Chương 61

Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Thời Lam Yên.

====

Hoa Vụ chờ tin tức tốt của Giang Dịch, nhưng mà Mạch ca đã từ một căn cứ nhỏ không người hỏi thăm, phát triển thành các căn cứ lớn được nhiều căn cứ lớn khác biết đến mà Giang Dịch còn chưa nghiên cứu ra thuốc giải.

Cô hơi thúc giục một chút là Giang Dịch liền bày ra vẻ mặt để cho cô tự mình làm.

Nếu có thể tự làm còn cần anh sao?

Hoa Vụ nhẫn nại chờ và chờ… rốt cuộc đến năm thứ ba mạt thế, chờ được tin tức tốt của Giang Dịch.

Nhưng…

Hoa Vụ nhìn zombie trong phòng cách ly có lực hành động tăng cường rõ rệt, dưới sự khống chế của Giang Dịch, làm ra các loại động tác cụ thể thì im lặng một lúc lâu, chán nản hỏi: “Cái này…… chính là thành quả nghiên cứu của anh?”

Vì sao hắn vẫn nghiên cứu ra biện pháp khống chế zombie chứ!!

Ai cần hắn khống chế zombie!!

Hoa Vụ rất không hài lòng, nhưng Giang Dịch rất hài lòng: “Tôi phát hiện kiểm soát chúng so với làm thuốc giải độc dễ dàng hơn nhiều.”

“……”

Hoa Vụ ôm cốc giữ ấm uống một ngụm nước để an ủi, “Cho nên anh không làm ra được thuốc giải?”

Thiết lập của nhân vật phản diện không thể đảo ngược? Cho dù hiện tại hắn đứng dưới hào quang của nữ chính…..

“Tôi không có nói.” Giang Dịch nói: “Tôi chỉ nói, khống chế chúng dễ dàng hơn là nghiên cứu thuốc giải độc.”

“Đừng làm những không bình thường này.” Hoa Vụ vỗ xuống vai Giang Dịch.

Giang Dịch: “…”

Ai làm chuyện không bình thường?

Không bình thường nhất chẳng lẽ không phải là chính cô sao?

……

……

Năm thứ tư mạt thế, căn cứ Khâu La.

Hiện giờ virus zombie vẫn chưa giải quyết được, hai năm trước mọi người trải qua cực kỳ gian nan.

Nhưng hiện tại đã là năm thứ tư, các căn cứ lớn được thành lập hoàn thiện, hoàn cảnh sinh tồn của những người sống sót đã được bảo đảm.

Tuy rằng vật tư càng ngày càng khan hiếm, nhưng mọi người đã quen với cuộc sống như vậy, chỉ cần không đói chết, liền có hy vọng sống sót.

“Tiêu bộ trưởng.” Tiêu Tích mới từ văn phòng đi ra đã bị người gọi lại: “Ngòa căn cứ có một đám người sống sót tới, bọn họ mang đến một tin tức.”

“Tin tức gì.”

Người báo tin nói: “Nói….. cái căn cứ Hồng Nhật bên kia, truyền ra tin, bọn họ có vắc-xin phòng bệnh.”

Tiêu Tích nhíu mày, “Hai năm nay, truyền ra không ít những chuyện này, không có mấy cái là thật. “

Rất nhiều đều là tin tức giả.

Còn có rất nhiều là một ít thế lực độc ác, muốn lừa gạt người sống sót nên cố ý thả ra.

“Nhưng mà… tin tức này là từ căn cứ Hồng Nhật bên kia truyền đến.” Người báo tin nói: “Căn cứ này…”

Căn cứ Hồng Nhật đại khái là năm thứ hai mạt thế, bắt đầu truyền ra thanh danh, không nhiều thành viên lắm, vũ khí rất tốt.

Nhưng căn cứ này không giống như các căn cứ khác có địa điểm rõ ràng, không ai biết căn cứ của bọn họ ở nơi nào.

Bọn họ cũng không tiếp nhận người sống sót, thích giơ cờ hiệu “Vì dân trừ hại”, cướp bóc của các thế lực khác, đạt được mục đích không làm mà hưởng.

Đương nhiên những thế lực này quả thật không phải là cái thứ tốt gì, căn cứ Hồng Nhật được coi là vì dân trừ hại.

Nhưng tác phong làm việc của bọn họ…

Đó chính là một thế lực xấu xa khác.

Bây giờ họ nói rằng họ có vắc-xin…

Tiêu Tích suy nghĩ trong chốc lát, nói: “Đi xem một chút. “

Những người sống sót bên ngoài căn cứ đến từ một căn cứ nhỏ, lúc đầu họ sống khá tốt, nhưng bị nhóm người khác để mắt tới, là người căn cứ Hồng Nhật đi ngang qua cứu bọn họ.

Tin tức này, chính là người của căn cứ Hồng Nhật nói cho bọn họ biết.

“Họ còn nói gì nữa?”

“Hai tháng sau, vào ngày 12 tháng 8, sẽ tiến hành cuộc đặt hàn vắc-xin trong ba ngày tại thành phố Văn Tây…” Những người sống sót lấy ra một danh sách: “Đây là danh sách các vật phẩm mà họ cần và có thể mang chúng đến giao dịch.”

Tiêu Tích tiếp nhận danh sách, mở ra thoáng cái đã đóng sập lại, trực tiếp rơi xuống mặt đất…

Danh sách không chỉ có vật tư, mà còn có rất nhiều thiết bị nghiên cứu, thiết bị y tế, thuốc men, đạn vũ khí…..

