Đại điển phong hậu cũng đã đến.
Từ lúc tinh mơ Hạ Hạ phải tỉnh dậy để cùng những tú nương trang điểm thay y phục chuẩn bị đại điển phong hậu.
Phải nói là những trang sức trên đầu cô nếu đi đem cân thì cũng lên mấy kí lô chứ đùa. Thật sự rất nặng luôn.
Đại điển được chứng kiến bởi rất nhiều người, Hạ Hạ mặc một bộ hồng y đỏ rực từng bước đến bên cạnh Tống Minh.
Hai người từ lúc này cũng xem như là kết bái phu thê sống bên nhau đến bạc đầu.
Nhưng Hạ Hạ thật sự không ngờ rằng hôm sau đại điển phong hậu Hạ Tình trên đường về Hạ gia bị ám sát.
[Kí chủ, nữ phụ Hạ Tố đã hành động rồi bây giờ Hạ Tình và Minh Quang đang đấu với những kẻ ám sát tình thế có chút bất lợi]
Hạ Hạ nhận được thông báo của Tiểu Hệ Hệ thì lúc này cô đang mang theo một đóng điểm tâm chuẩn bị đến chỗ Tống Minh.
Không phải để Tống Minh ăn mà là cô ăn trong lúc chờ Tống Minh duyệt tấu chương.
Bây giờ cũng đã bãi triều được hơn nữa canh giờ (1 tiếng) rồi.
Cô cũng đã hứa rồi cho nên không thể tự nhiên bỏ điểm tâm và boss nhà mình đi sử lí vụ bên nữ chủ được.
Hạ Hạ lấy Đông Nhi và Tiểu Thảo ra: "Đông Nhi ngươi biến thành người đi tìm đến Hạ Tình giúp đỡ nàng ấy đi. Mang theo Tiểu Thảo để phòng ngừa người có tên Minh Quang bị thương."
Đông Nhi hóa thành người một bộ dáng chẳng muốn đi cho lắm.
Hạ Hạ trên tay xuất hiện thanh kiếm nói: "Thế nào hay nếm thử mùi vị bị Tử Tinh chém qua nữa?"
Đông Nhi nhìn Tử Tinh nhớ lại cảnh tượng xưa vội vàng ôm lấy Tiểu Thảo bay đi: "Ta biết rồi. Đừng có đem nó hù dọa ta."
Hạ Hạ đem Tử Tinh bỏ lại không gian tiếp tục đi đến chỗ Tống Minh.
Bên kia Hạ Tình và Minh Quang lưng kề lưng.
Hạ Tình nói: "Minh Quang ta nói cho chàng biết ta thích chàng nếu như lần này mà chàng chết thì ta chắc chắn sẽ xuống âm phủ theo chàng."
Minh Quang dỡ khóc dỡ cười nói: "Nhưng mà ta vẫn còn nợ nàng một ân cứu mạng. Chỉ cần ta một mình cản được rồi nàng chạy đi."
Hạ Tình nghe vậy nắm chặt tay Minh Quang: "Chết thì cùng chết. Cùng lắm thì ta thành lệ quỷ báo thù bọn họ."
Hai người vốn quyết định liều mạng với những tên này thì trên trời lé ảnh quang một cô nương từ từ rơi xuống.
Không hổ danh là hồ ly dung mạo phải nói là không thể chê được cho nên khung cảnh phải nói là dùng hai từ tuyệt đẹp để hình dung.
Đáng tiếc cảnh máu mê bê bét do cái chết của những hắc y nhân làm cho khung cảnh bị phá hoại một cách thậm tệ.
Đông Nhi nhìn trái tim người có chút ghét bỏ.
Sống trong không gian Hạ Hạ linh lực rất tốt nó cũng không cần phải ăn tim hay hút linh khí người sống nữa nên đối với những thứ này Đông Nhi biểu thị siêu ghét bỏ.
Hạ Tình cảnh giác nói: "Ngươi là ai? Vì sao lại cứu bọn ta?"
Nếu người này cũng đến giết hai người thì khỏi phải nói cái chết đã định sẵn.
Chỉ trong một khắc đã giết hết những tên hắc y này thì khỏi phải nói người này không phải dạng đơn giản gì.
