Chương 5

con ngươi Hoắc Trọng Cẩn tối đi

" Đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi, em đi thay quần áo đi"

Đường Mộc Nhiễm gật đầu " Vâng"

Cô lại nghĩ đến cái gì đó, tỏ vẻ hiểu chuyện nói, " Nếu anh bận thì không cần cùng em ăn cơm đâu, em có thể gọi Vãn Hinh đến ăn cùng."

Hoắc Trọng Cẩn đi đến trước mặt Đường Mộc Nhiễm, đưa tay sửa tóc cho cô.

" Ở trước mặt chồng chưa cưới của em không cần quá hiểu chuyện đâu."

Giọng anh trầm xuống nhưng lại có chút ôn nhu, lời nói rơi vào tai cô lại khiến ngực cô nóng lên, không khỏi nghĩ tới những lời Hoắc Trọng Thâm nói trong điện thoại.

Đáy mắt thoáng chút thoái mái cười nói.

" Cảm ơn anh!"

***

Hoắc Trọng Thâm đi đến những nơi Đường Mộc Nhiễm thích tới, mãi khi gọi cho hai người bạn thân của cô thì mới được biết một chút là hôm nay cô cùng anh trai hắn đi chụp ảnh cưới!

Hắn tức giận xanh cả mặt, Lý Trạch Ương châm chọc nói " Trước kia cậu không thích cô ấy bám lấy, hiện tại cô ấy không quấn lấy cậu thì cậu lại không khác gì con kiến trên chảo nóng, ai không biết còn nghĩ cậu thích Đường Mộc Nhiễm!"



Hoắc Trọng Thâm buồn bực uống một hớp rượu.

" Cô ấy cùng tôi lớn lên, trong lòng luôn xem cô ấy như em gái. Sao có thể có tình cảm nam nữ? Chỉ không nghĩ rằng vì trả thù mà cô ấy lấy cả hạnh phúc cả đời mình để trả! Cô ấy thích tôi như vậy sao có thể lấy anh Cẩn?"

Lý Trạch Ương trong lòng cũng thấy không ổn, nhưng trên mặt lại như không, ngược lại còn đả kích Hoắc Trọng Thâm

" Kỳ thật đối với cô ấy lấy anh trai cậu cũng là một sự lựa chọn tốt, Hoắc gia ở thành phố A là gia tộc đứng đầu, anh trai cậu lại là người thừa kế, nằm trong top 10 người giàu nhất do Forbes bình chọn, là người mà các cô gái ai cũng mơ ước."

" Nói tuổi trẻ tài cao, ở Kinh thành có ai so được với anh ấy? Mấu chốt là anh ấy giữ mình trong sạch, hai mươi tám tuổi mà không có scandal xấu với ai, sống không khác gì cái máy, Đường Mộc Nhiễm gả cho anh ấy tuy rằng có thể không có được tình yêu nhưng khẳng định một đời cơm áo không lo!"

" Hoắc gia các cậu với Đường gia chơi với nhau lâu năm, Hoắc phu nhân và Đường phu nhân lại còn là bạn thân, cho dù anh trai cậu sau này thống suốt, bắt đầu muốn kiếm nữ nhân, Hoắc gia cũng sẽ không để người ngoài tới bắt nạt Đường Mộc Nhiễm."

" Hoắc Trọng Thâm suýt nữa đã bị thuyết phục " Đường Mộc Nhiễm vốn là đại tiểu thư Đường gia, vốn không cần lo cơm áo gạo tiền, không cần anh trai tôi đến thêu hoa trên gấm, cô ấy vốn dĩ có thể gả cho người mình thích."

Lý Trạch Ương ngạc nhiên

" Cậu chính là người cô ấy thích, ý của cậu là cô ấy có thể gả cho cậu? Cậu muốn kết hôn với cô ấy?"

Hoắc Trọng Thâm, " ..... Nếu cậu không phải bạn của tôi, ăn nói như vậy đã bị tôi đánh vào nằm ICU rồi."

Lý Trạch Ương nhún vai



" Sớm đã không nhìn nổi cậu, nếu cậu không phải bạn tôi, dựa vào cái bộ mặt không biết tốt xấu này, nói gì cũng muốn đánh một trận."

****

Nhà ăn xa hoa, Hoắc Trọng Cẩn ngồi đối diện Đường Mộc Nhiễm, cả hai đều yên lặng dùng cơm.

Bên ngoài truyền tới một trận ồn ào, cũng những tiếng bước chân vội vàng

" Nhị thiếu, cậu không thể đi vào! Ông chủ đã dặn hôm nay ai cũng không được vào."

" Cút ngay!"

Hoắc Trọng Thâm gạt quản lý ra, không thèm quan tâm vọt vào, đến trước mặt Đường Mộc Nhiễm, một tay kéo cô đứng dậy.

" Đi theo tôi!"

Tiếng đàn Piano tao nhã bỗng im bặt.

Không khí trong nháy mắt liền trở nên căng thẳng

Đường Mộc Nhiễm nhìn thấy Hoắc Trọng Thâm, nghĩ đến những chuyện xấu đời trước, sắc mặt liền trắng bệch, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, không rõ có phải do tâm lý hay không, dạ dày cũng bắt đầu co rút.

Đây là do đời trước khi cô có đứa bé, ăn uống không tốt dẫn đến một khi tức giận dạ dày lại đau