Tất cả những gì cần thiết để tồn tại thì trên đó đều có.

Tin tức này là đúng hay sai không rõ.

Nhưng không ít căn cứ đều từ trong miệng người sống sót biết được tin tức này, cũng lấy được danh sách kia.

Thành phố Văn Tây ở vị trí trung tâm, cách với các căn cứ cũng không xa lắm.

Sau gần hai tháng truyền ra, căn cứ Hồng Nhật đã nhận được sự chăm sóc của các căn cứ khác ở khắp nơi.

……

……

Đầu tháng 8, thành phố Văn Tây.

Giang Dịch đứng trên nóc nhà, nhìn đám zombie phía dưới cứng ngắc đi ra ngoài, “Nghiên cứu này của tôi cũng không phải hoàn toàn vô dụng.”

Hoa Vụ ơ bên cạnh giơ ngón tay cái lên, im lặng khen hắn.

Giang Dịch biết Hoa Vụ chỉ là đang qua loa có lệ với mình, “Cô thật sự cảm thấy những người đó sẽ đến?”

Hoa Vụ: “Sẽ luôn có người tò mò muốn đến xem, lần đặt hàng đầu tiên thành công, những người không tin, tất nhiên sẽ đến.”

Giang Dịch: “Lỡ như bọn họ liên thủ…”

Hoa Vụ kéo khóe miệng, cười quái dị: “Cho nên tôi mới bảo anh đem zombie này ra bên ngoài làm bảo an nha, nếu ai không tuân theo, chúng ta sẽ trừng phạt nó.

Giang Dịch: “…”

Zombie cũng không nghĩ tới, bọn họ đều biến thành như vậy rồi vẫn còn phải đi làm.

“Cô không phải muốn cứu tất cả nhân loại à? Sao cô không trực tiếp đưa vắc-xin cho họ?”

“Bác sĩ Giang vất vả làm vắc xin như vậy, miễn phí cho bọn họ chẳng phải là quá thiệt thòi sao? Hơn nữa, tôi cũng không nói, tôi cứu toàn thể nhân loại miễn phí.”

“…” Tôi còn phải cảm ơn cô vì đã tôn trọng thành quả của tôi?

“Có đôi khi đồ vật miễn phí cũng chưa chắc là chuyện tốt.” Hoàn cảnh mạt thế như vậy, nói miễn phí cho bọn họ, bọn họ làm sao có thể dễ dàng tin tưởng? “Bác sĩ Giang, anh nói có đúng không?”

Giang Dịch rũ mắt nhìn đám người Mạch ca bắt đầu chỉ huy người ở phía dưới trải thảm đỏ: “Vậy có cần phải long trọng như thế không?”

Còn trải thảm đỏ…

Cô cho rằng là buổi họp báo trước mạt thế sao?

“Đây là cơ hội để biểu hiện thực lực của chúng ta với các căn cứ lớn, đương nhiên phải long trọng một chút.” Hoa Vụ nói nghiêm túc: “Thần bí và cường đại sẽ làm cho rất nhiều người không dám có ý đồ xấu.”

Đây là thể diện của nữ chính.

“……”

Tôi thấy chính là cô đang tự thỏa mãn đam mê của chính mình!

Giang Dịch đưa hết zombie ở gần đi, người phía dưới làm việc cũng nhanh hơn rất nhiều.

Thảm đỏ là bọn họ lấy từ một nhà máy, bên trong có rất nhiều hàng tồn kho, chắc là có thể để cho bọn họ từ ‘hội trường’ trải ra đến bên ngoài thành phố.

Tất nhiên là… bởi vì diện tích thành phố quá lớn, Mạch ca một phiếu bác bỏ ý tưởng không thực tế này của Hoa Vụ.

Thảm đỏ chỉ được trải ra từ ‘hội trường’ và kéo dài đến cuối con đường.

Địa điểm ‘hội trường’ là khách sạn năm sao được trang trí tốt trước mạt thế của thành phố Văn Tây, chưa có khai trương.

Bởi vì chưa khai trương nên bên trong không bị phá hỏng, quét dọn đơn giản một chút là có thể trực tiếp sử dụng.

……

……

Tiêu Tích đến thành phố Văn Tây liền nhìn thấy quảng cáo treo trên nhà cao tầng của hai bên đường —— đặt hàng vắc-xin phòng bệnh giai đoạn một hoan nghênh bạn.

Bên cạnh đó còn treo cờ của căn cứ Hồng Nhật.

Khoa trương đến cực điểm.

“Tiêu bộ trưởng….. Căn cứ Hồng Nhật đúng là lớn đấy…. thế mà còn làm ra quảng cáo. “

“Có phát hiện zombie không?”

“Không có….. từ khi tiến vào thành phố thì tôi đã không nhìn thấy nó.”

“Bọn họ cũng không thể đem zombie trong thành phố giải quyết sạch sẽ chứ?”

Thành phố Văn Tây này ở trước tận thế, nhân khẩu cũng không ít….

Tiêu Tích cảm thấy không có khả năng.

“Mọi người cảnh giác một chút.”

Tiêu Tích mang theo người vào không tính là nhiều, đại bộ phận ở lại nơi xa hơn.

Quảng cáo tuyên truyền cứ cách một đoạn là có thể nhìn thấy, trên đường còn treo biển chỉ dẫn, tóm lại….. họ có một loại cảm giác như trở lại thời gian trước mạt thế.

Chờ bọn họ đến chỗ thảm đỏ, không ít người đối với căn cứ Hồng Nhật này có thêm vài phần kiêng kỵ cùng tò mò.