Đông Nhi nhìn lại Hạ Tình và Minh Quang thấy hai người trong có hơi tệ chút nhưng cũng không có bị thương sâu gì nên cũng không cần Tiểu Thảo ra mặt.
"Ta là ai các ngươi không cần biết. Ta chỉ theo mệnh lệnh của chủ nhân ta đến giúp các ngươi thôi."
Hạ Tình nhớ lại thì mình cũng chẳng giúp ai làm gì có vụ giúp mà không lấy gì trả này: "Chủ nhân ngươi là ai?"
Nàng không nhớ mình có quen một nhân vật lợi hại như vậy.
Đông Nhi nói: "Ngươi không cần biết. Bây giờ thì xong việc rồi ta đi trước."
Nói xong không xem Hạ Tình phản ứng Đông Nhi liền nhảy lên những cành cây bay đi mất.
Hạ Tình cũng không nghĩ nhiều nếu sau này có duyên gặp lại chắc chắn sẽ báo đáp.
Cốt truyện Hạ Tình xong rồi nhưng Hạ Hạ phi thường phi thường muốn đánh người.
Vì ở mỗi nhiệm vụ cô không thể sinh con được cho nên bây giờ vẫn chưa có động tĩnh mấy vị quan thần kia cũng thường xuyên làm phiền cô.
Vì sao là cô ư?
Là vì boss nhà cô nhất quyết không thêm người vào hậu cung, cũng không bắt cô nhất định phải có con. Đám quan thần đó không dám cường ngạnh với boss nhà cô cho nên chuyển sang làm phiền cô.
Rốt cuộc Hạ Hạ cũng chịu không nổi hôm nay cô thật sự đánh người rồi!
Quan thần ăn đau bởi hoàng hậu nương nương sau đó bị hoàng thượng phát hiện phế luôn chứ quan thần.
Số xem như là xui tận cùng.
Vì có một vị làm gương nên những lần sau không có ai đến tìm hoàng hậu nữa.
Một là sợ hoàng thượng phế chức, hai là sợ hoàng hậu đánh.
Đúng là không hổ danh phu thê. Không giống chỗ này cũng giống chỗ kia. Không hổ là sức mạnh của tình yêu khiến cho hai người yêu nhau càng ngày càng giống nhau.
Hạ Hạ và Tống Minh đúng thật là không có con.
Nhưng mà Tống Minh cũng không lo nhận nuôi thái tử vội mà đợi tận khi hắn ba mươi mới chịu nhận nuôi.
Hạ Hạ đối với việc này chỉ biết nhúng vai.
Do boss nhà cô chứ không phải do cô.
Thái tử được nhận nuôi ở ngoài chứ không phải người trong hoàng thất.
Thái tử vừa lên mười bảy thì Tống Minh đã truyền ngôi còn hắn và Hạ Hạ thì lại đi tru du biệt tâm biệt tích.
Hai người sống với nhau đến tận khi trút hơi thở cuối cùng. Lúc mất tay vẫn đan chặt nhau.
Hạ Hạ trở về không gian như cũ có chút không kịp phản ứng.
Vậy là cô đã trãi qua thêm một đời người cùng boss nhà cô nữa rồi.
[Nhiệm vụ hoàn thành. Đánh giá nhiệm vụ đạt cấp A, đạt 30 tích phân và 2 năm sống tiếp]
Bảng số liệu: Mau xuyên giả( trung cấp)
Họ tên: Hạ Hạ.
Ngày còn sống: 100 năm.
Tích phân: 165.
[Kí chủ chúng ta lại vào thế giới tiếp theo nhé!]
Hạ Hạ gật đầu: "Vào thôi."
[Bắt đầu vào nhiệm vụ]
Chờ cho thân ảnh Hạ Hạ hoàn toàn biến mất Tiểu Hệ Hệ đã gấp không chờ được mà liên lạc hệ thống nhà bên.
[Thế nào có xóa kí ức tam thiếu chưa? Kí ức của ngài ấy có chút mất kiểm soát rồi]
[Yên tâm đã xóa rồi]
Tiểu Hệ Hệ nghe vậy yên tâm ngắt liên lạc.
Chuyện tình của họ đúng thật chông gai chỉ hi vọng giúp một ít cho họ đến được với nhau.
Họ chịu đủ khổ rồi!