Nhưng trong cuộc hôn nhân, mẹ Ôn luôn ép tư thái* của mình xuống rất thấp, ở sâu trong nội tâm vốn cất dấu tự ti, loại tự ti này theo thời gian trôi qua vẫn chưa bởi vì thái độ của cha Ôn mà biến mất, ngược lại cha Ôn càng săn sóc ôn hòa khiến sự tình càng ngày càng nghiêm trọng, sinh xong con, loại tính cách này làm cho mẹ Ôn bắt đầu nghi thần nghi quỷ, du͙© vọиɠ bị tính cách khống chế ngày càng lớn, bà có loại cảm giác cho rằng sinh xong con cha Ôn đối với mình càng ngày càng lãnh đạm, hoài nghi cha Ôn bên ngoài có người khác. Sau đó mỗi lần cha Ôn tan tầm đều kiểm tra điện thoại của ông, tìm người điều tra cha Ôn, cho dù trong ảnh chụp xuất hiện bất kì người phụ nữ nào cũng cãi nhau thật lớn với ông, thậm chí trộm theo dõi cha Ôn, rất nhiều lần ông nói chuyện với đối tác đều bị mẹ Ôn chỉ trích, có giải thích thế nào cũng không có hiệu quả, bà như thế làm cha Ôn cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt, không thể tiếp tục nhẫn nại, cuối cùng lựa chọn ly hôn.Mẹ Ôn cảm thấy hành động của mình là vì bảo vệ cuộc hôn nhân, không nghĩ đến kết quả làm cho người chồng luôn luôn bao dung bà ra quyết định như vậy, nháo một hồi thấy cha Ôn không thay đổi chủ ý, cuối cùng hung hăng đưa ra điều kiện: Ly hôn có thể, nhưng Ôn Bạch Nguyệt phải đi theo bà.
Trong khoảng thời gian ngắn mẹ Ôn đã không thể giữ được người mình yêu nữa rồi, nhìn con gái có diện mạo cực giống cha Ôn, mẹ Ôn vừa yêu vừa hận, tình cảm rất phức tạp.
Phụ nữ chính là loại sinh vật thần kì, nhìn Ôn Bạch Nguyệt, mẹ Ôn có khi sẽ bởi vì con gái lớn lên giống như người mình yêu mà tâm sinh mềm mại, có khi cũng sẽ bởi vì người yêu vứt bỏ chính mình mà đối con gái oán khí đầy bụng. Bởi vậy Ôn Bạch Nguyệt ở bên mẹ cũng không hạnh phúc, đối mặt với mẹ Ôn, cô không biết mình làm như thế nào mới là đúng. Một giây trước mỉm cười với cô, có thể ngay giây tiếp theo sẽ đối với cô vừa đánh vừa mắng.
Bởi vì cha Ôn mỗi tháng đều gửi tiền nuôi nấng, cho dù mẹ Ôn không đi làm cũng có thể sinh hoạt thật tốt, cho nên tất cả thời gian nhàn rỗi đều dùng trên người Ôn Bạch Nguyệt, bà yêu cầu đối với Ôn Bạch Nguyệt cực kỳ nghiêm khắc, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều phải học, giống như muốn Ôn Bạch Nguyệt trở thành hoàn mĩ.
Ôn Bạch Nguyệt cũng tranh đua, cái gì cũng có thể học được rất tốt, mọi thứ đều xuất sắc, từ nhỏ chính là nhân vật được trường học chú ý.
Nhưng bởi vì tính cách cô rất lãnh đạm nên cơ bản tất cả mọi người đều xa cách với cô, người như cô chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể kết giao. Tuy rằng bởi vì khuôn mặt xuất chúng, thường được nam sinh thổ lộ, nhưng những người đó lại không có tố chất nên không ai có thể thấy cô lãnh đạm xa cách mà vẫn kiên trì được.
Hạ Lẫm không giống, hắn là người duy nhất cố gắng theo đuổi người mặt lạnh như Ôn Bạch Nguyệt, năm lần bảy lượt thử tiếp cận cô, dù Ôn Bạch Nguyệt lạnh nhạt hoặc là mở miệng cự tuyệt, nói quá mức, Hạ Lẫm cũng chỉ thấy buồn lúc ấy hoặc tức giận trong chốc lát lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt cô, lại là một bộ dáng cái gì cũng chưa xảy ra.
Ôn Bạch Nguyệt đã từng nhìn từ xa cảnh tượng Hạ Lẫm cùng đám hồ cẩu bằng hữu ở bên nhau, lúc ấy thiếu niên được một đám người vây quanh ở giữa, mọi người ẩn ẩn lấy hắn cầm đầu, cô không rõ ràng vẻ mặt của hắn lắm nhưng thấy hắn rũ mắt, lười nhác dựa nghiêng trên lan can, khí chất tự phụ trên người toát ra tự nhiên. Người có được loại tư thái kiêu ngạo này với người thường xuất hiện trước mặt Ôn Bạch Nguyệt khác nhau một trời một vực.
Hạ Lẫm hắn có sự kiêu ngạo, gia thế cũng không đơn giản cho nên dù ở trong trường học đấu đá lung tung, hiệu trưởng, giáo viên đều mở một con mắt nhắm một con mắt. Người như vậy có thể ở trước mặt một cô gái hạ thấp tư thái, chính là yêu thật lòng.
Có lẽ Ôn Bạch Nguyệt cũng biết điểm này, cho nên cũng mặc kệ Hạ Lẫm tiếp cận. Chỉ là do gia đình mình bất hạnh nên cô đối với chuyện tình cảm này tâm vẫn luôn phòng bị, không chịu giao tình cảm thật sự, vẫn luôn không chấp nhận Hạ Lẫm. Hạ Lẫm đã trả giá bảy phần thiệt tình, Ôn Bạch Nguyệt chỉ có thể xem như trả ba phần. Cho nên khi Hạ Lẫm hồng con mắt muốn Ôn Bạch Nguyệt chờ hắn trở về, Ôn Bạch Nguyệt cũng không có ý kiến.
Hạ Lẫm đột nhiên biến mất, sinh hoạt của cô nhìn như cũng không có gì thay đổi. Cô vẫn như cũ là người ưu tú đủ để cho người khác nhìn lên, sau lại lấy thành tích cực tốt thi vào đại học tốt nhất. Lên đại học không thiếu nhất chính là ong bướm, cũng không phải không có người lì lợm la liếʍ, dùng phương pháp giống Hạ Lẫm tiếp cận cô năm đó, nhưng không biết vì sao, nhìn tất cả người này trong lòng cô lại hiện lên hình ảnh con mắt Hạ Lẫm ửng đỏ muốn cô chờ hắn, khuôn mặt vừa ngây ngô lại kiên định.