Hạ Hạ mở mắt thấy mình đang nằm trên một cái giường công chúa tím nhạt.
Giọng nói của Tiểu Hệ Hệ vang lên.
"Kí chủ chúng ta trước tiên tiếp thu cốt truyện trước nha"
"Um"
Thế giới này là thế giới vườn trường. Nữ chủ tên là Lục Tiêu Tiêu. Là một cô nhi nhưng vì học giỏi nhận được học bổng trường quý tộc.
Sau đó đương nhiên xảy ra chuyện lọ lem và vương tử. Nhưng đó chỉ là cốt truyện cũ.
Nữ phụ Lâm Diệp Diệp trọng sinh, Lâm Diệp Diệp là tiểu thư Lâm gia là vị hôn thê của nam chính Diệp Thành. Sau khi trọng sinh nàng ta nhằm vào Lục Tiêu Tiêu, cướp đi nam chính.
Lục Tiêu Tiêu lưu lạc đến mức phải sống tại ổ chuột. Dù cô là cô nhi nhưng cuộc sống trước đó không giống bây giờ. Nhưng Lục Tiêu Tiêu không bỏ cuộc cố gắng đáng tiếc cuối cùng vẫn bị Lâm Diệp Diệp hại chết.
Nguyên thân mà Hạ Hạ xuyên vào tên là Hạ Giảng là một người qua đường chân chính. Chỉ nhắc đến một lần là khi nữ chính giả Lâm Diệp Diệp được hạng 2 toàn trường. Khi đó nàng ta nói:
"Bạn học Hạ đứng nhất nên tớ phải cố gắn mới được"
Chỉ đơn giản là câu đó thôi. Từ sau không có ai nhắc đến nữa. Gia đình Hạ Giảng cũng giàu có thậm chí còn hơn cả Lâm gia.
Nhiệm vụ của Hạ Hạ là làm cho nam nữ chủ nguyên tác HE cũng chính là đối đầu với nữ chính giả.
Xuyên không PK trọng sinh. Xem ai là người thắng cuộc.
Hạ Hạ nuốt một ngụm nước bọt. Là một người vô hình cô phải làm gì để diệt nữ chính giả nha.
"Kí chủ, ta quên nói với kí chủ là thế giới này kí chủ nhận được quà tân thủ tức là bàn tay vàng"
Mắt Hạ Hạ phát sáng:
"Thế giới này ta sẽ có bàn tay vàng gì vậy"
"Mời kí chủ rút"
Trước mặt Hạ Hạ xuất hiện 3 tấm thẻ giống nhau. Hạ Hạ chọn tấm bên phải.
Tấm thẻ hiện lên chữ.
Kĩ năng: Đọc là không quên.
Sau đó ba tấm bài biến mất. Hạ Hạ lấy ra một quyển sách đọc qua một lần sau đó nhẩm lại.
Bất ngờ là cô chỉ đọc một lần là nhớ hết tất cả.
Hạ Hạ thay đồng phục, cầm cặp sách Hạ Hạ xuống dưới lầu.
Nhìn cha Hạ đang ngồi đọc báo tại bàn ăn. Hạ Hạ nhìn một chút rồi đi ra ngoài.
Tính cách của nguyên thân khá giống cô. Nguyên thân luôn trầm mặt ít nói. Gia đình cô ấy cũng khá nghiêm nghị nhất là cha Hạ luôn so sánh cô ấy với nhà người khác nên dẫn tới Hạ Giảng ngày càng tự ti. Vì cô xuyên vào một nguyên thân sống hoàn toàn nên không thể tiếp thu kí ức sau này của nguyên thân được.
Vì nghe lời cha Hạ nên Hạ Giảng luôn đi bộ đến trường vì nhà cô cũng không xa trường lắm.