Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Này Quá Chó

Chương 20: Bọn họ thích ăn cái gì?

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Ừ, nếu cứ thế ăn thì không ngon đâu.” Uông Vũ Quy vừa nói vừa thả và miếng thịt vào, rất ít, chỉ vài miếng ở dưới đáy nồi.

【 Có ít quá không vậy? 】

“Đủ rồi.” Uông Vũ Quy ném vài miếng thịt béo ngậy vào xào, chỉ chốc lát sau những những miếng thịt đó đã ra một lớp mỡ, chờ đến ra đủ mỡ, Uông Vũ Quy lúc này mới xé một ít bắp cải ném vào, xào lửa lớn cho đến khi bắp cải hơi mềm, Uông Vũ Quy lấy ra thêm nửa cái màn thầu nữa.

Màn thầu này cũng không ngon lắm, đã nhỏ lại còn đen đen, rất cứng, Uông Vũ Quy vừa mới cắn thử một miếng đã thấy không ngon mà càu nhàu.

Nhưng Uông Vũ Quy cũng không để ý lắm, xé nhỏ màn thầu ra, ném vào trong nồi, xào cùng với thịt và bắp cải.

Nước và mỡ từ khi nãy xào chảy ra được màn thầu hút hết, Uông Vũ Quy áng chừng thời gian, nhanh chóng đổ đồ ăn ra đĩa. Thấy lửa cháy to, Uông Vũ Quy lại vội vàng rửa sạch sẽ nồi, đồ nước vào đun sôi một nồi nước.

Nước muốn sôi phải mất một lúc, Uông Vũ Quy lựa chọn ăn món kia trước, cô cầm đũa lên ăn thử, món trứng xào nấm ăn rất ngon, thịt xông khói xào bắp cải cũng rất đưa miệng, độ béo của thịt không con, phần muối dư cũng được màn thầu hút hết, hương vị thích hợp, màn thầu bởi vì nước từ bắp cải cũng mềm xốp hơn nhiều, thậm chí ngoài giòn trong mềm, rất là ăn ngon.

Đồ ăn quá thơmngay cả tang thi ở trong tủ đông cũng không nhịn được mà “Rầm rì” một tiếng.

Uông Vũ Quy rất thản nhiên, thậm chí còn nhàn nhã mà nghịch máy truyền tin, kết quả liền phát hiện Tưởng Đạo Lý đã vòng bạn bè, cũng là đang ở ăn cơm, trên ảnh chụp có chút hoàng màn thầu, tương, cùng với thịt xào khoai tây thái xắt, Tưởng Đạo Lý viết cap “Quá hạnh phúc.”

Hmm?

Uông Vũ Quy xốc lại tinh thần, sau đó lục tìm thông tin liên lạc của Tưởng Đạo Lý, gửi thẳng bức ảnh của cô qua.

Chỉ qua một lá, Uông Vũ Quy liền tháy máy truyền tin rung lên hai lần, tất cả đều là tin nhắn của Tưởng Đạo Lý:

“Vai chuong, ân nhân, đồ ăn của cô nhìn ngon thế!”

“Ở đâu ra thế?”

Uông Vũ Quy bình tĩnh trả lời: “Tôi tự làm.”

“A a a a a, tôi cũng muốn ăn! Ân nhân, cô có làm cơm hộp không!? Nếu cô đi ship cơm hộp, chắc chắn cả khi an toàn sẽ sôi sục lên đấy.” Tưởng Đạo Lý bởi vì quá kích động, không nhắn nữa mà gửi thẳng voice chat.

Thật ra hắn không hề thực sự muốn cô đi ship cơm hộp, chỉ là cảm thán đôi chút thôi.

Kết quả Uông Vũ Quy nghe xong lại sáng bừng mắt, ngay cả đồ ăn cũng không thèm ăn, gửi ngược lại cho Tưởng Đạo Lý một cái voice chat “Anh cảm thấy nếu tôi đi ship cơm hộp, rồi dùng hạt giống hoặc sức lao động trao đổi, liệu có ổn không?”

【…… Tôi biết mà. 】 đối với mạch suy nghĩ kì lạ của Uông Vũ Quy, hệ thống biểu đạt mình đã quá quen rồi, thậm chí còn bồi thêm một câu: 【 Nếu như vậy, cô định cho cả những dị năng cấp cao đi làm ruộng để trao đổi à? 】

“Quá hợp lí!!!” Uông Vũ Quy nghe vậy, đôi mắt càng sáng.

【…… Cái dm tôi đang châm chọc cô cơ mà! 】 hệ thống châm chọc theo thói quen, kết quả Uông Vũ Quy mỗi lần đều có thể tiếp nhận nó một cách kì cục.

Đáng tiếc Uông Vũ Quy hoàn toàn không để ý tới hệ thống đang lải nhải, lại gửi cho Tưởng Đạo Lý một đoạn voice chat nữa: “Khu an toàn có những dị năng giả hệ thực vật không? Bọn họ thích ăn cái gì á? Có thể trao đổi với tôi không”

Tưởng Đạo Lý ở bên kia nghe được không hiểu mô tê gì, có chút theo không kịp mạch não của Uông Vũ Quy.
« Chương TrướcChương Tiếp »