Bình thường lại xa hoa.
Nói một câu bị quỷ dựa cũng chỉ đến vậy mà thôi, bà cụ đã chết cũng không được đối xử như vậy.
Kỳ Dương và Dịch Tấn đều nhìn Diệp Minh: "?"
Diệp Minh: "!"
Ba mình già yếu mà lẩm cẩm rồi à?
"Không thể nào, tôi không tin."
Anh ta muốn về nhà tìm ba, nhưng trước khi vào nhà, anh ta nghe nói ba anh lấy trang viên ban đầu chuẩn bị để kinh doanh ra làm biệt thự cho Diệp Tô ở một mình.
Diệp Minh: ?
Định mệnh, lẽ nào Diệp Tô là con riêng của ba anh?
Mặc dù Diệp Tô không quay lại nhìn màn biểu diễn tuyệt vời của ba người nhà họ Diệp, nhưng cô cũng nhìn thấy một bức ảnh phát sóng trực tiếp do hệ thống chụp lại.
Hệ thống: "Haha, sắc mặt của Diệp Nhược Lan tái xanh! Diệp Anh Hoa kinh hãi đến ngây người, Diệp Vĩnh Niên đen như than, bọn họ có thể mở xưởng nhuộm được rồi! Để tôi xem giá trị hối hận của bọn họ…Định mệnh nó, sao vẫn là 0? Mức độ tức giận đã tăng lên 200% rồi! "
Mới 200%, nếu cô không làm bọn họ tức giận, bình trà hoa đào của cô sẽ trở nên vô ích!
Hệ thống: "Trà hoa đó cũng chỉ có mấy bông hoa, đã giấu đi phần lớn rồi."
Diệp Tô: "Cậu không hiểu."
Cũng không phải cô keo kiệt, là nửa tháng này cô đổi từ thần tiên của Linh Bích được hai túi trà hoa đào, nhưng tổng cộng chỉ có vài bông.
Hơn nữa, không thể keo kiệt với những thứ thần linh ban tặng, nên giữ lại để thể hiện sự giàu có và cao thượng của mình, lúc vừa rời khỏi nhà cô đã đi ngay, hoa trà Ngọc Bình trên bàn cô cũng chẳng thèm nhìn thêm một cái.
Xét cho cùng, hoa trà đối với người phàm mà nói là được lợi ích, nhưng với tiên tử lại chỉ là vật bình thường.
Rít, đau ghê.
Chỉ riêng cái bình đó thôi đã có giá trị lắm rồi! Cô không dám bỏ vào chiếc bình đã bị thế giới này đốt cháy, đó chẳng phải vừa kiểm tra sẽ bị lộ ngay à?
Vì khoảnh khắc xa hoa này, cô đã tốn rất nhiều công sức chuẩn bị, dù đơn vị đo lường là “bình” nhưng thực tế cô đều sẽ tính toán tỉ mỉ, hoa đào trong một bình không bao giờ có nhiều hơn chín bông.
Chín, số cực dương.
Đừng thấy số lượng ít, nhưng ít đi ý sâu xa, ít đi sự tuyệt đối.
Diệp Tô được Diệp Cao Minh hộ tống đến trang viên, ông cụ cũng nằm sau cánh cửa lắng nghe trong góc một lúc, đặc biệt là khi nghe thấy những lời suy đoán của Diệp Nhược Lan, ông tặc lưỡi một tiếng, lại ngồi xuống từ từ nhấm nháp trà hoa đào.
Ông không cùng họ ra ngoài vì sợ thế giới bên ngoài sẽ liên tưởng đến sự thay đổi của ông đối với Diệp Tô. Tuy người thông minh sẽ không nghĩ rằng Diệp Tô có thể có được năng lực như vậy, nhưng trong thời gian bảo mật thì vẫn nên để Diệp Cao Minh ra ngoài vẫn tốt hơn.
Bên này, không lâu sau khi Diệp Tô đến trang viên, Diệp Minh, Kỳ Dương và Dịch Tấn cũng lẻn vào. Diệp Minh sắc mặt đen thui, quyết tâm xem Diệp Tô đã cho ba mình ăn ma dược gì!
Trang viên của nhà họ Diệp rất rộng rãi, cơ sở vật chất bên trong cũng rất đầy đủ, có thể nói là có đủ mọi thứ cần để trồng rau chăm hoa, nuôi cá chăn ngựa, chơi cờ đánh golf.
Chỉ riêng trang viên này thôi cũng có thể sánh ngang phần lớn tài sản của Diệp Vĩnh Niên, chẳng trách ông ta lại nhớ ông cụ đến thế.
Diệp Tô hiện đang sống trong căn biệt thự có diện tích lớn nhất và view đẹp nhất. Có hàng chục người túc trực để phục vụ cô bất cứ lúc nào, cô vốn còn tiếc nuối hoa trà Ngọc Bình của mình, giờ cũng phải thở dài vì mớ tiền này tiêu rất đáng giá.
Diệp Cao Minh lo lắng người ngoài không thể chăm sóc tốt tiên nữ nên đặc biệt điều động trợ lý riêng của mình: "Thưa ngài, đây là Lâu An, trước đây cậu ta từng là trợ lý riêng của tôi, làm việc chưa bao giờ phạm sai lầm, sau này ngài có việc gì cần thì cứ căn dặn cậu ta đi làm.”
Lâu An mặc một bộ vest lịch sự, mặc dù trước khi đến Diệp Cao Minh đã nói với anh ta rằng Diệp Tô có địa vị đặc biệt, dù có nhìn thấy hay nghe thấy gì cũng đừng biểu hiện quá ngạc nhiên. Nhìn thấy thái độ tôn trọng của Diệp Cao Minh đối với Diệp Tô, anh ta không khỏi thầm tặc lưỡi.
Mà cách gọi này cũng vô cùng kỳ lạ, không phải là gọi “cô Diệp” một cách lịch sự, cũng không phải là "Tô Tô" mà người lớn gọi người nhỏ một cách yêu thương, mà là "ngài” rất kính trọng.
Đương nhiên anh ta cũng đã nghe câu chuyện thiên kim thật giả bị ôm nhầm của Diệp Tô và Diệp Nhược Lan, nhưng Diệp Tô sao có thể xứng với xưng hô “ngài” được chứ.
May mắn thay anh ta là một trợ lý đặc biệt xuất sắc, tài năng được đích thân tổng giám đốc Diệp bồi dưỡng, nên anh ta có thể giữ được nét bình tĩnh trên gương mặt.
Anh ta chỉ trung thành với Diệp Cao Minh.
Diệp Cao Minh không thể ở lại trang viên mãi nên đã rời đi sau khi từ biệt tiên nữ.