【 Đây là nấm à? 】 hệ thống có chút kinh ngạc, Uông Vũ Quy lại có thể phát hiện ra thứ này trước cả nó, mà nó vẫn nghĩ đây là rêu xanh.
“Ừ.”
【 Thứ này không trồng được đúng không?. 】
“Ồ.”
【 Cô rốt cuộc là muốn làm gì? 】
“Tao ăn nó không được à?” Uông Vũ Qυყ đầυ đầy chấm hỏi.
【…… Ok. 】 hệ thống cũng chỉ nhớ rõ Uông Vũ Quy muốn trồng trọt, hoàn toàn quên mất cô cũng cần ăn.
Chờ đến khi Uông Vũ trở lại thị trấn thì trời đã xế chiều, Uông Vũ Quy không quay lại ngôi nhà trước đó mà đi thẳng đến công ty cung cấp máy móc nông nghiệp. Ở đây có đầy đủ các loại máy móc nông nghiệp như máy gieo hạt, máy làm cỏ, máy cắt cỏ, nhưng lại không có dầu máy nên hoàn toàn không sử dụng được.
Nơi này rõ ràng đã bị lục soát, không còn thức ăn, thuốc men, v.v. Tuy nhiên,…
Uông Vũ Quy đã tìm thấy một số hạt giống cũ từ văn phòng công ty. Đáng tiếc, chúng không phải là hạt giống đồ ăn, nghĩ đến hạt giống đồ ăn bị người ta cướp đi rồi, chỉ còn sót lại một số ít hạt giống hoa.
Uông Vũ Quy cũng không chê, thu gom tất cả, tỉ mỉ đem toàn bộ máy móc nông nghiệp công ty lục soát cẩn thận, xác định không có nguy hiểm, Uông Vũ Quy lúc này mới đặt lưng tủ lạnh xuống đất rồi đi vào bếp, nhặt hết những cái xoong nồi chảo bị vứt lung tung trong phòng.
Bởi vì lâu rồi không ai sử dụng, nên những thứ đó bám một lớp bụi đen rất dày, cũng sân sau của công ty có một cái giếng, dẫn tới nguồn nước chảy từ núi xuống ở thị trấn bên cạnh, ngày thường đại khái là dùng để giặt quần áo.
Cái giếng đấy chính là lí do Uông Vũ Quy quyết định ở lại đây.
Trước tiên cô lấy nước rửa xoong chảo, sau đó đặt ở giữa sân sau một cái bệ bếp đơn giản, vứt hết những đồ dùng không thể sử dụng bằng gỗ vào, liền bắt đầu nhóm lửa làm khởi cơm tới.
Uông Vũ Quy rửa sạch hết nấm nhiều lần, sau khi xác định không còn đất bẩn, cô để sang một bên cho ráo nước để sau sử dụng, sau đó lấy ra hai quả ớt cay từ quầy trao đổi, cắt nhỏ, cuối cùng lấy ra một quả trứng, thêm một ít tiêu vào và đánh đều.
Làm nóng chảo trước, đổ dầu vào đun nóng đến 70%. Đổ nhanh trứng vào chảo, sau đó dùng đũa khuấy trứng theo chiều kim đồng hồ, khi trứng vừa đông lại thì nhanh tay múc trứng lên. Cho ớt băm vào nồi xào cho đến khi có mùi thơm. Sau đó cho nấm đã rửa sạch vào xào trên lửa lớn. Khi nấm gần chín thì đổ trứng vào xào, đảo liên tục.
Rất nhanh, một địa trứng gà xào nấm thơm phức đã ra lò.
【 không phải đều là cho ớt vào như nhau à? 】 hệ thống so với thực đơn đối chiếu một chút.
“Ò, nhưng ớt này không tươi, cho vào không ngon bằng.”
【 Cô không biết nấu ăn mà? 】 hệ thống như lại một loạt thao tác nhanh gọn của Uông Vũ Quy vừa rồi, có chút không chắc chắn.
“Tạm tạm?” Uông Vũ Quy kỳ thật cũng không nhớ rõ lắm, chỉ là dù trong trí nhớ của cô không có, nhưng kí ức cơ thể lại rất rõ ràng.
Uông Vũ Quy một bên trả lời hệ thống, một bên cắt nhỏ vài lát thịt xông khói vừa trao đổi được.
Miếng thịt xông khói chỉ có kích thước bằng lòng bằn tay, phần lớn là mỡ. Trên đó có những đốm muối trắng nhìn không được ngon cho lắm.
【 Cô muốn ăn thịt xông khói? Thịt này trông không được ngon cho lắm đâu. 】