“Hiếm khi ra ngoài, hay là chúng ta đi xem thứ khác đi.”
Đồng Quế Hoa kéo cô đi xuống lầu, đến quầy văn phòng phẩm, kẹp tóc và các quầy hàng tạp hóa khác.
“Được.” Từ Nhân gật đầu.
Lúc này, trước cửa Cung tiêu xã đối diện đường cái vang lên một trận ồn ào, còn xen lẫn tiếng gào khóc thảm thiết của phụ nữ.
Các nhân viên bán hàng rảnh rỗi liền đi theo khách hàng ra khỏi quầy, chen chúc ở cửa xem náo nhiệt.
Đồng Quế Hoa thấy thế, cũng kéo Từ Nhân chạy tới:
“Có chuyện gì vậy? Sao lại có nhiều người thế?”
“Nghe nói là công nhân nhà máy cơ khí, đi làm lơ đễnh, bị máy móc nghiền nát tay.”
“Trời đất! Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Không phải là người nhà đến gây chuyện đó sao! Tuy nói bản thân anh ta cũng có trách nhiệm, nhưng bị thương trên đường đi làm, được tính là tai nạn lao động, nhà máy ít nhiều gì cũng phải bỏ tiền ra.”
“A! Thì ra là nhà này! Vậy thì chẳng trách!”
“Cậu quen à?”
“Sao lại không quen! Chính là nhà ở con hẻm kế bên nhà mình đó, nhà này nổi tiếng là trọng nam khinh nữ, con trai thì được xem như bảo bối, con gái thì bị xem như cỏ rác, chọn đối tượng cho con trai, xem mắt hết lần này đến lần khác, lần nào cũng không vừa ý, con gái cũng đến tuổi lấy chồng rồi, nhưng chưa từng nghe họ nhắc đến việc sẽ sắp xếp xem mắt cho con bé, mình đoán chắc là muốn để dành con gái đến khi nào con trai ưng ý đối tượng nào thì gả cho người ta để lấy sính lễ, bây giờ thì hay rồi, con trai bảo bối bị đứt tay, chẳng phải là được phen làm loạn lên sao!”
“...”
Từ Nhân chen chúc trong đám người, nghe những lời nghị luận ồn ào bên tai, ban đầu cô cũng chẳng để tâm, chỉ cảm thấy người công nhân kia thật đáng thương, mất đi một bàn tay, cho dù nhà máy có bồi thường một khoản tiền, thì có thể sống được bao lâu?
Nghe một hồi, cô bỗng cảm thấy có gì đó sai sai - Sao lại giống với gia đình cực phẩm của nữ chính trong truyện vậy?
Cha mẹ trọng nam khinh nữ, anh trai bị tai nạn lao động tàn tật...
Cô không khỏi rùng mình một cái.
“Từ Nhân, cậu sao vậy?”
Đồng Quế Hoa thấy sắc mặt cô trắng bệch, tưởng rằng cô bị cảnh tượng máu me đầm đìa mà mọi người miêu tả làm cho sợ hãi, vội vàng kéo cô ra khỏi đám đông, “Đúng là đáng sợ thật đấy, mình nghe mà dựng cả tóc gáy, chúng ta mau về trường thôi!”
Từ Nhân giữ cô ấy lại: “Không! Mình còn muốn mua một ít đồ!”
Cô muốn mua một ít đồ ăn ngon cho chị dâu và cháu trai.
Hy vọng là thai kỳ này của chị dâu sẽ diễn ra suôn sẻ, có một kết cục hoàn toàn khác với trong truyện.
Từ Nhân sắp xếp lại mạch suy nghĩ, nhận thức rõ ràng -
Chỉ cần chị dâu không phải là người đầu tiên hy sinh, thì cô cũng có thể sống sót.
Vì vậy, ngoại trừ thịt cần dùng phiếu và kẹo, bánh ngọt cao cấp bị giới hạn số lượng không mua được, thì những món khác, cô đều chọn một ít những món nhìn vừa mắt.
Lại mua cho cha mẹ, chị dâu, cháu trai mỗi người một tấm vải may quần áo, còn có thêm vài cuộn chỉ màu để may vá.
Cho đến khi trong túi không còn một đồng nào.
Đồng Quế Hoa nhìn mà lắc đầu: “Từ Nhân, cậu mua nhiều như vậy về nhà, mẹ cậu sẽ không mắng cậu chứ?”
“Sẽ không đâu. Cậu xem mình cũng đâu có tiêu hoang phí, phần lớn đều là để mua vải. Cha mẹ mình đã nhiều năm rồi không may quần áo mới, chị dâu mình từ khi về nhà đến giờ cũng chưa từng may quần áo mới. Nói thật với cậu, thành tích của mình có thể duy trì được như bây giờ, hoàn toàn là nhờ anh trai mình, may cho mọi người trong nhà một bộ quần áo mới là ý nghĩ mà mình luôn ấp ủ, chỉ là trước kia không có điều kiện...”
“Từ Nhân, cậu thật tốt bụng!” Đồng Quế Hoa nhìn cô với vẻ mặt cảm động, “Nếu mình mà có nhiều tiền như vậy, chắc mình sẽ chỉ nghĩ đến việc mua vải may quần áo cho bản thân thôi. Chẳng trách lần trước về nhà, mẹ mình lại bảo mình học tập cậu nhiều hơn. Cậu đúng là tấm gương sáng của mình!”
Từ Nhân nghe vậy thì có chút xấu hổ.
Thầm nghĩ, bạn học à, cậu nghĩ nhiều rồi, mình chỉ là muốn bảo toàn cái mạng nhỏ này, không muốn phải đi lao động cải tạo ở nông trường, không muốn chết trẻ, chết sớm như vậy thôi.
...
Chuyện gặp phải trên đường ngày hôm đó, khiến cho Từ Nhân vừa lo lắng bất an, vừa âm thầm cảnh giác:
Bối cảnh kết hôn của nữ chính đã được dựng lên rồi, tiếp theo có phải gia đình cô ta sẽ bắt đầu tìm kiếm đối tượng có thể đổi được số tiền sính lễ kếch xù hay không?