Chương 18: Đây Là Đồ Tốt

Uông Vũ Quy nói xong, như nhớ ra cái gì, từ trong túi mình móc ra tinh hạch, nhìn phía đội trưởng tiểu đội Giao Long bên kia: “Có thẻ trao đổi với mọi người một ít nguyên liệu nấu ăn và gia vị không? Nếu có hạt giống hay gì đó thì càng tốt.”

Cô vừa nhìn loanh quanh, thấy có nguyên liệu nấu ăn trong xe của tiểu đội Giao Long.

Đội trưởng tiểu đội Giao Long thấy thế có chút kinh ngạc, thật sự là không nghĩ tới Uông Vũ Quy thoạt nhìn yếu ớt, lại tùy tiện là có thể lấy ra nhiều tinh hạch như vậy. Nếu không phải lúc trước từng nhìn thấy cô cõng cái tủ đông, hắn thật sự muốn cho rằng này tiểu cô nương chính là kiểu chưa từng trải qua khó khăn gì.

Đội trưởng tiểu đội Giao Long với đội viên của mình nhìn nhau, sau đó lại nhìn thoáng qua trong tay Uông Vũ Quy, hiển nhiên là tinh hạch cấp hai, sau đó đều gật đầu đồng ý.

Chỉ cần có được tinh hạch cấp hai này nộp nhiệm vụ , có thể đổi không ít điểm và phần thưởng, so với bọn hắn hiện tại có mấy thứ kia, dù nhiều hơn thế cũng không cầm đi đổi điểm và phần thưởng được, dùng để thăng cấp dị năng cũng khá ổn.

“Trên xe chúng tôi không có quá nhiều thứ, nguyên liệu nấu ăn tương đối đơn giản, gia vị đầy đủ, hạt giống có rau xà lách, đậu tằm, khoai tây, cây củ cải đường và ớt cay.”

“Ok.” Uông Vũ Quy không chọn, có thể đổi được hạt giống là vui rồi, vì thế sảng khoái mà đưa ra tinh hạch, nhận một cái túi to từ đội trưởng tiểu đội Giao Long.

“Ân nhân, cô thật sự không theo chúng tôi à?” Người khác thấy Uông Vũ Quy trao đổi mấy thứ này, tuy rằng có chút kỳ quái, nhưng cũng không có xen vào, chỉ là tiện hỏi một câu.

“Ừ.”

Mấy người có chút không muốn bỏ cuộc, nhưng cũng biết không thể thuyết phục được Uông Vũ Quy, cuối cùng đội phó muốn báo đáp, đi đến trước mặt Uông Vũ Quy, đưa cho cô một thứ tương tự điện thoại, nhưng không hoàn toàn như một chiếc điện thoại, cũng nhỏ và nặng hơn nhiều

“Đây là máy truyền tin, sau tận thế dù rất nhiều trạm cơ sở bị tê liệt, việc trao đổi liên lạc như tê liệt, nhưng dây là một vật hiếm hơn nhiều, tuy rằng chỉ trong một vùng nhất định, nhưng ít nhất cái máy truyền tin này có thể giữ liên lạc với cô ở đây.

Đây là thứ khi hắn tới khu an toàn, dùng vật tư đổi lấy, tổng lấy liền hai cái, vốn dĩ chỉ nghĩ giữ một cái để dự phòng, phòng trừ bất trắc, nhưng lúc này hắn lại quyết định đem máy truyền tin này đưa cho Uông Vũ Quy.

【 đây là đồ tốt. 】 ở mạt thế không có gì so được với việc trao đổi được liên lạc cả.

“Cảm ơn.” Uông Vũ Quy đảo cũng không làm ra vẻ, trực tiếp nhận lấy.

Người đàn ông kia lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cười cười nói: “Ở đây có một số liên lạc tới máy truyền tin của chúng tôi, nếu cần gì giúp đỡ cô có thể gọi chúng tôi, đúng rồi, tôi tên Tưởng Đạo Lý.”

“…… Khá dễ nhớ, tôi têm Uông Vũ Quy.”

Tưởng Đạo Lý liên tục gật gật đầu, thấy tiểu đội Giao Long liên tục gọi, lúc này mới cùng Uông Vũ Quy tách ra, cùng tiểu đội Giao Long lên đường.

Mà Uông Vũ Quy nghịch cái máy liên lạc kia một chút, phát hiện thứ này thật ra so với di động khôngcó gì khác nhau, tuy rằng chỉ có một app, nhưng app phần mềm này vẫn có tác dụng, xem ra cho dù mạt thế, nhu cầu sử dụng vẫn rất cao.

Uông Vũ Quy chơi cái máy truyền tin, phát hiện quả nhiên là nạp bằng năng lượng mặt trời, nhưng thật ra có điểm thần kỳ.

Sau khi tìm hiểu rõ cách dùng, Uông Vũ Quy liền ném lại máy truyền tin vào túi, rồi vội vã quay lại thị trân trước đó.

Trên đường gặp được mấy tảng đá bám rêu, cũng không quên nhặt rêu trên đó về