Dung Hoàng hừ một tiếng, "Không chơi với cậu nữa.” Sau đó đi xuống lầu.
Hôm nay là lần đầu tiên lên bục phát biểu của nam nữ chính, à không, là lên bục làm kiểm điểm, cô không thể vắng mặt được.
Đến chỗ đứng chào cờ, Dung Hoàng đứng vào vị trí lớp 5.
Dung Hoàng đứng ở vị trí thứ hai trong hàng nữ, hoài nghi con gái ngày nay được tiêm hormone để lớn lên, nếu không thì tại sao lại cao như vậy?
Phía trước lớp 12 là lớp 11, nhưng Dung Hoàng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng Bồng Duyệt và Doãn Lăng đang đứng ở bên trái bục chào cờ.
Kể từ khi còn nhỏ, Bồng Duyệt đã có vô số lần nhận giải thưởng trên bục chào cờ, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta được đọc bản tự kiểm điểm dưới ánh mắt của nhiều người.
Nếu không phải lớp trưởng bắt cô ta làm bản kiểm điểm trước mặt toàn trường, nếu không sẽ mời phụ huynh thì cô đã không đồng ý làm việc đáng xấu hổ như vậy.
So với việc đọc bản kiểm điểm, bị người khác nhìn thấy mẹ cô ta mặc bộ đồ rẻ tiền bán ở vỉa hè mới là điều xấu hổ nhất.
Bồng Duyệt là tình nhân trong mộng của tất cả nam sinh trong trường, sao có thể để người ta biết cô ta sinh ra trong một gia đình không khá giả?
Mắt Bồng Duyệt nhìn sắc mặt có chút khó xử của Doãn Lăng, người đang ở bên cạnh cô ta, cách đây không lâu, cô ta mới biết, Doãn Lăng vậy mà lại có quan hệ họ hàng với nhà Đường Tiễn.
Đường gia là ông trùm bất động sản, nhà Doãn Lăng chắc cũng không thể kém.
Chỉ cần kết hôn với Doãn Lăng, cô ta sẽ trở thành bà chủ, hoàn toàn thoát khỏi gia đình vô cùng nghèo khó kia.
Nghĩ tới đây, khóe môi Bồng Duyệt cong lên, nhẹ nhàng nói: "Doãn Lăng, cậu đừng sợ, mình sẽ cùng cậu đối mặt."
Đây là lần đầu tiên Doãn Lăng mất mặt như vậy, cũng là bởi vì cậu ta cố trở thành anh hùng, trong lòng chắc chắn không thoải mái.
Nếu không phải cậu ta không suy nghĩ đã rũ sạch quan hệ của mình với Dung Hoàng, đồng thời còn bênh vực Bồng Duyệt, cậu ta đã không bị chủ nhiệm lớp nghĩ là yêu sớm, còn thông báo phê bình trước toàn trường.
Doãn Lăng nhìn Bồng Duyệt, nhưng nếu như cậu ta có thể nhân cơ hội này ở bên Duyệt Duyệt thì cũng đáng giá.
Doãn Lăng cười cười, an ủi ngược lại Bồng Duyệt: "Đừng sợ, tớ sẽ cùng cậu đối mặt."
Dung Hoàng mở thần thức, nghe được đoạn đối thoại thiểu năng như vậy, kém chút nữa mắt mọc lêи đỉиɦ đầu.
Cũng không phải sắp đến nơi hành quyết, bộ dạng như kiểu sau này sẽ không còn được gặp lại nhau là thế nào?
Dung Hoàng sợ đến mức nhanh chóng thu hồi thần thức.
Dung Hoàng hừ một tiếng, "Không chơi với cậu nữa.” Sau đó đi xuống lầu.
Hôm nay là lần đầu tiên lên bục phát biểu của nam nữ chính, à không, là lên bục làm kiểm điểm, cô không thể vắng mặt được.
Đến chỗ đứng chào cờ, Dung Hoàng đứng vào vị trí lớp 5.
Dung Hoàng đứng ở vị trí thứ hai trong hàng nữ, hoài nghi con gái ngày nay được tiêm hormone để lớn lên, nếu không thì tại sao lại cao như vậy?
Phía trước lớp 12 là lớp 11, nhưng Dung Hoàng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng Bồng Duyệt và Doãn Lăng đang đứng ở bên trái bục chào cờ.
Kể từ khi còn nhỏ, Bồng Duyệt đã có vô số lần nhận giải thưởng trên bục chào cờ, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta được đọc bản tự kiểm điểm dưới ánh mắt của nhiều người.
Nếu không phải lớp trưởng bắt cô ta làm bản kiểm điểm trước mặt toàn trường, nếu không sẽ mời phụ huynh thì cô đã không đồng ý làm việc đáng xấu hổ như vậy.
So với việc đọc bản kiểm điểm, bị người khác nhìn thấy mẹ cô ta mặc bộ đồ rẻ tiền bán ở vỉa hè mới là điều xấu hổ nhất.
Bồng Duyệt là tình nhân trong mộng của tất cả nam sinh trong trường, sao có thể để người ta biết cô ta sinh ra trong một gia đình không khá giả?
Mắt Bồng Duyệt nhìn sắc mặt có chút khó xử của Doãn Lăng, người đang ở bên cạnh cô ta, cách đây không lâu, cô ta mới biết, Doãn Lăng vậy mà lại có quan hệ họ hàng với nhà Đường Tiễn.
Đường gia là ông trùm bất động sản, nhà Doãn Lăng chắc cũng không thể kém.
Chỉ cần kết hôn với Doãn Lăng, cô ta sẽ trở thành bà chủ, hoàn toàn thoát khỏi gia đình vô cùng nghèo khó kia.
Nghĩ tới đây, khóe môi Bồng Duyệt cong lên, nhẹ nhàng nói: "Doãn Lăng, cậu đừng sợ, mình sẽ cùng cậu đối mặt."
Đây là lần đầu tiên Doãn Lăng mất mặt như vậy, cũng là bởi vì cậu ta cố trở thành anh hùng, trong lòng chắc chắn không thoải mái.
Nếu không phải cậu ta không suy nghĩ đã rũ sạch quan hệ của mình với Dung Hoàng, đồng thời còn bênh vực Bồng Duyệt, cậu ta đã không bị chủ nhiệm lớp nghĩ là yêu sớm, còn thông báo phê bình trước toàn trường.
Doãn Lăng nhìn Bồng Duyệt, nhưng nếu như cậu ta có thể nhân cơ hội này ở bên Duyệt Duyệt thì cũng đáng giá.
Doãn Lăng cười cười, an ủi ngược lại Bồng Duyệt: "Đừng sợ, tớ sẽ cùng cậu đối mặt."
Dung Hoàng mở thần thức, nghe được đoạn đối thoại thiểu năng như vậy, kém chút nữa mắt mọc lêи đỉиɦ đầu.
Cũng không phải sắp đến nơi hành quyết, bộ dạng như kiểu sau này sẽ không còn được gặp lại nhau là thế nào?
Dung Hoàng sợ đến mức nhanh chóng thu hồi thần thức.