[TG4] Chương 2: Game over

Chương 2:

Trong giai đoạn sau cậu ấy mới thật sự là ác độc, sau khi được làm cậu chủ hai mươi năm nhưng lại phát hiện tất cả mọi thứ đều là giả, đương nhiên trong lòng cậu ấy sụp đổ, tính cách ngang ngược của cậu ấy tạo thành sự so sánh hoàn toàn trái ngược với sự ưu tú của thụ chính.

Nguyên thân luôn kiêu ngạo chưa bao giờ chịu đựng sự tức giận này, sau khi công chính xác định quan hệ, cậu ấy đã hoàn toàn hắc hóa, hãm hại, bêu xấu, thậm chí là cố ý mưu sát.

Người ta có thể tưởng tượng được kết cục đó là nhân vật của cậu ấy đã kết thúc.

Quyển truyện cẩu huyết vừa dài vừa rối bời, sau khi đọc xong, Lâm Ý cũng cảm thấy nổi da gà, cậu không nhịn được mà chế nhạo: "Tại sao mẹ của nguyên thân lại có thể sinh con cùng một bệnh viện với người có tiền như nhà họ Lâm?"

[ Hệ thống 000:. . . ]

"Còn nữa, gia đình của công chính có tiền như vậy, thì tại sao cậu ấy lại là bạn học của thụ chính, cho dù trong cùng một thị trấn nhỏ, thì có lẽ cũng có rất nhiều loại trường học."

[ Hệ thống 000: Đọc cẩn thận đi. ]

Lâm Ý cười hì hì nói: "Tôi là sinh viên khoa học tự nhiên, suy nghĩ suy luận của tôi rất kiên cường."

[ Hệ thống 000: Có thể cậu đã hiểu sai bốn từ tư duy logic, lần này cậu không chỉ cần phải hoàn thành nhiệm vụ mà cậu còn phải đóng vai, xin kí chủ cố gắng. ]

Sau khi nhận được tất cả thông tin, cửa phòng của Lâm Ý tình cờ được đẩy ra.

Một người đàn ông trung niên bước vào, là quản gia của nhà họ Lâm.

"Cậu chủ, cậu chủ nhà họ Chu tới rồi."

Chu Khản Nguyên, công chính của thế giới này.

Lâm Ý gật đầu, "Bảo cậu ấy lên đây đi."

Trong chốc lát, cửa phòng trực tiếp bị đẩy ra, cậu thiếu niên cao lớn mặc áo màu trắng tiến vào, mặt mũi tuấn tú, lông mày rậm, sống mũi rất cao, đôi mắt đen nhánh của hắn lập tức sáng lên sau khi nhìn thấy cậu.

"Tiểu Ý!"

Lâm Ý bắt chước giọng điệu của nguyên thân, kiêu ngạo nói, "Sao cậu bước vừa mà không gõ cửa!"

Vẻ mặt của Chu Khản Nguyên tràn đầy tủi thân, "Là Tiểu Ý bảo tôi lên mà."

"Tôi bảo cậu làm cái thì thì cậu sẽ làm cái đó sao? Con chó ngốc này, tìm tôi làm gì?"

Chu Khản Nguyên bị mắng cũng không tức giận, hắn chỉ mỉm cười thật thà, "Tôi mới mua một trò chơi, tôi đến tìm cậu chơi cùng."

Nói xong, hắn lấy hai tay cầm và một tấm thẻ trò chơi ra khỏi túi, hắn tự giác đi bật TV trong nhà của Lâm Ý lên để tải và kết nối.

Cảnh tượng tuyệt đẹp trong trò chơi được hiện ra, là một trò chơi hai người chơi.

Chu Khản Nguyên thản nhiên cởi giày ra và ngồi xếp bằng trên trên ghế sô pha đôi, sau đó hắn gọi cậu đi nhanh lên.

Lâm Ý đành phải ngồi sóng đôi với người đàn ông này.

"Không hề vui." Nhân vật do Lâm Ý điều khiển cuối cùng cũng bùng nổ sau khi chết lần thứ 9, cậu ném tay cầm, bắt đầu phát cáu.

"Cậu đứng ở phía sau tôi, tôi bảo vệ cậu."

Chu Khản Nguyên hơi đau lòng nhìn vào tay cầm của cậu, đây là đồ mà hắn mới mua.

"Không chơi nữa không chơi nữa, cậu thích thì cậu tự chơi đi, tôi buồn ngủ rồi." Lâm Ý ngáp ngủ, sau đó cậu ngủ ở trên ghế sô pha.

"À, được." Chu Khản Nguyên cũng không gò ép cậu, khi hắn bắt đầu chỉnh lại chế độ chơi đơn, thì đột nhiên trên bụng của hắn trở nên lạnh toát.

Hóa ra là Lâm Ý duỗi chân vào trong áo của hắn.

Chu Khản Nguyên sờ soạng cái chân của cậu, "Sao lại lạnh như vậy? Tôi đi lấy vớ cho cậu."

"Không muốn, cậu sưởi ấm cho tôi đi." Lâm Ý nói với giọng điệu lười biếng, mí mắt của cậu cũng đã cụp xuống.

Thấy vậy Chu Khản Nguyên ôm hai chân trần của Lâm Ý nhét vào trong áo của mình, hắn dùng nhiệt độ của cơ thể để sưởi ấm cho cậu.

Không dễ dàng gì người tí hon do hắn điều khiển mới có thể đi đến cửa ải cuối cùng, thần kinh của hắn trở nên căng thẳng, hắn phải dốc hết toàn lực để ứng phó.

Nhưng đôi chân mềm mại lại rơi xuống ngay lúc này, tình cờ giẫm lên giữa đáy quần của hắn.

"!"

Chu Khản Nguyên giật mình, tay hắn run lên, người tí hon trong màn hình rơi xuống vách đá.

Nhạc nền vui sướиɠ vang lên cùng với GAME OVER cực lớn.

Suýt nữa Chu Khản Nguyên đã bật khóc.

Hắn dè dặt di chuyển chân của Lâm Ý ra chỗ khác, sau đó hắn đứng dậy ôm cậu lên giường.

Sau khi tiếp xúc với sự mềm mại của chiếc giường lớn, Lâm Ý vô thức quấn chăn bông và cuộn người lại thành một quả bóng

Chu Khản Nguyên nhìn cục tròn tròn đang phồng lên ở trên giường, hắn không nhịn được mà ngồi xổm xuống quan sát cậu.