Chương 34: Ta chết trong văn BL

Chân Hách Liên Nạp bị cô làm gãy, anh nằm trên mặt đất, ôm chân mình sắc mặt trắng bệch, trong con ngươi tràn đầy sát ý đối với cô. Nhan Hựu nhìn thấy sát ý của anh, cô cười lạnh: “Không cần anh gϊếŧ tôi, tôi chịu đựng anh đủ rồi, bây giờ tôi sẽ chết, đời này chúng ta, vĩnh viễn cũng không bao giờ gặp lại nhau nữa!!!”

Nói xong những lời đó, cô lái xe kia, trong ánh mắt tuyệt vọng của Hách Liên Nạp, trực tiếp lao xuống vách núi, xe hủy người chết, cô cũng nhờ vậy mà thoát ly.

Kỳ quái thay, khi xe của cô bị phá hủy, tiếng nổ vang lên, giá trị sảng khoái của Hách Liên Nạp đạt tới 100%, cô cũng vì thế mà hoàn thành nhiệm vụ.

5252 thở dài: [Nếu là như vậy thì tốt rồi.]

Nhan Hựu nhíu mày: “Ý ngươi là sao?”

[Sau khi ký chủ chết, Hách Liên Nạp thương tâm cực độ, mấy lần cố gắng đi theo ký chủ, nhưng không thành công. Chân trái của anh ta để lại khuyết tật, trở thành què quặt, anh ta ra ngoài tùy thời mang theo một cây gậy, cây gậy kia dài hơn một thước, bên trong ẩn giấu lưỡi dao sắc bén, là vũ khí phòng thân của anh ta.]

[Sau khi tốt nghiệp đại học Hách Liên Nạp tiếp quản sự nghiệp gia đình, anh ta quen biết một người con trai, người này và ký chủ trông rất giống nhau, tính cách, diện mạo, mỗi lời nói và hành động, đều là phiên bản nam của ký chủ.]

Nhan Hựu mở to mắt.

[Hơn nữa càng trùng hợp là, người con trai này cũng tên là Nghiêm Hữu, nghiêm túc và phúc hậu, Hách Liên Nạp vừa nhìn thấy cậu ấy, liền tiếp cận cậu ấy vì nghĩ cậu ấy là nguyên chủ chuyển thế, trong quá trình này, anh ta ngụy trang mình tao nhã, ôn nhu săn sóc, đối với người con trai này tỉ mỉ, quan tâm gấp bội, người con trai này cũng động tâm, cùng với Hách Liên Nạp ở bên nhau.]

Cằm Nhan Hựu như rơi xuống đất.

Biểu tình của 5252 có chút không được tự nhiên: [Dù sao chuyện không nên phát sinh hay nên phát sinh cũng đều đã xảy ra, Hách Liên Nạp và Nghiêm Hữu này ở bên nhau hai năm, Nghiêm Hữu mới phát hiện Hách Liên Nạp không bình thường, ngoại trừ du͙© vọиɠ chiếm hữu mãnh liệt cùng cố chấp ra, anh ta còn có một căn phòng, trong phòng cất giấu chân dung, ảnh chụp và video của một người phụ nữ.]

Nhan Hựu có chút xấu hổ: “Không phải là tôi chứ?”

5252 gật đầu: [Nghiêm Hữu xem lén những video kia, cậu ấy nhìn thấy Hách Liên Nạp tra tấn, giam cầm ký chủ, ký chủ tuyệt vọng, giãy dụa, thống khổ, cậu ấy đã biết vì sao Hách Liên Nạp lại theo đuổi mình, ở bên mình, cậu ấy vô cùng đau khổ, cũng cực kỳ sợ hãi, cậu ấy đau khổ khi đã yêu Hách Liên Nạp sâu đậm, nhưng cậu ấy cũng sợ có kết cục như ký chủ.]

Khuôn mặt Nhan Hựu có chút đỏ lên: “Những video đó, cái gì cũng có sao?”

Biểu hiện của 5252 kỳ lạ: [Tất cả mọi thứ, ngay cả video của ký chủ lái xe tự tử ở đoạn cuối.]

Nhan Hựu che mặt lại: “Không còn mặt mũi gặp người nữa.”

5252 tiếp tục nói: [Bây giờ Nghiêm Hữu và Hách Liên Nạp đã ở bên nhau bốn năm, Nghiêm Hữu muốn dứt khoát một đao hai đoạn, cũng không cho phép Hách Liên Nạp tiếp cận cậu ấy. Có thể bởi vì cái chết của ký chủ trở thành một bóng ma trong đầu Hách Liên Nạp, anh ta đối với Nghiêm Hữu không dám ép buộc, sợ cậu ấy cũng sẽ giống như ký chủ tự sát, cho nên hiện tại tình trạng của Nghiêm Hữu và Hách Liên Nạp, là không phân biệt được.]

Nhan Hựu gật gật đầu: “Vậy tôi đi làm gì? Cả hai đã ở bên nhau 4 năm rồi, tôi còn làm gì được? Gửi lời chúc phúc?”

[Hách Liên Nạp là nam chính của thế giới này, nếu chỉ số hắc hóa của anh ta đạt tới 100%, thì thế giới này sẽ sụp đổ trở lại, ký chủ cũng có thể chờ thế giới này sụp đổ rồi tái khởi động lại một lần nữa công lược Hách Liên Nạp.] 5252 nói.

“Vậy quên đi.” Nhan Hựu nghĩ đến những ngày trước, “Tôi vẫn nên đi đi, cùng lắm thì tôi giúp anh ta công lược Nghiêm Hữu, hai người bọn họ ở bên nhau, đạo hữu chết đạo hữu nghèo thì bất tử.”