toái. Hơn nữa tạo ra thân thể mới sẽ phải có kinh nghiệm, có khả năng nặn ra thân thể kì quái tạo thành ảnh hưởng sinh hoạt sau khi xuyên qua. Nếu nặn thân thể đứa trẻ thì không tránh khỏi bị tuổi tác ảnh hưởng thật sự biến thành tư duy trẻ con.

Giống với ký chủ Dư Thiên nặn người lại hơi thuần thục và phối hợp với thuốc quan hệ huyết thống, hệ thống 65 lần đầu tiên thấy.

Khi nó phát ra tiếng hét [Không được!] thì thân thể bị nặn rất giống bé gái đã bị thuốc quan hệ huyết thống ảnh hưởng, có tỷ lệ 80% giống với đối tượng phải công lược .

“Thế mà thành công, tốt quá.” Ký chủ tươi cười thõa mãn thật chói mắt.

[Ký chủ! Cô đang làm gì vậy!]

Lúc đó hệ thống hoảng loạn đến hỏng mất, quá kì quái.

[Cô thế mà biến thành con gái của đối tượng công lược!]

“Tình yêu là yêu, thân tình cũng là yêu, yêu một người xa lạ cần lí do, nhưng yêu con cái của mình không cần lí do. Tôi không muốn công lược, quá mệt mỏi, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi, làm con cái của đối tượng công lược trực tiếp có thể nằm thắng, như vậy không tốt sao?”

Sau đó sự tình đã biến thành như vậy. Hệ thống không xác định được làm thế ”giá trị tình cảm” có thể dùng được hay không, nó chỉ có thể đi theo ký chủ không hề ý chí chiến đấu và nhiệt tình này, thả xuống thế giới hiện tại.

Dư Thiên hai tuổi không để ý đến hệ thống, chơi chơi túi đồ ăn vặt trên bàn, thường thường nhìn đại sảnh bên ngoài.

Dư Thiên đã từng là người lớn xác thực bị tuổi của thân thể ảnh hưởng, nhưng cô còn nhớ rõ chính mình phải làm gì, cô phải đợi đối tượng nhiệm vụ thế giới này đến. Hệ thống cung cấp thông tin, nhiệm vụ đối tượng Tại Dã sẽ xuất hiện ở đồn công an này vào buổi tối hôm nay.

Thân thể trẻ con rất dễ dàng buồn ngủ. Khi Dư Thiên tựa vào sô pha mơ màng sắp ngủ, bên ngoài đại sảnh, hai mươi mấy thanh niên mênh mông cuồn cuộn tiến vào.