Chương 4: Muội Muội Không Làm Vợ Kế 4

Đại phu tới lại đi, không khí trong phòng bi thương.

Phu thê hai người chính cầm tay hai mắt đẫm lệ, nha hoàn bên cạnh rất nhiều lần nhìn về phía Tô Duẫn Yên, lúc này nếu là cơ linh, nên lui ra ngoài, lưu hai vợ chồng ở chung.

Tô Duẫn Yên không để ý tới nha hoàn ám chỉ, lo lắng hỏi, “Tỷ tỷ bệnh thật sự nặng sao? Vì sao không nói cho cha mẹ, An Nam hầu phủ cũng có thể giúp đỡ mời đại phu.”

Thanh âm mềm mại đánh vỡ không khí bi thương, Cừu Quý rốt cuộc phát hiện bên cạnh còn có thê muội, “Mới vừa rồi sắc mặt Thu Nguyệt vì sao khó coi như vậy?” Trong giọng nói tràn đầy không vui.

Tô Duẫn Yên không đáp, nhìn nhìn về Lý Thu Nguyệt sau đó cúi đầu, “Nha hoàn nói hươu nói vượn, ta liền tìm tỷ tỷ làm chủ, kết quả làm tỷ tỷ tức giận……”

“Ngươi có thể hiểu chuyện chút hay không?” Cừu Quý tức giận, trách mắng, “Tỷ tỷ ngươi sinh bệnh ngươi không biết sao?”

Tô Duẫn Yên lập tức đáp, “Biết nha! Nhưng tỷ tỷ chỉ là thân mình không khoẻ, chẳng lẽ cả nha hoàn đều xử trí không được? Kia hậu trạch nàng còn mặc kệ hay sao?”

Thấy nàng còn dám cãi lại. Cừu Quý giận điên, oán hận phẩy tay áo một cái, “Càn quấy, không thể nói lý!”

Lý Thu Nguyệt lôi kéo tay áo hắn, vành mắt hồng hồng, ôn nhu dỗ nói, “Phu quân, chúng ta thương lượng. Chàng đừng như vậy, sẽ làm muội muội sợ.”

Cừu Quý nhìn thê tử, ánh mắt đau đớn kịch liệt, đối diện mắt thủy nhuận nàng ta, chung quy tự bại, nhìn về phía Tô Duẫn Yên, không được tự nhiên mà khụ một tiếng, “Thu Ngữ, ta……”

Tô Duẫn Yên xoay người liền đi.

Nghe được phía sau Lý Thu Nguyệt vội vàng nói, “Phu quân, chàng đi dỗ muội muội chút…… xem như ta cầu chàng……”

Cừu Quý vốn là đau lòng thê tử, chỗ nào chịu được nàng ta mềm giọng nhờ vả, rốt cuộc vẫn là đuổi theo.

Hầu phủ trong vườn phong cảnh tươi mát, cho dù là vào đông, cũng nơi nơi có thể thấy được màu xanh lục, Tô Duẫn Yên đi nhanh như bay, lại không bao lâu đã bị đuổi được.



“Thu Ngữ, ngươi đừng nóng giận, ta cũng là quá mức lo lắng cho Thu Nguyệt, ngữ khí quá dữ, ta cùng ngươi xin lỗi.” Công tử diện mạo tuấn mỹ lạnh lùng mềm giọng xin lỗi, nếu là cô nương khác, chỉ sợ đã đỏ bừng mặt.

Tô Duẫn Yên hai đời cũng không thành thân, theo lý thuyết không chống cự được người ôn nhu trước mặt, nhưng trong trí nhớ nàng đều là những chuyện Cừu Quý làm đối với Lý Thu Ngữ, trước mặt người này ngữ khí lại ôn nhu, nàng cũng thấy khuôn mặt này thật ghê tởm.

Nàng dời mắt, không nhìn mặt hắn, hỏi, “Tỷ tỷ rốt cuộc làm sao vậy?”

Cừu Quý thanh âm cay chát, “Chỉ là thân mình không khoẻ, sẽ khá lên.”

Tô Duẫn Yên: “……” Dù sao chính không nói cho nàng biết!

Cừu Quý ôn thanh nói, “Ta để Nhu Nhi đi bồi ngươi ngủ, được không?”

Tô Duẫn Yên chỗ nào nhìn không ra, đây là còn muốn để hai huynh muội kia cùng nàng quan hệ thân mật, trong lòng nàng mắng chửi người, trên mặt cười nói, “Ta tư thế ngủ không tốt, ban đêm khả năng sẽ đá nó xuống giường!”

Cừu Quý ngạc nhiên.

Gia đình giàu có đều sẽ tìm ma ma từ nhỏ dạy hài tử tư thế ngủ, nhưng cô nương trước mặt bất đồng, gần đây Yến quốc kiến quốc bất quá trăm năm, tứ đại hầu phủ trừ An Bắc hầu ra, còn lại đều là ở trong loạn thế theo đúng người lập quốc mới phong hầu, dừng ở trong mắt những thế gia truyền thừa mấy trăm năm, đây là nhà giàu mới nổi. Nhà giàu mới nổi sao, quy củ cũng kém. Thứ hai, liền tính tìm ma ma hầu phủ, nhưng tiểu cô nương trước mặt là nữ nhi nhỏ nhất phu nhân Nam hầu phủ, thời điểm sinh hạ nàng đều đã gần ba mươi tuổi, từ nhỏ phải sủng, luyến tiếc để ma ma dạy dỗ tư thế ngủ có lẽ cũng là có.

Hắn lẩm bẩm nói, “Ngươi thật sự cùng tỷ tỷ ngươi kém xa.”

Thật sự kém?

Hợp lại trước kia hắn liền cảm thấy Lý Thu Ngữ so với tỷ tỷ kém!

Chờ đến khi Lý Thu Nguyệt chết, liền càng kém. Vốn dĩ, mọi người nhớ người chết, sẽ theo bản năng xem nhẹ khuyết điểm, nhớ tới đều là lúc nàng ta tốt đẹp, người sống nơi nào so được với người chết?

Kỳ thật, lấy thân phận Lý Thu Ngữ làm vợ kế thế tử Bắc hầu phủ, chỉ cần hai đại hầu phủ còn tốt, chẳng sợ cảm tình phu thê không tốt, ít nhất cũng có thể tôn trọng nhau như khách.