Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Này Quá Chó

Chương 21: Sinh Con Á?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Uông Vũ Quy cũng không thúc giục, kiên nhẫn chờ đợi Tưởng Đạo Lý lấy lại tinh thần.

Cũng may Tưởng Đạo Lý tuy rằng bị Uông Vũ Quy đặt liên hoàn câu hỏi nên có hơi lag, nhưng chỉ lag chốc lát vậy thôi, trong mạt thế này có loại người nào hắn chưa thấy qua đâu?

Rất nhanh Uông Vũ Quy đã chờ được câu trả lời của Tưởng Đạo Lý, chỉ là trong lời nói mang theo một chút gì đó khó tin: “Ân nhân, khu an toàn đúng là có dị năng giả hệ thực vật, nhưng làm sao tôi biết được họ thích ăn cái gì? Hơn nữa thức ăn bên khu an toàn này cũng không tồi, khó để họ làm công cho cô lắm, trừ khi đồ ăn của cô có thể giúp họ thăng cấp dị năng thì may ra.”

“Ừm? làm thế nào mới thăng cấp được dị năng?”

Uông Vũ Quy hỏi rất thành thật, Tưởng Đạo Lý dở khóc dở cười: “Tôi mà biết thì tôi đã không ở đây rồi!!!.”

Hệ thống nghe được Tưởng Đạo Lý nói như vậy cũng nhanh chóng đế thêm vào một câu: 【 mau dẹp cái suy nghĩ kì cục của cô đi! Nếu những dị năng giả ấy mà làm công cho cô, tên ta sẽ viết ngược!! 】

“N ngược lại vẫn là N mà?.” Uông Vũ Quy không hề mắc lừa.

【 Xùy Xùy, dù sao cô cũng đừng nghĩ nữa. Hơn nữa nếu cô đi ship cơm hộp thật, cô định ship đi như nào? Chạy bộ qua à? Chờ cô đưa được đến nơi thì cơm cũng lạnh rồi! 】

“Đây đúng thật là vấn đề.” Uông Vũ Quy nghe vậy sờ sờ cằm, “Xem ra phải tìm một cái xe.”

Nghĩ như vậy, Uông Vũ Quy lại gửi cho Tưởng Đạo một đoạn voice chat: “Tiểu Tưởng, ở khu an toàn xe bán như nào đấy?”

Rõ ràng lớn hơn mấy tuổi so với Uông Vũ Quy, bạn học “Tiểu Tưởng” ở bên kia câm nín vài giây, lúc này mới trả lời: “Không bán, xe đều là của tiểu đội dị năng giả. Hơn nữa ở khu an toàn các phương tiện giao thông không phải là dùng tinh hạch để đổi, mà là phải hoàn thành nhiệm vụ chỉ định mới có thể đổi, những cái nhiệm vụ đó đều là nhiệm vụ lớn, một người không hoàn thành được đâu.”

“Không thử thì sao biết được?” Uông Vũ Quy không tin.

“Một người thật sự không thể làm được đâu.” Tưởng Đạo Lý bất đắc dĩ.

“Biết đâu tôi lại có thể? Anh nói thử xem.”

“Một cái nhiệm vụ lớn mới nhất là —— sinh con.”

Uông Vũ Quy: “……”

Hệ thống: 【……】

Hay quá, một người công nhận là không làm được.

Cô chịu thua.

Tưởng Đạo Lý dường như đoán được phản ứng của Uông Vũ Quy, gửi thêm một đoạn voice chat, giọng nói xen chút ý cười: “Ân nhân, hay là như vầy, tôi đi hỏi thử xem có tiểu đội dị năng giả nào đồng ý nhượng lại xe không, nếu có thì tôi liên hệ lại cô.”

“Ừ, cảm ơn, nếu có dầu hữu cơ cũng được.” Uông Vũ Quy nghĩ đến mình đang ở nhà máy nông nghiệp, vội vàng trả lời một câu.

Hệ thông lại làu bàu thêm một câu: 【 cho dù có dầu máy, chẳng lẽ cô còn định lôi máy kéo đi ship cơm hộp à? 】

“Sao lại không nhỉ?”

