Ôn Nhiêu nhìn người đàn ông đang trầm ngâm trước mặt, không khỏi cong khóe môi, cô cùng Mục Hạo Dực ở chung mỗi ngày đều dùng tấm lòng để đối đãi với nhau bởi vì cô biết chỉ có cho đi mới có thể nhận lại điều tương tự, cô yêu người đàn ông trước mặt, trước kia yêu hắn, hiện tại yêu hắn, về sau cũng yêu hắn. Sau khi cô đi rồi, bản thân ở thế giới này sẽ được tiếp nhận tất cả tình cảm của cô, mà chính mình cũng sẽ đem ký ức của thế giới này phong tỏa ở tháp Vĩnh Hằng.
Ký ức lúc trước cô từng trải qua đều sẽ được cất lại ở nơi đó, cô nghĩ, có lẽ sẽ có một ngày, cô nhớ tới mình cũng đã từng có được thứ tình yêu kia. Có lẽ đây không phải là tình yêu chân thật, người chấp hành giả không thể có tình cảm của mình. Có lẽ cũng không phải không thể có, mà là sẽ không có, dù sao cô cũng đã sớm đem tình cảm cùng nhau phong tỏa tại Vĩnh Hằng chi tháp. Sau khi có được tình yêu thuần khiết nhất, bạn liền phát hiện, tất cả tình yêu của bạn, đều là lừa gạt đổi lấy.
Là một kim bài chấp hành giả, Ôn Nhiêu tự nhiên biết như thế nào mới có thể để mình dung nhập nguyên thân đối với tình cảm của nam chính. Diễn xuất của cô luôn luôn là tốt nhất, ngay cả mình cũng bị lừa, mới có thể chân chính yêu một người.
"Mẹ, cho con ăn như vậy, thật sự sẽ nuôi con thành heo".
Tuy ngoài miệng không đồng ý với cách làm của Ôn mẫu, nhưng rốt cuộc vẫn nghiêm túc ăn sạch từng chén thức ăn.
Ôn mẫu gọi người bưng đĩa trái cây lên, cũng không ngẩng đầu lên nói:
"Lúc trước bà nội con cũng làm như vậy, ta có biến thành heo không, ha?"
Âm cuối cùng hơi nhếch lên, tựa hồ chỉ cần Ôn Nhiêu gật đầu một cái, sẽ giống như khi còn bé sẽ đánh yêu vào mông cô.
"Mẫu thân đại nhân vẫn còn xuân sắc ngời ngời".
Cũng không phải Ôn Nhiêu vuốt mông ngựa, Ôn mẫu hiện giờ hơn bốn mươi tuổi, nhưng bảo dưỡng tốt, cả người nhìn qua cũng không hơn Ôn Nhiêu mấy tuổi, nếu là đi ra ngoài, có khi người khác sẽ cho là hai chị em thật đó a.
Sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa. Ôn mẫu liền mang theo mấy anh vệ sĩ trở lại biệt thự nhà họ Ôn. Cô lại đem cuốn sổ tay điều dưỡng cho bà bầu ra xem, lại nghĩ xem mai sẽ nấu món gì.
Mục Hạo Dực chuyên tâm cầm trái cây đút cho vợ mình, dưới ánh đèn màu da cam, ngay cả khuôn mặt lạnh lùng ngày thường cũng nhu hòa xuống.
Ôn Nhiêu cũng biết hiện tại cô cần bổ sung dinh dưỡng, đối với hoa quả Mục Hạo Dực đưa tới càng không cự tuyệt. Nếu cô trở lại không gian, với tính khí của 008, cô chắc chắn sẽ yêu cầu xuất bản một cuốn chiến lược kim bài chấp hành giả sẽ được thông qua. Nghiêng đầu nhìn ánh mắt người nào đó nhìn lâu có thể ngấy chết người.
Mang thai, đầu óc cũng sẽ hỏng sao? Quả nhiên là ở thế giới ngôn tình quá lâu, nơi này thật sự sẽ mất chỉ số thông minh a.
Thẳng đến đêm khuya yên tĩnh, người đàn ông vốn đang ngủ say trên giường ôm eo nữ tử bên cạnh, ở bên tai nàng nói nhỏ.
Ôn Nhiêu mở mắt ra, ánh mắt trong suốt không hề buồn ngủ, không biết nghĩ tới cái gì, khóe miệng đúng là không che giấu được ý cười. Ôm lấy bàn tay đặt ngang hông cô, đan các ngón tay vào nhau, lúc này mới thực sự chìm vào trong giấc ngủ.
Nhiêu Nhiêu, anh yêu em.
Tất cả lời ngon tiếng ngọt, đều không bằng một câu anh yêu em.