EDITOR: Mon.
Kinh Hoan nhéo thân hình trò vo bụ bẫm của Vân Đoàn: "Phía trước trẫm còn chưa xem xong Kịch Bản, ngươi nhanh cho ta xem một lần."
Vân Đoàn nghỉ tới hình ảnh phía trước Kinh Hoan tàn bạo một quyền đấm nát màn hình mà thấp thỏm nói: "Ký Chủ cô lần này đừng có mà đạp nát màn hình đấy."
Nếu thật có một lần nữa nó sẽ thành đệ nhất cái hệ thống tài sản là 0 mất.
“Ồn ào!”
Kinh Hoan không kiên nhẫn nhất là người khác lải nhải dong dài miệng đầy vô nghĩa nhất.
Vung tay đem Vân Đoàn vứt ra xa, Kinh Hoan vung tay áo một cái ghế dựa xuất hiện ở không gian thuần trắng.
Màu vàng sáng lấp lánh kia quả sáng mù mắt.
Kinh Hoan không nhanh không chậm ngữ khí rõ ràng tản mạn: "Đừng nói nhảm, trẫm muốn cốt truyện."
Vân Đoàn quỳ dưới đất "huhu" giả khóc.
Thấy Kinh Hoan không chút dao động chỉ có thể ủy khuất đêm cốt truyện phóng ra.
"Nàng chỉ là nữ nhi của một quan nhỏ thân phận thấp kém, tính tình đơn thuần mềm yếu, người người đều có thể khi dễ.
Hoàng Gia tuyển tú, nàng trở thành hậu cung một vị mỹ nhân.
Tưởng rằng cả đời này tựa như chim hoàng yến bị bẻ gãy cánh chim giam trong cung điện vàng son lộng lẫy nhưng biết ăn thịt người đau khổ sống quá ngày, lại không ngờ có được đế vương một tấm chân tình.
Nam nhân bá đạo bóp eo nàng đè lên giường thâm tình thổ lộ.
"Tuy rằng nàng không phải trẫm nữ nhân đâu tiên, cũng không phải người cuối cùng, nhưng là nữ nhân cả đời Trẫm yêu nhất."
Nhìn xem nàng nhỏ bé như hạt bụi như thế nào, ở trong hậu cung tràn ngập lục đυ.c ăn thịt người, từng bước bò lên trở thành nữ nhân tôn quý nhất Đại Lệ Triều.
Một bức rồi một bức hình ảnh hiện lên miêu tả cả đời Nữ Chính Cố Đại oanh oanh liệt liệt.
Thân phận tôn quý, Đế Vương sủng ái, nhi nữ thành đàn.
Theo sau là cả đời bi thảm nguyên chủ.
Nguyên Chủ tên Kinh Hoan sinh ra ở Xương Võ Phủ Hầu từ nhỏ đã chịu, huynh trưởng cha mẹ yêu thương dưỡng ra nàng tính khí ương ngạnh kiêu ngạo.
Nguyên chủ 14 tuổi trước đó sống ở biên quan cùng dê bò ngựa làm bạn, không gì ràng buộc.
15 tuổi cập kê năm đó nguyên chủ trở về kinh thành với Lệ Vinh Hiên vẫn còn là hoàng tử nhất kiến chung tình.
Biên quan người sinh sống nơi đó cởi mở, vì vậy nguyên chủ nhiệt liệt theo đuổi Lệ Vinh Hiên viết thơ tặng quà.
Lệ Vinh Hiên giả ý cùng nguyên chủ yêu nhau, để có được Xương Võ Hầu Phủ duy trì.
Có Xương Võ Hầu Phủ cực lực duy trì, Lệ Vinh Hiên vững chắc ngồi lên đế vị cũng phong Nguyên chủ là Quý Phi.
Bên trong hậu cung ngoài Quý Phi là nguyên chủ con có hơn 10 vị phi tần
Ngay từ đầu nguyên chủ vô cùng không vui, nhưng Lệ Vinh Hiên dỗ dành hừa với nàng chỉ sủng ái mình nàng, nguyên chủ mới từ bỏ.
Chỉ là nguyên chủ không biết Lệ Vinh Hiên sau khi từ Phượng Dao Cung rời đi, liền giả dạng thành thị vệ đến cung điện nữ chính Cố Đại ở.
Cố Đại mới là Lệ Vinh Hiên chân ái, còn nguyên chủ bắt quá là bức bình phong giả dối, che đậy nguy hiểm cho nữ chính.
Cùng nguyên chủ lá mặt lá trái đồng thời, trong tối ăn mòn Kinh Gia thế lực đằng sau, ở đăng cơ 1 năm làm Kinh Gia rơi đài.
Làm bia đỡ đạn nguyên chủ cũng tìm tùy tiện cái cớ đày vào lãnh cung.
Kinh Hoan xem xong tỏ vẻ: “......”
Liền rất vô lý vô lý đến nhà bà ngoại.
Kinh Hoan cũng từ Vân Đoàn biết được, nhiệm vụ ở tiểu thế giới đều từ tiểu thuyết...cũng chính là từ thoại bản hình thành.
Mỗi cái thế giới nhiệm vụ đều có vai chính, thân chịu khí vận gia thân, cho dù cuộc sống trăm ngàn trắc trở, thì cuối cùng họ vẫn có thể đi lên nhân sinh đỉnh phong, trở thành tồn tại dười 1 người trên vạn người.
"Chẳng lẽ trẫm sống quá nhiều năm, bắt đầu không hiểu được tình tình ái ái giữa nam và nữ, hai cái đồ chó chết đó cũng có thể làm nam nữ chính?."