Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

Chương 275: Giấc mộng đầu dân quốc (3)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe cô ta nói thế thì Hạ Hạ cũng dừng bước chân lại một chút, số 87 là một người đàn ông còn rất trẻ mới hơn Hạ Hạ 3 tuổi. Tuy rằng bình thường chẳng nổi bậc gì trong những thành viên khác trong tổ chức nhưng Hạ Hạ cũng nhìn thấy qua vài lần.

Thân thủ cũng ở mức khá, nếu mà làm nhiệm vụ thất bại thì đối phương chắc cũng chẳng phải dạng vừa.

134 lại nói tiếp: "Không chỉ số 87 mà trước đó còn có số 45, vừa rồi số 165 vừa mới về, tuy rằng nhiệm vụ thất bại lại bị mất một tay nhưng về được đây xem như là may mắn." nói xông cô ta còn chậc lưỡi một cái: "Tuy nhiên sau này cũng không thể tiếp tục làm trong tổ chức nữa rồi."

Số 45 cũng là một cô gái quyến rũ có thể lấy thông tin rất tốt thân thủ cũng ở mức tạm ổn nhưng số 165 có thể nói là khá hơn người khác rất nhiều tuy rằng vẫn thua Hạ Hạ nhưng tài thiện xạ của gã rất tốt nhưng cũng thất bại.

Có lẽ đối phương không chỉ có thân thủ giỏi mà tuyệt đối cũng là người có gia thế không dễ chọc.

Số 134 nói thêm: "Ông chủ nói rằng nhiệm vụ này sẽ giao cho cô đó, nể tình tôi cùng cô làm chung nhiệm vụ một lần nên tôi chúc cô may mắn nhé."

Hạ Hạ chỉ gật đầu một cái với số 134 sau đó lại vào phòng dành riêng cho cấp bậc cao nhất của tổ chức. Ông chủ, người lập ra tổ chức này.

"Ông chủ, tôi đến rồi."

Ông chủ hút một cái xì gà vẻ mặt trầm tư nói: "183, cô cũng nghe số 134 nói rồi đó. Nhiệm vụ lần này của cô chính là nhiệm vụ ba lần thất bại kia."

Hạ Hạ đi đến bàn nhận lấy tờ giấy nhiệm vụ, trên kia chính là thông tin cơ bản của đối phương và nhiệm vụ cần làm.

Tên: Trần Tử Hàn



Tuổi: 26

Gia thế: Con trai cả của Trần gia, hiện đang quản lí một tập đoàn kinh tế.

Nhiệm vụ: Đánh cắp thông tin về số liệu công ty của Trần Tử Hàn.

Hạ Hạ nhíu mày, gia thế con trai cả của Trần gia quả thật không đơn giản mà.

Bởi cũng là người của dòng họ lớn nên Hạ Hạ ít nhiều gì cũng biết những dòng họ lớn khác ở nơi này. Trong đó có Trần gia, gia nghiệp của họ lớn hơn so với Hạ gia rất nhiều. Người cha "đáng kính" của Hạ Hạ và Hạ Bằng đã tìm rất nhiều cơ hội để hợp tác với Trần gia nhưng mãi vẫn chưa được.

Đó là ấn tượng của Hạ Hạ đối với Trần gia.

Nhiệm vụ này quả thật không đơn giản.

Ông chủ nói: "Số 165 nói rằng hắn ta nghe được rằng những thông tin số liệu đó được để ở nhà riêng của Trần Tử Hàn. Bởi vì là nhà riêng nên độ khó lại càng cao, ta hi vọng cô đừng cố làm nhiệm vụ quá. Nếu thấy nguy hiểm ngay lập tức rút lui, có biết chưa?"

Số tuổi của ông chủ lớn hơn Hạ Hạ gấp hai lần, lúc trước khi cho Hạ Hạ gia nhập tổ chức này ông vẫn luôn là người chiếu cố Hạ Hạ nhất. Thậm chí còn thân thiết như con cháu của mình, nhưng Hạ Hạ lại có cảm giác ông ấy đang thông qua cô nhìn thấy một người khác.

Hạ Hạ gật đầu, cô sẽ không đánh liều đến mức hi sinh bản thân vì nhiệm vụ vô vị này.

Trước khi Hạ Hạ rời khỏi phòng thì cô nghe được ông chủ than thở rằng: "Đã hơn ba năm kể từ ngày hôm đó nhận cô vào làm thành viên nơi này, khi quyết định gia nhập cô có thấy hối hận không?"



Hạ Hạ chỉ bình thản nói một câu: "Dù gì cũng đã quyết định rồi, không còn cách nào khác."

Sau khi đóng cửa lại hoàn toàn, Hạ Hạ nghe được tiếng cười của ông chủ.

Tiếng cười này có lẽ vừa mang theo tiếc nuối đau buồn lại mang theo một sự tự giễu chính bản thân mình.

Hạ Hạ không rõ ông chủ vì sao lại như thế.

Còn nhớ 3 năm trước khi cô đang ngồi một góc dưới mưa, ông chủ đang mang một cây dù đi đến giới thiệu tổ chức cho Hạ Hạ rồi hỏi cô có muốn gia nhập không.

Trong ba năm ở tổ chức phần lớn thân thủ mà Hạ Hạ có được đều là do ông chủ dạy từ bắn súng đến cách dù dao đều là do ông chủ dạy cho Hạ Hạ sau đó cô mới tự rèn luyện kỉ năng đấu kiếm của mình.

Đối với Hạ Hạ thì ông chủ còn thân thiết hơn người cha "cực phẩm" lại "đáng kính" kia. Có thể nói ông chủ tổ chức như người cha thật sự của Hạ Hạ, ông thậm chí còn lo lắng bảo Hạ Hạ giữ an toàn khi làm nhiệm vụ nữa kìa.

Chỉ là khi nhìn đối diện với ánh mắt của cô, Hạ Hạ nhìn thấy được một nỗi cô đơn chứa trong ánh mắt của ông chủ khi đối điện với cô.

Ông ấy muốn xuyên qua Hạ Hạ nhìn thấy bóng hình của ai thì Hạ Hạ chẳng rõ, nhưng cô công nhận chẳng thích ánh nhìn đó xíu nào.

Hạ Hạ chính là Hạ Hạ, không có thêm một Hạ Hạ giống y chang cô từ trên xuống dưới hết.

Nếu nói Hạ Hạ giống mẹ thì còn có khả năng hơn việc cô lại giống một người nào đơ không quen không biết trong thế giới này.
« Chương TrướcChương Tiếp »