Editor Ochibi
Anh, ngốc?
Tề Kỳ nhìn Hạ Thu không chút cố kỵ nhào vào trên giường lớn, giống như không hề cảm thấy không tự nhiên khi anh ở chỗ này.
Chân trắng nõn thon dài ở bên nhau, đá đạp lung tung giường, như đang tán thành lời mình nói.
Trên người cô đang mặc áo ba lỗ vàng trắng và quần đùi, giọng nói rầu rĩ truyền tới từ trên giường, giường, người mình thích, cùng một chỗ một phòng, cái loại khô nóng mà Tề Kỳ cảm nhận trong phòng y tế trường lại tới nữa.
Bởi vì có một lần kinh nghiệm, cho nên cảm giác này không làm Tề Kỳ thất thần như vậy, anh nhặt lên con cá sấu bông cao hơn một người từ mép giường Hạ Thu, chuẩn xác ném đến trên người Hạ Thu bao trùm cô lại, rồi sau đó đi qua kéo bức màn phòng ra.
Ánh sáng rực rỡ rọi vào phòng, sắc điệu màu vàng nhạt tràn ngập hơi thở thiếu nữ, nháy mắt hoà tan không ít ái muội và kiều diễm lúc nãy.
Tách ra chú ý như vậy, Tề Kỳ quả nhiên có thể bình thường suy nghĩ vấn đề.
“Thu Thu, em rốt cuộc đang nghĩ gì?” Tề Kỳ xoay đầu tới.
“Em cái gì cũng chưa nghĩ, Tề Kỳ, anh kéo em lên trước đi.” Hạ Thu ôm xoay người đẩy cá sấu ra, ăn vạ trên giường duỗi một bàn tay với Tề Kỳ.
Trong lòng cô vốn dĩ chính là muốn lấy sắc dụ dỗ Tề Kỳ.
Tuy rằng không tính được bước cuối cùng, nhưng chỉ cần làm Tề Kỳ cảm thấy, chuyện anh làm không tốt với cô, cần phải đem cô thành trách nhiệm trên lưng, vậy Hạ Thu cảm thấy mình đã thành công.
Nếu Tề Kỳ cứ thế rời khỏi cao trung Phổ Lãng, với thực lực kinh tế Hạ gia, chỉ cần lại trả một phí tài trợ khác, để Hạ Thu cùng chuyển đến chỗ Tề Kỳ, vậy vẫn được thôi.
Nhưng vấn đề là, nếu Tề Kỳ chuyển trường đến thành phố A, thế thì nhất định phải đến cao trung trọng điểm cấp tỉnh thành phố A —— trung học Quang Minh. Quang Minh và Đế Đô A Đại có kế hoạch liên hợp cử đi học, chỉ cần lấy được top 3 trong kỳ thi cao tam, là có thể lấy tư cách được cử đến học tại A Đại.
Trọng điểm là ——
Trung học Quang Minh không nhận học sinh vào bằng phí tài trợ.
Với thành tích Tề Kỳ vào Quang Minh dĩ nhiên là được, nhưng cô thì sao?
Đầu tiên, Hạ Thu học khoa văn, trung học Quang Minh chiêu sinh khoa tự nhiên. Tiếp theo, dù là văn khoa, thành tích cô ở cao trung Phổ Lãng cũng chỉ tầm trung bình, còn chưa kể lúc kiểm tra, luôn có người miễn phí đưa tới đáp án chính xác.
Cho nên từ đó ra kết luận, nếu không trói chặt Tề Kỳ lại trước khi Tề Kỳ chuyển trường, vậy cô chỉ có thể cách Tề Kỳ càng ngày càng xa, dù không có Hàn Chân Chân, cũng sẽ có vô số Lý Chân Chân, Vương Chân Chân.
Cô chỉ có thể ở Hạ gia trông Tề Kỳ trở thành CEO, đi lêи đỉиɦ cao nhân sinh! Nhiệm vụ thất bại, cô cũng cứ như vậy over.
Dù sao thì trừng phạt cho thất bại chính là bị xoá bỏ!
Cho nên cô cũng là bị Tề Kỳ ép phải nóng nảy, lúc này mới chó cùng rứt giậu, dùng hạ sách này.
“Mau mau ~ kéo em lên.”
Trong dư quang nhìn chăm chú vào phản ứng Tề Kỳ, anh sáng chói mắt kia từ ngoài phòng chiếu vào, nhìn lỗ tai đỏ của Tề Kỳ muốn hạ nhiệt, Hạ Thu hơi nhấp môi, cố ý ăn vạ dáng vẻ anh không kéo em không đứng dậy. Bộ dáng tùy hứng bướng bỉnh, buộc Tề Kỳ phải thuận theo yêu cầu của cô.
“Thu Thu, em rốt cuộc làm sao vậy? Có phải do chịu kí©h thí©ɧ từ bệnh kia không? Lý giáo y không phải đã nói sao, chỉ cần em chú ý cảm xúc, bệnh này sẽ không có chuyện lớn gì. Bạch Lãng không phải đã nguyện ý ở bên em sao, em còn không vui cái gì?”
Tề Kỳ nghi hoặc lẩm bẩm, vẫn không thể nề hà đã đi tới.
Mặt Hạ Thu lập tức tối sầm, cứng rắn nói “Em không thích Bạch Lãng, anh Kỳ, kéo em lên!” Cô nghĩ muốn trực tiếp đẩy ngã Tề Kỳ làm sao bây giờ?
Ánh mặt trời dừng trên giường lớn mềm mại, thiếu nữ da trắng như tuyết, khuôn mặt hắc bạch phân minh lại mê người như vậy, cho nên Tề Kỳ cố nén ngẩn người, cố ý đề cập đến Bạch Lãng vào lúc này, để kí©h thí©ɧ mình thức tỉnh từ trong trầm mê.
Nhưng không ngờ tới Hạ Thu nghe thế lại thô lỗ và trực tiếp phủ nhận, một cơn mừng như điên tựa pháo hoa nổ tung trong lòng, Tề Kỳ ngơ ngẩn vươn tay.
Hạ Thu thực hiện được cười cười, bỗng dưng nắm chặt tay Tề Kỳ duỗi tới.
Tóc đen rũ tán, trong mắt hạnh đen mà long lanh kia như đang nhỏ giọt rơi xuống, ý cười ngậm bên môi, chói mắt mà dụ hoặc đột nhiên dùng sức kéo xuống.