Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Toàn Năng

Chương 2: Trọng sinh không làm con rối 02

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chờ Bạch Nguyệt lại lần nữa ngồi ở trên giường nhìn về phía hắn, Hạ Lẫm mới phản ứng lại, đi hai bước đến mép giường, như là tính toán đưa bao nilon màu đen phình phình trong tay cho Bạch Nguyệt, nhưng mới vừa vươn tay, thân thể cứng lại một chút, hắn như đột nhiên nhớ tới cái gì, cắn răng, sắc mặt không tốt, tay nắm túi khẩn trương, nhiệt độ trên mặt lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ hướng cổ phía dưới lan tràn.Cuối cùng hắn cũng thỏa hiệp, duỗi tay, thô lỗ nhét túi vào l*иg ngực Bạch Nguyệt một bên đè nặng túi không cho cô mở ra, một bên ngạnh cổ giọng nói khàn khàn rống lên: “Uống nhiều nước ít vận động không được ăn cay, đồ sống hoặc đã nguội, nhớ phải ăn bữa sáng…… Thuốc giảm đau mỗi lần một viên, uống nhiều không tốt với sức khỏe……” Hắn nhìn Bạch Nguyệt an tĩnh chăm chú nhìn mình, âm thanh dần dần thấp xuống, cuối cùng không biết vì sao run run một chút, vài câu sau đã nhỏ đến mức không thể nghe thấy.

Sau một lúc lâu hắn lại trừng mắt nhìn cô một cái, hơi chật vật mà quay đầu: “ Tôi đi trước!”

Bạch Nguyệt còn không kịp phản ứng gì, Hạ Lẫm bên kia đã ba chân bốn cẳng chạy trốn, xa xa truyền đến tiếng cửa bị đóng mạnh , trong tầm mắt cô chỉ còn lại tấm mành trắng đong đưa.

Duỗi tay mở túi nilon màu đen, bên trong lộ ra mấy bao được đóng gói màu sắc rực rỡ, bên cạnh là hai gói đường đỏ cùng với một hộp thuốc giảm đau, mấy thứ này lộn xộn, vương vãi trong túi. Bạch Nguyệt nhìn vài giây, đã tưởng tượng ra hình ảnh thiếu niên lén lút nhìn xung quanh như có tật giật mình, khuôn mặt đỏ lên, lén lút mua đồ dùng của con gái.

Mặt cô cũng hiện lên chút hồng, coi như không có gì ngượng ngùng khép túi lại. Kiếp trước cô sống đến hai mươi tuổi, nhưng chuyện yêu đương cũng chưa nói qua một lần, gặp loại chuyện này, cũng không khỏi cảm giác hơi xấu hổ. May mắn Hạ Lẫm đã rời đi, nếu không cô thật đúng là không biết đối mặt với hắn như thế nào.

Trong trí nhớ Ôn Bạch Nguyệt cũng không phát sinh một màn này, chỉ là bởi vì Bạch Nguyệt xuyên vào khi Ôn Bạch Nguyệt đang học thể dục, lúc chạy 800m Ôn Bạch Nguyệt đang trong kì sinh lý mệt đến không thở được thêm việc tiếp thu cốt truyện dẫn đến đau đầu kịch liệt, cô lập tức hôn mê bất tỉnh, khi ý thức mông lung chỉ nghe thấy có người hô to tên mình và bế lên, người đó hơi thon gầy, có vẻ vô cùng đáng tin cậy.

Ôn Bạch Nguyệt là con một trong gia đình, năm năm trước, Ôn Bạch Nguyệt cũng từng có cuộc sống hạnh phúc, có sự yêu thương của cha mẹ mình. Mẹ Ôn, cha Ôn là người cùng thôn, cha Ôn là sinh viên đầu tiên trong thôn từ vùng núi hẻo lánh bay ra làm kim phượng hoàng, thêm việc cha Ôn cao lớn tuấn mỹ, người tuổi cao có học thức đặc biệt có phong thái ôn nhu nên được nhiều cô gái ái mộ. Tất cả mọi người cho rằng cha Ôn sẽ cưới một cô gái diện mạo xinh đẹp thuộc phần tử trí thức làm vợ, về sau dễ dàng định cư ở trong thành phố, khiến người ta không nghĩ tới chính là cha Ôn sẽ muốn kết hôn với mẹ Ôn.

Chuyện cười bây giờ có vô số ngay cả người nhà mẹ Ôn cũng không thể phủ nhận cha Ôn là lựa chọn tốt nhất, hoàn toàn không cần vì cái gọi là thân bất do kỉ* mà không yêu thương chính mình nhất. Nhưng một mặt cha Ôn kiên trì thực hiện lời hứa, về mặt khác mẹ Ôn đã sớm đối với cha Ôn anh tuấn, ưu tú nhất kiến chung tình, biết được mình có cơ hội ở bên hắn đã mừng như điên hận không thể gả qua ngay lập tức, vui mừng còn không kịp, không đồng ý cái gì? Mà người nhà mẹ Ôn nhìn thấy như vậy cũng chỉ là thở dài, không ngăn cản nữa.

(*) Thân bất do kỷ: 身不由己 (Shenbùyouji):Không được phép quyết định hành động của bản thân, hoàn toàn phụ thuộc vào người hoặc vật khác.

Hôn sự cứ định xuống như thế, sau khi kết hôn có lẽ cha Ôn không thâm tình như mẹ Ôn nhưng tôn kính thì vẫn có, cha Ôn cũng chưa bởi vì mẹ Ôn bình thường mà làm lơ hoặc khinh thường bà, theo thời gian càng dài, hai người dần dần trở nên vừa ăn ý, ấm áp.
« Chương TrướcChương Tiếp »