Chương 48

Tần Trạch đi theo Tam Nha hái cỏ heo, Tứ Nha cũng ồn ào đòi đi theo.

Tam Nha nghiêm mặt nói: “Muội đi theo làm gì, làm loạn thêm à.”

Tứ Nha rơm rớm nước mắt nhìn cha nàng.

Tần Trạch một tay bế Tứ Nha rời đi, Tam Nha tức giận giậm chân.

Trên đường gặp phải ai, Tần Trạch cũng cười hề hề nói là đi làm.

Người trong thôn không tin rằng Tần Trạch có thể làm việc, mặt trời mọc từ đằng tây chắc.

Tần Trạch cũng không giải thích, Tam Nha dẫn Tần Trạch đi đến ruộng trồng cỏ heo, nàng còn tưởng là sẽ mất nhiều thời gian, nhưng cha nàng chỉ trong thời gian ngắn đã cắt xong hai sọt cỏ heo rồi.

Tần Trạch sờ cằm: “Việc này cũng đơn giản mà.”

Tam Nha: …

Tâm Nha vặn lại: “Đơn giản mà cha vẫn không làm.”

Tần Trạch nói: “Ai dà, đã ra ngoài rồi thì đi xem có cái gì hay đi.”

Tứ Nha vỗ tay cười nói: “Tìm đồ ăn, cha ơi, tìm cái gì ăn đi.”

Tần Trạch dẫn Tứ Nha vào trong núi, Tam Nha cũng muốn đi theo nhưng lại sợ người khác lấy mất cỏ heo nên đành phải ở lại đợi.

Nàng ngồi dựa vào cái sọt trên lưng, gió mát thổi tan cái nóng, Tam Nha mệt mỏi hơn nửa ngày. Lúc này nàng không kìm được muốn chợp mắt.

“Không buồn ngủ, ta không. . . Không buồn ngủ...” Cái đầu nhỏ của nàng gật gật, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ.

Tam Nha tỉnh lại lần nữa là vì bị nhột nhột nơi chóp mũi, vừa mở mắt ra đã thấy khuôn mặt tươi cười của cha nàng và Tứ Nha.

“Cha đã nói nếu làm như vậy thì Tam tỷ của con sẽ tỉnh lại mà.”

Tứ Nha gật đầu lia lịa.

Lúc này Tam Nha mới phát hiện, trong tay cha cầm một cành cỏ đuôi chó, thảo nào mũi nàng ngưa ngứa.

Tam Nhã tức giận đến mức l*иg ngực phập phồng, dùng sức đẩy cha nàng ra. Song Tần Trạch vẫn không nhúc nhích, bản thân nàng cũng bị phản lực làm cho lảo đảo.

“Ha ha ha ha ha, Tứ Nha, Tam tỷ con ngốc quá ha.”

Tứ Nha hùa theo: “Tam tỷ ngốc ghê.”

Tâm Nha bực mình đến mức có chút tê dại.

Lúc này, Tần Trạch từ phía sau lấy ra một vật “Coi này!”

Mắt Tam Nha sáng lên: “Gà rừng!!”

Tứ Nha trố mắt nhìn con gà rừng, lắp bắp nói: “Gà rừng ngốc, nó tự, tự đâm vào gốc cây mà ngất đi.”

Tần Trạch gật đầu: “Của hời trên trời rơi xuống, không nhặt đúng là ngu.”

“Đem nó về hầm đi, cha muốn ăn một cái đùi gà lớn.”

Tứ Nha vội nói: “Cha, con cũng muốn ăn.”

Tần Trạch: “Cho con ăn đầu cánh.”

Tứ Nha: “Được ạ, được ạ.”

Họ giấu con gà rừng đi, sau đó mang cỏ heo đến nhà họ Tống, Tam Nha cảm thấy hơi chột dạ.

Tần Trạch cười nàng: “Trước mặt cha thì dữ dằn lắm mà, đến nhà họ Tống đã hóa thành cừu nhỏ rồi.”

“Khác nhau mà.” Tam Nha nói nhỏ: “Tống đại phu đã giúp chúng ta rất nhiều.”

“Sai rồi.” Tần Trạch sửa lại cho nàng: “Nhà họ Tống đã giúp con và Đại Nha, không có giúp cha.”

“Con không được dòm ngó con gà rừng của cha đâu đấy.”

Tam Nha nhảy dựng: “Ai mà thèm.”

Buổi tối hầm canh gà, Tần Trạch lập tức gắp một cái đùi gà to, Tam Nha cũng nhanh chóng gắp thêm cái còn lại bỏ vào bát Đại tỷ của nàng.

Đại Nha muốn trả về, Tam Nha khẽ nói: “Thân thể Đại tỷ hư nhược, cha sẽ không giành của Đại tỷ đúng không.”

Tần Trạch ho khan một tiếng: “Đương nhiên, đương nhiên là sẽ không rồi.”

Giọng điệu nghe rõ là ỉu xìu.

Đáng đời phải chịu.

Tam Nha phải cố gắng mím chặt môi mới không cười ra tiếng.

Hai đầu cánh đưa cho Tam Nha và Tứ Nha, Tần Trạch vui vẻ nói: “Con phải ăn cái phao câu đó.”

Vốn dĩ Tam Nha cũng nghĩ như vậy, nhưng nhìn bộ dạng của cha. Nếu nàng lại không nỡ ăn thịt gà, có lẽ phần lớn cũng sẽ cho vào miệng cha nàng.

Tam Nha hừ lạnh một tiếng: “Con muốn ăn thịt gà.”

Nàng gắp liền một lúc ba miếng thịt gà cho vào bát nhưng vẫn còn hơi e ngại. Tần Trạch thấy vậy lập tức múc canh gà.

Những suy nghĩ khác của Tam Nha chợt biến mất, nàng chỉ chuyên tâm ăn cơm.

Các tỷ muội khác quá thật thà nên Tam Nha đã gắp thịt cho họ, bản thân nàng cũng ăn.

Tứ Nha vui cực kỳ, sau bữa tối lảm nhảm về xương gà, còn không ngớt lời khen Tam tỷ tốt...

Đại Nha và Nhị Nha nhìn nhau bất lực thở dài, một con gà rừng ăn tiết kiệm chút thì có thể ăn mấy ngày không hết, kết quả nhà họ ăn một bữa đã hết rồi.

Nhưng không thể không nói rằng, hương vị thịt gà thực sự rất ngon.

Đại Nha tạm thời không thể làm việc nặng nhọc hay đυ.ng vào nước lã, nên chỉ ở nhà làm một số công việc đơn giản. Như là bung chăn, phơi mền, may quần áo, v.v.

Tam Nha ngày nào cũng ra ngoài hái cỏ heo, thỉnh thoảng đi kiếm củi, đương nhiên là nàng phải kéo cha nàng theo.

Hôm đó Tần Trạch mò được mấy cái trứng chim, Tam Nha lập tức cướp đi hai quả. Khi đến nhà họ Tống, nàng nhờ Tứ Nha lén đưa trứng chim cho Tống Thanh Thanh.