Hệ thống tự bổ não hình ảnh cái máy kéo nửa ngày cũng không đi được bao xa, sau đó Uông Vũ Quy là một cô gái như hoa như ngọc ngồi trên đó ôm hộp cơm hộp, đằng sau có lẽ còn có bọn tang thi theo sau muốn cướp bóc nhân loại, hình ảnh kia nhất định là một hình ảnh rất ‘’đẹp’’: 【 hahahahaha, cô thích là được. 】

Uông Vũ Quy không quản hệ thống đang âm dương quái khí, hiện tại không có phương tiện đi lại, bản thân cô cũng không có quá nhiều nguyên liệu nấu ăn, không bằng sửa chút máy móc đi cung ứng.

“Hệ thống, mày có bản vẽ mấy cái cải tạo máy móc nông nghiệp thành vũ khí không?”

【 bản vẽ phiền bỏ xừ, tôi có video! 】

Hệ thống cấp cho Uông Vũ Quy vô số cái video, Uông Vũ Quy nhìn lướt qua, biểu cảm có chút một lời khó nói, bởi vì những cái đó video đều là cái gì mà “người này quá trâu bò, đã đem máy gieo hạt thành máy trồng lúa tự động”, “một cao thủ ở dân gian đã tay không cải tạo máy móc nông nghiệp!”.

Dù thế những Uông Vũ Quy vẫn là thành thật mà xem qua một lượt, sau đó liền bắt đầu tay không đi sửa máy, không thể không nói máy móc nông nghiệp có rất nhiều thứ có thể lấy làm đồ phòng thân.

Sức mạnh của Uông Vũ Quy vốn đã lớn, đùa nghịch đống máy móc kia cũng không cần cố sức, chỉ cần một lát đã sắp xếp xong đống máy móc của cả công ty phụ cận.

Làm xong đống í đã là buổi tối, Uông Vũ Quy vội vàng vội làm cho mình một cái bánh khoai tây bắp cải, thêm một bát canh xà lách giải quyết cho qua.

【 cô định đi nghỉ ngơi à? 】 nghĩ Uông Vũ Quy cũng coi như là vội vội vàng vàng cả ngày nay, hệ thống hỏi thăm một câu.

Còn tưởng Uông Vũ Quy sẽ nằm ườn, kết quả tinh thần lại rất tốt: “Nghỉ gì mà nghỉ, còn chưa làm chính sự đâu.”

【 Chính sự gì? 】 hệ thống tự nhiên thấy không tốt lắm.

“Trồng rau.”

【……】 quả nhiên.

“Tới tới tới, bách khoa toàn thư, mau dạy tao trồng rau như nào đi.” Cũng không biết có phải là do có thể lập tức trồng rau hay không, mà Uông Vũ Quy hiếm khi khen tặng hệ thống một câu.

Hệ thống nghe vậy giật mình, qua một hồi lâu mới ho nhẹ một tiếng: 【 nếu cô đã nói như vậy, thân làm bách khoa toàn thư tôi sẽ cố gắng giúp cô vậy. 】

“Mày cũng không cần miễn cưỡng thế đâu.”

【 Tóm lại trước tiên trồng đậu Hà Lan trước đi. 】

“Oke.” Uông Vũ Quy lên tiếng, đem toàn bộ đống đậu hà lan hôm qua lấy được ra, sau đó lại dựa theo hệ thống hướng dẫn đi rửa sạch, ngâm, chuẩn bị vật đựng.

【 Trong lúc phải ngâm đậu thì chúng ta có thể ra ngoài trồng khoai tây và xà lách. 】

“Ò.”

【 đào mương, sau đó gieo giống, khoảng cách giữa các hạt tầm khoảng 15cm. 】

Uông Vũ Quy lôi ra hạt giống xà lách và màm khoai tây, đầu tiên là cắt nhỏ khoai, sao cho mỗi miếng đều có một đến hai mắt mầm, lại chạy ra bên ngoài ruộng rải phân tro, tiếp theo dựa vào lời hệ thống mà gieo xuống.

Thế nhưng Uông Vũ Quy cũng không để ý rằng, cô tùy ý đo đạc, lại đúng 15 centimet, không sai một ly, sự chính xác này đến lão nông cũng chưa chắc làm được.

Hệ thống trong lúc nhất thời có chút kinh ngạc, lại một lần nhận thức được, kí chủ nhà mình tuy bị tâm thần nhưng cũng không hề đơn giản.

Hệ thống đang ở xuất thần, nào ngờ ngay lúc ấy, cách đó không xa truyền đến tiếng “Bùm”, ng·ay sau đó là một tiếng tang thi rống giận.

“Hả?” Uông Vũ Quy đột nhiên ngẩng đầu lên.
« Chương TrướcChương Tiếp »