Chương 2

...

Một cảm giác choáng váng ập đến, khi cô mở mắt ra lần nữa, khung cảnh trước mặt Đào Nhược đã thay đổi. Nhìn vào những đồ nội thất đắt tiền, túi xách, quần áo sang trọng trong căn phòng rộng lớn này, rõ ràng đây là phòng của một tiểu thư giàu có.

[Nhân vật của thế giới này: Em gái biếи ŧɦái yêu anh trai]

[Cô là cô con gái nhỏ được nhà họ Đào nhận nuôi, cô xinh đẹp đến khiến người ta thương yêu, nhưng cô lại là một con điếm không biết xấu hổ. Lần đầu tiên nhìn thấy anh trai, cô đã yêu anh và ao ước có anh, nhưng anh ấy dường như chỉ xem cô như em gái, thay vào đó anh ấy rất quan tâm đến cô bạn của cô, cô cảm thấy ghen tị, hoảng sợ và dễ dàng bị ai đó xúi giục…

Đào Nhược chớp mắt nhìn cô gái khỏa thân trong gương trước mặt.

Đây có vẻ là khuôn mặt và cơ thể của cô ấy?

Về vấn đề này, hệ thống đưa ra lời giải thích chính là để cô trở nên thực tế hơn.

Đào Nhược lãnh đạm gật đầu, ngược lại lại trầm trồ khen ngợi thân hình xinh đẹp của mình trong gương.

Thật là một cơ thể gợϊ ȶìиᏂ khiến người khác nổ tung.

Dáng vẻ này của cô đi câu dẫn Đào Thần, ngồi trong lòng Đào Thần mà anh vẫn bình tĩnh, cự tuyệt được người em gái khác cha khác mẹ này sao?

Nhà họ Đào là một gia đình lâu đời ở thành phố A. Ngôi nhà cũ của nhà họ Đào được xây trên núi, có diện tích rất rộng, tiệc sinh nhật của Đào Thần chính là được tổ chức tại ngôi nhà này.

Việc này đương nhiên là nguyên chủ đề nghị, bởi rất nhiều chuyện chỉ có ở chính nhà mình mới dễ dàng xử lý.

Đào Nhược dựa vào trên cánh cửa hơi mở hé, lắng nghe động tĩnh bên ngoài, quả nhiên một lúc sau liền nghe được tiếng Đào Thần lên lầu.

Tửu lượng của Đào Thần không được tốt lắm, lần này phần lớn đều là bạn bè của anh đến, bị chuốc rượu nhiều liền định lên lầu nghỉ ngơi một lát, mà Đào Nhược cũng thừa dịp đi theo phía sau Đào Thần vào phòng.

Vừa mới rót cho mình ly nước, Đào Thần liền nghe được tiếng động ở phía sau cửa, vừa xoay người lại nhìn, đồng tử liền co rụt lại, ngơ ngác nhìn dáng người tinh tế lại vô cùng gợi cảm của thiếu nữ đang từng bước một đến gần mình. Cô chợt giơ tay, dễ dàng đẩy anh ngồi ở trên giường.

Vẻ mặt Đào Thần hoảng hốt, mải đến khi cơ thể bị áp lên, cả người cô đều ngồi ở trên đùi hắn, hắn mới đen mặt, nhớ đến phải đẩy cô ra, trong miệng càng thêm nghiêm khắc quở mắng: “Đào Nhược, em đang làm gì vậy!”