Đôi mắt Hạ Mân thâm thúy nhìn người phụ nữ động tình trước mặt.
Có một câu mà hắn cũng chưa nói, bộ dáng đẹp nhất của cô cũng chính là khi nằm dưới thân hắn. Dáng vẻ câu hồn giống như yêu tinh đẹp không gì diễn tả được.
Không ngờ cảm giác đâm vào tiểu huyệt lại mê người đến thế. Rất muốn cứ như vậy mà đắm chìm trong cơ thể dịu dàng của cô, cùng cô trầm luân trong bể tìиɧ ɖu͙©.
Mỗi một lần động côn ŧᏂịŧ đều đâm đến chỗ sâu nhất, kí©h thí©ɧ khiến Lê Viện kêu không ngừng. Mới vừa cao trào một lần, thân thể cô càng thêm mẫn cảm. Mà từ nãy đến giờ hắn vẫn chưa có bắn, côn ŧᏂịŧ vẫn cứng rắn như sắt.
Thịt non bao chặt lấy côn ŧᏂịŧ, như thể muốn chôn nó sâu trong thân thể cô. Mỗi một lần rút ra, sự cọ xát làm cho hai người vui sướиɠ đến cực hạn.
Phập! Phập!
Trong căn phòng vọng ra âm thanh kịch liệt va chạm, còn có tiếng nước chảy ra từ nơi riêng tư.
"Thật nhiều nước. Lâm Lâm chảy dâʍ ɖị©ɧ vì anh đúng không?" Hạ Mân hôn môi cô. "Thật thoải mái... Về sau mỗi ngày đều cho anh đâm có được không?"
Lê Viện ôm lấy eo Hạ Mân, theo cơ thể hắn làm vận động pít-tông, cả người cô như đang đong đưa trên mặt nước.
"Ừm... Ưʍ... Lớn quá... Côn ŧᏂịŧ của anh quá lớn, tôi chết mất..."
"Muốn mỗi ngày để cho anh làm hay không? Hả?" Hạ Mân thở hổn hển.
"Muốn, muốn... Nhanh lên nữa... Sâu một chút..."
"Đây chính là em nói. Em đừng hối hận..." Hạ Mân nở nụ cười xấu xa, bắt lấy eo nhỏ của cô, tốc độ trở nên nhanh hơn.
"A!! Quá sâu... Nhanh quá..."
"Làm bạn gái của tôi." Hạ Mân thở hổn hển, nghiêm túc nhìn cô. "Em đã có được thân thể tôi, thì phải chịu trách nhiệm với tôi."
"Anh là một người đàn ông... Ưʍ... Còn muốn... Chịu trách nhiệm... Sao? A..."
Đầu óc Lê Viện sắp mất đi năng lực suy nghĩ. Người đàn ông này tinh lực thật tốt, thọc vào rút ra lâu như vậy còn không có dấu hiệu mềm đi. Hơn nữa tốc độ còn rất nhanh, vẫn luôn duy trì trong thời gian dài, cứ như là uống phải xuân dược vậy.
"Đàn ông... Thì không cần chịu trách nhiệm sao? Đồng ý tôi... Làm... Bạn gái... Ha..."
Lê Viện chịu không nổi Hạ Mân đâm chọc, kẹp chặt mị thịt, làm cho hắn ra vào càng thêm gian nan. Nhưng mà như vậy càng thêm kí©h thí©ɧ.
Đôi mắt Hạ Mân đỏ lên. Loại kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời này khiến hắn cảm thấy như đang ở trên mây.
Vào thời điểm Lê Viện cao trào lần thứ ba, Hạ Mân rốt cuộc cũng bắn tinh.
Lê Viện cảm nhận được côn ŧᏂịŧ vừa mềm xuống lại có dấu hiệu cứng lên, dùng ánh mắt buồn cười nhìn hắn: "Đây là lần đầu tiên của anh à?"
Lần đầu tiên đã có thể lăn lộn cô lâu như vậy, sau buổi tối hôm nay cô còn xuống giường được hay không đây? Quả nhiên, là không nên chọc vào xử nam! Bây giờ muốn nhấc chân đi một bước cũng không được.
"Có phải lần đầu tiên hay không, rồi em sẽ biết." Hạ Mân ôm Lê Viện đi vào phòng tắm.
Trên người bọn họ đều dính nhớp. Tuy rằng đó là ái dịch của hai người, nhưng vẫn khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái. Hắn điều chỉnh nước ấm, đặt Lê Viện vào bồn tắm. Ra khỏi phòng thay khăn trải giường mới, sau đó để thân thể trần trụi quay trở lại phòng tắm, cùng Lê Viện làm thêm một màn nam nữ đại chiến.