“Bảo Bảo, đợi lát chúng ta sẽ có hũ ăn, ngươi dỗ dành bà nội, bảo bà ấy lặng ;ẽ chia cho người thêm một miếng nhỏ.”
Lúc rời đi, ông cụ thấy hai tiểu tôn nữ và tiểu tôn tử của tam phòng núp ở nhà chính nhìn trộm hũ nước đường, cười ha ha tiến lên bế tôn nữ nhị phòng mà mình thích nhất, ném mấy cái lên không trung rồi đặt cô xuống đất.
Trò chơi này kí©h thí©ɧ chết rồi, Lô Bảo Bảo che trái tim nhỏ yếu ớt của mình, bày tỏ mình không chịu đựng nổi.
Giọng nói của gia gia thân yêu thật lớn, bây giờ sợ rằng người nhà đều biết chuyện cô thường xuyên nịnh bà nội để ăn vặt rồi.
“Bản thân ông muốn ăn vặt thì tôi, còn dạy xấu Bảo Bảo nhà chúng ta, hừ!”
Lô Miêu Thị nhìn ông cụ rời đi lầm bầm mấy câu, ông cụ tìm được cơ hội sẽ ra ngoài ăn cơm, nhưng lý do rất chính đáng, mình không thể nói gì .
“Nãi nãi, không phải cháu cần học nấu ăn sao, không bằng để cháu xử lý bộ lòng này.”
Nhìn Lô Lão Đồ đi rồi, Lô Tú Ngọc chủ động đến chỗ bà cụ, nhận lấy nhiệm vụ xử lý lòng heo.
“Ngươi biết làm thứ này sao? Thứ này bẩn lắm.”
Vốn dĩ Lô Miêu Thị định chặt lòng heo cho vịt ăn như lời ông cụ nói, bây giờ tôn nữ chủ động nói muốn xử lý lòng heo, bà cụ cũng không do dự quá lâu đã đồng ý.
Nhưng lúc giao lòng heo cho cháu gái, bà cụ vẫn không nhịn được hỏi mấy câu.
“Trước đó bị thương ngủ mê man mơ mơ màng màng nằm mơ thấy vài thứ, trong đó có liên quan tới cách làm lòng heo, cháu cảm thấy cảnh trong mơ rất chân thực, nên muốn thử xem.”
Lô Tú Ngọc nghĩ những thứ trong đầu mình phải có một xuất xứ hợp lý, nếu không không thể giải thích một cô nương nhà nông chưa từng ra khỏi Tam Đáng Khẩu như cô ấy sao lại biết nhiều chuyện mà người ngoài không biết như thế. Vì vậy cô ấy nghĩ đến một vài lý do huyền diệu khó giải thích, người xưa mê tín, có lúc đổ mọi chuyện cho quỷ thần, ngược lại càng được người ta tin.
Quả nhiên, bà cụ không nghĩ nhiều nữa, nhưng Lô Miêu Thị cũng không cảm thấy Lô Tú Ngọc nằm mơ thấy những thứ kỳ lạ đó là thật, chỉ là một bộ lòng heo mà thôi, cho dù làm hỏng cũng không đau lòng.
Lô Tú Ngọc mỉm cười nhận lấy lòng heo, cầm vào sân rửa, sau khi rửa sạch từ trong ra ngoài Lô Tú Ngọc lại múc chút tro than trong phòng bếp, sau đó đổ lên ruột già, tiếp tục cọ rửa, ruột già nhìn qua sạch sẽ quả nhiên bị bóp ra rất nhiều đồ bẩn.
Người đứng xem hơi kinh ngạc, trước kia không có ai từng dùng cách này.
Hôn mê… đổi tính nết… lên núi cắt gia vị… lòng heo...
Lô Bảo Bảo ở bên cạnh nhớ lại từng chuyện xảy ra trên người đại đường tỷ trong khoảng thời gian này. Sao khuynh hướng này khiến người ta quen mắt chứ, cứ cảm thấy từng gặp trong rất nhiều tiểu thuyết.